Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1036: Thiếu Cái Gì Đó

Chương 1036: Thiếu Cái Gì Đó

Thế nhưng tên này còn chưa kịp kêu, thì không biết từ lúc nào Vương Tuyền đã xuất hiện từ phía sau và đưa tay bịt miệng của hắn ta lại.

- Tỉnh táo lại, đừng có kêu bậy bạ.

Vương Tuyền nhỏ giọng nói, sắc mặt có chút dữ tợn. Cả người hắn ta đang căng cứng, cố dồn hết toàn sức lực vào bàn tay để ngăn cản không cho người nhân viên này bị mất khống chế.

Thân thể bọn họ chỉ là người bình thường, nên nhất định phải giữ được tỉnh táo. Bởi vì bất cứ cử động nào đều sẽ có khả năng bị quỷ chú ý đến, khi đó bọn họ chỉ còn con đường chết mà thôi, dù trong tầng này vẫn còn một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong đi nữa cũng cứu không kịp.

Mặc dù quỷ đang đi trên đường, nhưng chắc chắn nó sẽ không ở một chỗ quá lâu.

Cái bóng mặc quần áo màu đỏ kia dường như không nhìn thấy hai người Vương Tuyền, mà nó trực tiếp đi về phía một căn phòng ngủ.

Căn phòng ngủ này đã được bọn họ điều tra xong, bên trong chỉ có một nữ sinh.

Hiển nhiên, sự xuất hiện của con quỷ này không phải không có mục đích.

Nhất định là cô gái kia đã vô tình kích phát quy luật giết người của quỷ, cho nên bị nó để mắt đến.

Nhưng mà mấy người Vương Tuyền chỉ còn biết trơ mắt nhìn quỷ vô thanh vô tức đi vào bên trong, không dám làm ra bất cứ hành động nào hết.

Bởi vì dù bọn họ có làm gì thì cũng đều vô dụng.

- Hít sâu vào, tỉnh táo lại, cậu đã quên những điều huấn luyện rồi hay sao?

Vương Tuyền nhỏ giọng nói, nhằm ổn định lại tâm tình của người nhân viên này.

Phải qua mười mấy giây, thì người nhân viên này mới có thể điều chỉnh lại được tâm tình, sau đó hơi gật gật đầu.

Lúc này, Vương Tuyền mới cẩn thận từng chút, từng chút một buông tay ra khỏi miệng của người này.

- Đội trưởng, anh thấy không?

Giọng điệu của người nhân viên này vẫn có chút căng cứng, giống như tâm tình hiện tại của người này vậy, ngay cả việc nói chuyện mà cũng tỏ ra cố hết sức lực.

Sắc mặt Vương Tuyền rất khó coi:

- Nhìn thấy rồi, quỷ đã đi vào bên trong căn phòng ngủ số 402. Hiện tại dù đối mặt với thứ này chúng ta cũng chẳng có cách gì hết. Nhanh thông báo cho Dương tiên sinh, chỉ có ngài ấy mới đối phó được thứ này thôi. Trước tiên, chúng ta cứ lùi lại đã, cách thứ này xa xa một chút. Dù có bị chết cũng sẽ không chết nhanh, tận dụng cho Dương tiên sinh một chút thời gian, như vậy chúng ta mới có cơ hội sống sót.

Nói xong, hai người nhanh chóng lùi ra phía sau.

Chỉ là hiện tại bọn họ đã ở cuối hành lang rồi, nếu sau khi ra khỏi phòng số 402 mà quỷ đi về phía này, bọn họ chỉ còn biết nhắm mắt chờ chết mà thôi.

Hiện tại Dương Gian vẫn còn chưa biết quỷ đã xuất hiện ở bên trong hành lang, đồng thời cách hắn có hai mươi mấy mét.

Sau khi đi vào chỗ này, mắt quỷ của hắn vẫn nằm yên lặng, yên lặng đến mức hiện tại năng lực dò xét của hắn đối với tình hình xung quanh đã ở mức thấp nhất. Tất cả chỉ dựa vào hai con mắt bình thường của hắn để kiểm tra. Bất kể là bàn tay quỷ, hay là quỷ ảnh đều không có năng lực kiểm tra tình hình xung quanh.

Ngay khi hắn dùng bàn tay quỷ để sờ vách tường và tiến về phía trước và sờ phải cánh cửa của một căn phòng, thì hắn đột nhiên dừng lại.

Bởi vì cánh cửa của căn phòng này có gì đó không thích hợp.

Tiếp theo Dương Gian nhìn thấy cánh cửa của căn phòng này đột nhiên thay đổi bộ dạng, giống như nó chỉ là một thứ hư ảo nào đó, vì bị bàn tay quỷ áp chế mà trở về bộ dạng lúc đầu.

Hoa văn bên trên khung gỗ, còn có một số hình điêu khắc cũ kỹ, cùng màu sơn đỏ đậm chẳng khác gì màu máu tươi bị khô lại, đồng thời có một chút chỗ đã bị tróc sơn, khiến cho người ta cảm nhận được một loại khí tức cổ xưa.

Đây đơn giản là khung của một bức tranh sơn dầu được lồng kính.

"Tìm được rồi."

Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ.

Quả nhiên, suy đoán của hắn không hề sai, chỗ thiếu sót của quỷ họa là không cách nào di chuyển.

Chí ít trước khi nó hoàn toàn khôi phục lại sẽ không thể nào di chuyển.

Ngay khi Dương Gian túm lấy khung tranh này, một loại áp chế được hình thành.

Hiện tại hắn không cần phải áp chế mắt quỷ, điều này tương đương với việc hắn dư ra một slot cho quỷ, có thể áp chế được một con quỷ khác.

Vốn là cánh cửa phòng ngủ, lúc này lại thay đổi bộ dạng..

Khung cửa biến thành một khung ảnh lồng kính, cánh cửa biến thành một bức tranh sơn dầu.

Bố cục của bức tranh sơn dầu chính là bộ dạng của một căn phòng ngủ, có giường, có chiếu, có sách vở, có bàn học. Từ những chi tiết kia, hắn có thể nhận ra được, đây chính là căn phòng ngủ lúc trước của Miêu Tiểu Thiện.

Bởi vì Dương Gian thậm chí có thể nhìn thấy một người bạn cùng phòng của Miêu Tiểu Thiện ở trên bức tranh.

Đó là tại góc dưới của bức tranh sơn dầu, chỗ đó chỉ có một nửa thân thể của một cô gái, hai chân của cô gái này đã bị mất. Hiện tại cô ta nằm ở chỗ đó, không hề nhúc nhích. Từ những nét vẽ bên trên bức tranh sơn dầu thì có thể nhận ra cô gái này đã chết, đồng tử mất đi tiêu cự, khuôn mặt cứng ngắc, tro tàn, thân thể bị vặn vẹo cho không còn hình dáng.

- Không đúng, hình như bức tranh này thiếu thiếu cái gì đó.

Dương Gian liếc mắt nhìn qua bức tranh sơn dầu, sau đó lập tức cau mày.

Mặc dù hắn chưa từng nhìn qua một bức tranh sơn dầu cho đầy đủ, dù lúc trước gặp phải chuyện linh dị của bức tranh ở trong tiểu khu, hắn cũng đứng từ tầng mười mấy nhìn xuống. Nhưng hiện tại ở giữa bức tranh này lại có một chỗ trống.

Chỗ trống này không có bất cứ màu vẽ nào, chỉ có hình dạng bên ngoài của một người.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch