Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1065: Cục Diện Hiện Tại

Chương 1065: Cục Diện Hiện Tại

AI ĐỘNG VÀO RAU HẸ NHÀ TA (BẢN DỊCH): Hài hước, đô thị, hiện đại, dị năng, võng du, đấu trí...

---

Khương Thượng Bạch tỏ ra kinh ngạc, hắn ta không nghĩ tên làm xằng làm bậy này lại bị mấy câu nói của Tào Duyên Hoa thuyết phục.

Hay là trước giờ tên Dương Gian này vẫn luôn giả bộ, chứ thực sự hắn cũng không có lỗ mãng như hắn ta tưởng tượng.

Tào Duyên Hoa nói:

- Cậu cứ nói đi.

Dương Gian lôi từ trong túi ra một bức ảnh và nói:

- Ở trong tay Hội anh em có một thứ, giao thứ đó cho tôi là được.

Trong bức ảnh là một cây kéo cũ kỹ, rỉ sét được quấn tóc ở xung quanh cán cầm.

Cây kéo quỷ!

Trên bức ảnh có ghi ba chữ to, rõ ràng.

Tào Duyên Hoa hơi cau mày, dường như đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy thứ này.

Nhưng sắc mặt của Khương Thượng Bạch lại thay đổi, hắn ta có chút kinh ngạc nói:

- Từ chỗ nào mà cậu lại có được tấm hình này.

Dương Gian trầm giọng nói:

- Đương nhiên tôi sẽ tự có con đường của mình. Được rồi, tôi đã đưa ra điều kiện, hiện tại chỉ xem bên kia có đáp ứng hay không thôi.

Ánh mắt Khương Thượng Bạch lấp lóe:

- Tôi cần có thời gian nửa ngày để bàn bạc và cho cậu một câu trả lời chắc chắn.

Cảm nhận được ánh mắt hùng hổ dọa người của Tào Duyên Hoa, cho nên Khương Thượng Bạch không thể nói mấy chứ không thể nào ra khỏi miệng được, nên đành phải lấp liếm, câu kéo thời gian.

Lúc này Tào Duyên Hoa phải nói giúp Dương Gian, đồng thời tạo áp lực cho Hội anh em.

- Nhớ kỹ, cậu chỉ có thời gian nửa ngày thôi đó. Nếu không làm được, thì sáng mai tôi sẽ ra lệnh cho phong tỏa hết toàn bộ sản nghiệp của Hội anh em.

- Vậy mọi chuyện cứ như thế đi, tôi sẽ mau chóng đưa ra câu trả lời chắc chắn cho ngài.

Khương Thượng Bạch trầm ngâm một lát, sau đó cầm bức ảnh kia rồi rời đi.

Dương Gian thấy tên này rời đi vội vàng như vậy, nhịn không được cười lạnh:

- Hắn ta sẽ không đáp ứng đâu, bởi vì thứ kia không có trong tay của Khương Thượng Bạch. Tôi còn tưởng là tên này sẽ trì hoãn thời gian một ngày , hai ngày gì đó. Nếu hắn ta đã nói nửa ngày sau, vậy tôi cũng sẽ nể mặt của Tào Duyên Hoa ngài, cho hắn ta thêm nửa ngày. Tôi muốn nghe được tin tức trước sáu giờ tối ngày hôm nay. Được rồi, hiện tại điều kiện tôi cũng đã ra, thời gian cũng đã định sẵn, coi như là tôi nhường một bước vì thế cục đi. Nếu hắn còn cự tuyệt, hoặc là lừa gạt tôi. Vậy thì Tào Duyên Hoa ngài đừng quản chuyện này nữa, đây là giới hạn cuối cùng của tôi, ngài đừng khiến tôi phải khó xử.

Tào Duyên Hoa nói:

- Tôi sẽ tạo cho bọn họ một chút áp lực, một món đồ linh dị thôi mà. Nếu bọn họ còn không cho nữa thì đúng là không còn gì để nói. Được rồi, chuyện giữa các cậu tạm thời cứ thế đi, cậu trở về trước, khi nào có tin tức tôi sẽ thông báo cho cậu ngay.

- Không, tôi vẫn còn một chút muốn cùng Phó bộ trưởng ngài bàn bạc một chút.

Sau đó Dương Gian cầm một tập tài liệu ở trong tay đẩy về phía trước.

- Như ngài mong muốn, tôi có thể từ bỏ chức vụ đội trưởng, nhưng mà...

Tào Duyên Hoa có chút kinh ngạc, trước đó hắn ta đã nói tát hơi bỏng cổ với Dương Gian rồi, nhưng hắn không chịu từ bỏ chức vị đội trưởng, vậy mà lần này lại đột nhiên khai khiếu.

- Nói điều kiện của cậu đi, nếu nó không quá đáng tôi sẽ đồng ý với cậu.

Hắn ta không chút do dự đưa ra lời giải thích cho chuyện này.

Nếu Dương Gian muốn ngồi một chỗ để bàn bạc lại, thì đối với tổng bộ mà nói, đây là một chuyện tốt.

Dù sao, sau khi Dương Gian trở thành đội trưởng, số lượng nhân tố không xác định sẽ xuất hiện quá nhiều và quá lớn. Rất nhiều người đều không cảm thấy yên lòng vì chuyện này. Bởi vì những động tác của hắn trước giờ đều được người khác tìm hiểu kỹ, chỉ riêng việc hắn xử lý em trai của Vương Tiểu Minh là Vương Tiểu Cường cũng đã khiến cho người khác phải nơm nớp rồi. Hắn là một cây gai, nhưng công lao của Dương Gian lại lồ lộ ra đó, không thể xóa đi được. Nếu ngay cả hắn mà còn không thể trở thành đội trưởng thì sẽ rất khó để thuyết phục người khác, cho nên tổng bộ chỉ còn cách dùng lợi ích để trao đổi chức vụ.

