WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1026: Cuộc Gọi

Chương 1026: Cuộc Gọi

Sau cơn hoảng sợ, phần nhiều Lý Dao cảm thấy tức giận.

Cô ta cho rằng quyết định này của Dương Gian đã cực kỳ sai lầm.

Lúc này, cô ta nhịn không được nên lấy điện thoại ra và gọi cho Dương Gian để hỏi cho ra nhẽ.

- Tôi nghe.

Rất nhanh, cuộc gọi đã được nhận, bên trong điện thoại truyền đến giọng nói của Dương Gian.

Bởi vì áp lực vừa nãy Hạ Thiên Hùng tạo ra quá lớn nên cô ta không thể nhịn nổi mà lớn tiếng nói:

- Dương Gian, anh đang làm cái gì thế, vì sao lại tha cho Hạ Thiên Hùng. Anh có biết là vừa nãy thiếu chút nữa Hạ Thiên Hùng đã giết chết tôi rồi không?

Lúc này Dương Gian đang ở trong sân bóng rổ của trường, nghe những câu trách móc này của Lý Dao thì tỏ ra nhíu mày:

- Cô đang chất vấn đối với những quyết định của tôi hay sao vậy?

Lý Dao nổi giận đùng đùng nói:

- Rõ ràng là anh sai rồi còn nói gì nữa, đây là em đang nhắc nhở anh mà thôi. Hiện tại anh chạy qua đây để giết chết hắn ta thì may ra còn kịp. Nếu anh còn kiên trì với quyết định như vậy thì hi vọng hay cho em một lý do.

Giọng điệu của Dương Gian vẫn cực kỳ lãnh đạm.

- Tôi làm việc cần cô phải khoa chân múa tay. Còn nếu cô nhất định phải có được lý do thì tôi sẽ nói cho cô biết. Tôi đã biết được thông tin về những con quỷ trên người của Hạ Thiên Hùng rồi, việc giết hắn ta chỉ là cái nhấc tay. Mà hiện tại tôi đang có chút việc, không muốn tốn thời gian đi nhặt xác cho hắn ta. Lý do này có được không?

Lý Dao căn răng nói tiếp:

- Anh quá tự tin rồi đó, đây chẳng khác gì đang thả hổ về rừng.

Dương Gian nói:

- Hạ Thiên Hùng thì tính là cái gì? Hắn ta chỉ là một con chuột đang sợ mất mật mà thôi. Thích chạy thì cho hắn ta chạy. Uy hiếp lớn nhất của tôi chính là tên Phương Thế Minh của Hội anh em kia. Vả lại cô không có bất cứ tin tức nào liên quan đến hắn ta cả. Thú thực, tôi có chút thất vọng đối với cô. Thôi, được rồi, hôm nay cứ như thế đã, cô hãy về trước đi, lần sau gặp mặt chúng ta sẽ nói chuyện.

Nói xong, hắn lập tức cúp điện thoại.

Quả nhiên, chỉ sửa được trí nhớ thôi, còn tính cách vẫn như vậy. Cô ta vẫn là người khiến cho người khác phải chán ghét.

Bất quá, tác dụng của cô ta cũng sắp hết rồi, dù sao hiện tại hắn và Hội anh em đã lật ngửa bài với nhau.

- Là vì chuyện của tôi đã làm phiền đến cậu hay sao vậy?

Từ trong cuộc trò chuyện của Dương Gian, Miêu Tiểu Thiện cũng nghe ra được một chút gì đó.

Dương Gian cũng không có ý định giấu diếm.

- Đúng thế, nhưng không sao, mạng của cậu quan trọng hơn. Có một số việc, bất cứ lúc nào cũng có thể làm, nên không cần phải vội trong chốc lát.

Miêu Tiểu Thiện lâm vào trầm mặc.

Mặc dù cô không biết trước đó Dương Gian đang bận làm cái gì, nhưng chắc chắn đây là một việc cực kỳ quan trọng. Vì thế trong lòng của cô cảm thấy bản thân đang nợ Dương Gian càng ngày càng nhiều.

Cô cũng không biết bản thân nên làm gì để trả nợ cả, chỉ thầm cảm thấy may mắn vì trong cuộc đời của cô đã quen biết được với Dương Gian.

Miêu Tiểu Thiện đột nhiên hỏi:

- Đúng rồi, Dương Gian, cậu còn nhớ rõ cuộc nói chuyện giữa tôi và cậu ở lần gặp mặt cuối cùng của cả đám không?

Dương Gian buồn bực nói:

- Khi đó? Hình như khi đó gặp phải quỷ, thiếu chút nữa ông anh họ của cậu bị chết đi mà, cậu có nói với tôi câu gì hay sao?

Miêu Tiểu Thiện nói:

- Sao không nói, chắc chắn là cậu đã quên. Khi đó tôi nói, người như cậu sau này sẽ rất khó có bạn gái, nếu sau này không kiếm được bạn gái thì có thể tới tìm tôi.

Càng nói, sắc mặt của cô càng ửng đỏ.

- Hả! Cậu nói cái đó à, thực ra lúc đó tôi cũng có ý nghĩ đó, nhưng ai ngờ được sau nửa năm cô lại đình chỉ, không còn phát dục nữa. Điều này khiến cho tôi cực kỳ khó xử.

Ánh mắt Dương Gian quét qua thân hình không có gì đổi mới của Miêu Tiểu Thiện, sau đó tỏ ra bộ dạng đau đầu vì suy nghĩ.

- Ánh mắt của cậu là có ý gì? Tôi đang nói chuyện nghiêm túc đó.

Miêu Tiểu Thiện tựa đầu vào vai của Dương Gian.

Dương Gian nói:

- Tôi cũng có nói chơi đâu. Nếu cậu cảm thấy thân hình của mình không được tốt thì tôi có thể giúp cậu thay đổi. Dù sao ngay cả thân thể của tôi mà tôi cũng có thể sửa được nữa là chút mỡ cỏn con kia.

Miêu Tiểu Thiện tỏ ra giật mình:

- A? Ngay cả thân thể mà cũng có thể sửa đổi được?

Dương Gian lộ ra vẻ tươi cười:

- Đương nhiên, có muốn thử làm một người phụ nữ nóng bỏng, gợi cảm không?

Miêu Tiểu Thiện nghĩ đến việc phẫu thuật rồi may vá thân thể các kiểu, nhịn không nổi rùng mình một cái:

- Thấy nó kinh kinh thế nào ấy, không muốn đâu.

- Vậy thì tiếc thật.

Dương Gian lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.

Miêu Tiểu Thiện tựa đầu vào bả vai của Dương Gian, trong lòng thầm nghĩ hay là bản thân thử sửa đổi một chút. Dù sao sở thích của Dương Gian vẫn không hề thay đổi. Mà bản thân cô lại khác xa với người bạn gái lý tưởng của hắn.

"A, đang nghĩ bậy bạ cái gì vậy?"

Cô cảm thấy bản thân lại đang nghĩ bậy bạ rồi, nên vội vàng ngăn cản dòng suy nghĩ đáng sợ kia.

Thân thể của cô đang rất tốt, không muốn thay đổi gì hết.

Hai người vừa ngồi trò chuyện với nhau, vừa chờ đợi thời gian trôi qua.

Buổi tối ngày hôm nay chắc chắn sẽ không được yên tĩnh. Quỷ họa vẫn còn nằm ở trong ký túc xá của trường. Với lại lúc sớm đã bắt đầu có người bị mất tích. Điều này có nghĩa là chuyện linh dị của quỷ họa sẽ phát sinh ở chỗ này.

- Mệt chết tôi mất, Miêu Tiểu Thiện, sao cậu lại chạy đến sân bóng rổ. Gọi điện cũng không thèm bắt máy. Cũng may là cậu nhắn tin cho tôi, nếu không tôi thật sự không tìm thấy cậu được đâu.

Chờ một lúc sau, trong sân bóng rổ lại xuất hiện thêm người thứ ba.

Đó chính là Lưu Tử đuổi theo bọn họ từ nãy đến giờ.

Lưu Tử thở hồng hộc, đầu chảy đầy mồ hôi, không biết là do quá mệt mỏi hay là hoảng sợ quá nữa.

Dương Gian ngồi ở trên khán đài, nhìn Lưu Tử đang chạy ở trên sân bóng rổ rồi chậm rãi nói:

- Là tôi tắt máy của cô ấy, ai biết cuộc gọi này là do người hay quỷ gọi đến.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.