- Vậy chúng ta sẽ bàn bạc vấn đề này thật tốt vào.

Khóe miệng Dương Gian nở một nụ cười.

Một nụ cười rất lạnh lùng, nhưng cũng rất gian trá.

Tào Duyên Hoa ổn định tâm thần, hắn ta cảm thấy tên Dương Gian này càng ngày càng khó đối phó. Không giống bộ dạng của một người học sinh cấp ba một chút nào. Nhìn bề ngoài thì thấy hắn khá lỗ mãng, nóng nảy, nhưng đó chỉ là một loại che giấu của hắn mà thôi.

Thế nhưng, nói đi cũng phải nói lại, uy tín của Dương Gian là rất cao, trước giờ chưa từng lừa ai, gạt ai bao giờ. Ngoài ra có năng lực cực kỳ mạnh đối với việc xử lý chuyện linh dị.

Nếu không phải như vậy, làm gì có chuyện Tào Duyên Hoa sẽ dễ dàng tha thứ nhiều lần cho Dương Gian được.

Không sợ một người sẽ có khuyết điểm, chỉ sợ người đó không có ưu điểm mà thôi.

Dương Gian lập tức nói ra yêu cầu của bản thân:

- Giữ lại tư cách thành lập tổ đội của tôi, đồng thời còn có quyền đề bạt và tiến cử người phụ trách tiếp theo của thành phố Đại Xương. Lại thêm việc có thể không tham gia vào chuyện linh dị của quỷ họa, cùng một món đồ linh dị và ba cây quỷ nến.

Lúc này Tào Duyên Hoa mới lên tiếng:

- Tổ đội là quyền lợi của đội trưởng, nếu không phải là đội trưởng thì sau này cậu sẽ khó mà quản lý được người khác. Tuy nhiên tôi có thể để cho cậu 6 danh ngạch, để cậu thành lập một tiểu đội. Thế nhưng người phụ trách kế tiếp của thành phố Đại Xương cậu chỉ có quyền tiến cử thôi, còn tổng bộ sẽ xem xét và quyết định. Chuyện linh dị của quỷ họa, cậu không thể rời khỏi. Ngoài ra, giữa một món đồ linh dị và ba cây quỷ nến, cậu chỉ được chọn một trong hai mà thôi.

Đây gần như là cắt mất một nửa yêu cầu của Dương Gian rồi.

Dương Gian lại nói:

- Nếu là vậy thì sau này tôi cũng có quyền từ chối không tiếp nhiệm vụ của tổng bộ. Đồng thời tổng bộ cũng không được phép điều tôi đi làm những việc của một vị đội trưởng.

- Có thể, chỉ cần cậu quản lý xung quanh khu vực thành phố Đại Xương là được. Nhiệm vụ cậu có thể từ chối, nhưng nếu nhiệm vụ đặc biệt thì không được.

Tào Duyên Hoa cảm thấy điều này cũng được.

Dương Gian nói:

- Cái gì mới được coi là nhiệm vụ đặc biệt?

Tào Duyên Hoa nói:

- Chuyện linh dị cấp A, cấp S là những chuyện linh dị đặc biệt.

Dương Gian thuận miệng đáp:

- Có thể, nhưng tôi sẽ không phải đối tượng ưu tiên tham dự vào chuyện này đầu tiên.

Tào Duyên Hoa nói:

- Yêu cầu này của cậu có chút quá đáng.

Dương Gian nói:

- Nếu chuyện nào tôi cũng đều tham gia đầu tiên, sớm muộn gì cũng sẽ chết, không sống được lâu đâu.

Tào Duyên Hoa nói:

- Được rồi, tôi đáp ứng cậu.

Dương Gian nhún nhún vai:

- Nếu vậy thì viết hợp đồng đi, để lấy nó làm bằng chứng, chứ đến lúc đó mà ngài không chịu nhận chẳng phải là tôi lỗ to hay sao.

Tào Duyên Hoa không nói lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Gian.

Dương Gian cũng không thèm quan tâm, vẫn ngồi yên chờ đợi.

Hắn biết, sở dĩ lần này có thể đưa ra nhiều điều kiện như vậy không phải là vì chức vị đội trưởng. Mà là vì hắn đang có xung đột với Hội anh em, Tào Duyên Hoa không muốn hắn tiếp tục có xung đột với Hội anh em. Cho nên kết quả tốt nhất là Dương Gian từ bỏ chức vụ đội trưởng, để đến bù tổn thất, tổng bộ sẽ đáp ứng cho hắn một số thứ và bên phía Hội anh em cũng đưa ra một ít đồ đền bù.

Như vậy, đây là điều kiện mà cả hai bên đều có thể tiếp nhận.

Nhưng nói thế nào đi nữa, hành động của Dương Gian đều có mùi vị của kẻ nhân lúc cháy nhà mà hôi của.

Thế nhưng tình hình hiện tại không cho phép, Tào Duyên Hoa chỉ còn cách kiên trì đáp ứng.

Hắn ta biết, sau khi ký xong bản hợp đồng kia, sau này hắn ta sẽ quản không nổi tên Dương Gian này nữa.

Tào Duyên Hoa thầm nghĩ trong lòng.

"Trước tiên cứ tính như vậy đã, vấn đề của Dương Gian cũng không quá nghiêm trọng, ít ra vẫn còn có thể nói chuyện được với hắn."

So với cục diện hiện tại, chút khuyết điểm nho nhỏ của Dương Gian không là gì hết.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch