Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1087: Tranh Thủ Thời Gian

Chương 1087: Tranh Thủ Thời Gian

Hoàng Tử Nhã nói:

- Cần tôi giúp? Anh nói thử xem, nếu giúp được tôi sẽ giúp.

Chữ viết tiếp tục thay đổi:

"Tôi bị thứ quỷ dị gì đó tập kích, đầu bị cắt ra khỏi thân thể, cần cô giúp tôi gắn nó trở về thân thể."

- Hả?

Nhất thời Hoàng Tử Nhã có chút sửng sốt, sau đó cô ta bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Dương Gian đang gặp phải nguy hiểm, đồng thời đang cầu cứu cô ta.

- Anh ở đây? Tôi sẽ chạy đến ngay.

Suy nghĩ một chút, sau đó cô ta lập tức bắt đầu hành động.

Hàng chữ trên tivi biến mất, sau đó được thay thế bằng dòng chữ mới.

"Hiện tại tôi đang ở trên một con đường bên ngoài khách sạn Bình An, nếu cô chịu hỗ trợ thì hãy hành động ngay, bên cạnh tôi cso quỷ nến, có thể đảm bảo sự an toàn cho cô."

Hiện tại Dương Gian chỉ có thể thông qua việc thay đổi màu sắc để viết chữ, giao tiếp cùng với Hoàng Tử Nhã. Dương Gian không thể nghe Hoàng Tử Nhã nói, cho nên không biết lựa chọn của cô ta sẽ là gì. Nhưng Dương Gian không còn cách nào khác, hắn đành phải tiết lộ tin tức, nếu Hoàng Tử Nhã lựa chọn cự tuyệt, vậy hắn chỉ còn cách đi cầu cứu người khác.

Tuy nhiên, nếu làm vậy sẽ khiến hắn chậm trễ mất một chút, không biết còn có thể cứu vãn tình hình được nữa không.

Hoàng Tử Nhã nhìn thấy địa chỉ xuất hiện trên tivi, cô ta liền nhận ra nó nằm ở gần đây. Cũng vì cô ta vừa mới đi ăn tối ở gần đó, nên Dương Gian vừa viết ra là đã biết được ngay.

- Tôi biết nó nằm ở đâu, hiện tại tôi liền đi ngay.

Nhìn vào tivi, sau khi xác nhận không có tin tức mới xuất hiện, cô ta mới bắt đầu khởi hành.

Vừa mới đẩy cửa phòng ra, Hoàng Tử Nhã lập tức phát hiện, bên ngoài căn bản không phải là hành lang, mà chính là một con đường ồn ào với vô số người qua lại. Trên đường có rất nhiều xe tụ lại vào một chỗ và không ít người đang đi lại trên đường với bộ dạng bất an. Nhìn bộ dạng này của bọn họ thì xem ra hẳn là đang bị nhốt trong chỗ này không thể ra được.

"Quỷ vực đã tác động đến hiện thực, nó nối liền cửa của khách sạn Bình An với đường phố này lại với nhau, Hiện tại mình đang ở chỗ Dương Gian xảy ra chuyện."

Hoàng Tử Nhã nhìn lại, cô ta phát hiện phía sau vẫn là căn phòng của cô ta, nhưng trước mặt lại là đường phố náo nhiệt.

Loại hiện tượng quỷ dị, không thể nào giải thích này chỉ có thể xuất hiện ở bên trong quỷ vực.

Không có quá nhiều ngạc nhiên, sau khi phân biệt một chút phương hướng, Hoàng Tử Nhã lập tức chạy về địa chỉ mà Dương Gian đã đưa, không hề chần chừ một chút nào.

Trong lòng cô ta hiểu rõ, hiện tại những người trên đường vẫn còn đi lại yên ổn như vậy, chắc chắn nguy hiểm còn chưa thực sự bộc phát. Lúc này cô ta có thể cả gan mà hành động, hơn nữa còn phải hành động thật nhanh. Bởi vì cơ hội như thế này sẽ không tồn tại lâu, một khi xuất hiện dị bieens, nguy hiểm sẽ xuất hiện ngay.

Phải nói suy đoán tình thế của Hoàng Tử Nhã là rất chính xác.

Lúc này đúng thật là thời điểm an toàn nhất, cỗ thi thể không đầu kia của Dương Gian còn chưa bắt đầu giết người, nhưng cũng không còn bao lâu nữa.

"Ở đâu? Dương Gian đang ở đâu?"

Hoàng Tử Nhã vừa chạy vừa quan sát mọi thứ xung quanh.

Rất nhanh, cô ta nhìn thấy có một đoạn đường bị nhuốm máu, máu hoàn toàn ngưng kết lại, nhưng điều này lại khiến cho nó nổi bật hơn, làm người ta phải chú ý đến nó. Ở gần vũng máu này không có bất kỳ một ai, giống như những người phát hiện ra vũng máu này đến cố ý tránh xa nó.

- Tìm ra rồi.

Hoàng Tử Nhã vội vàng chạy tới.

Cô ta đã nhìn thấy một cây quỷ nến màu đỏ đậm rơi vãi trên mặt đất, cùng một chiếc hộp âm nhạc cũ kỹ. Chiếc hộp âm nhạc kia đã được mở ra, không biết bên trong đang cất giấu thứ gì, chỉ thấy một mảnh không gian tối đen như mực, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy không được thoải mái.

Nhưng điều khiến cho người ta chú ý nhất là Dương Gian.

Hoàng Tử Nhã nhìn thấy bộ dạng của Dương Gian, nhất thời tỏ ra kinh sợ.

- Sao anh lại thành bộ dạng như thế này?

Thi thể của Dương Gian đã biến mất đâu không thấy nữa, hiện tại chỉ còn lại một cái đầu bị vỡ làm đôi. Ở phần trên của đầu còn có một con mắt quỷ dị màu đỏ, lúc này con mắt kia đang chằm chằm về phía cô ta.

Bên cạnh vũng máu có xuất hiện một hàng chữ.

"Thi thể của tôi đang dần thức tỉnh, nhanh tìm ra thi thể của tôi, sau đó gắn đầu của tôi lên cổ. Như vậy tôi có thể sống lại."

- Vẫn là đội trưởng anh lợi hại nhất, đều thành dạng này rồi mà vẫn còn sống... Tôi sẽ cố gắng thử xem sao, dù sao năng lực của tôi có hạn, nên không chắc là tôi có thể giúp anh gắn đầu trở lại.

Sau khi nhìn thấy dòng chữ này, Hoàng Tử Nhã liền ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Trên con đường này có không ít người, bọn họ đang không ngừng kêu la, chửi rủa, phàn nàn,... Khiến cho mọi thứ trở nên cực kỳ lộn xộn. Trong lúc nhất thời Hoàng Tử Nhã không thể nào tìm ra thi thể của Dương Gian được. Hơn nữa pham vi bao phủ của quỷ vực khá lớn, vì thế cô ta không thể nào tìm ra thân thể của Dương Gian trong thời gian ngắn được.

Tuy nhiên cô ta lại phát hiện ra dấu vết.

Dựa theo vết máu trên mặt đất, Hoàng Tử Nhã phát hiện ra những dấu chân bằng máu, dấu chân này kéo dài dọc theo đường cái, hướng về phía chỗ tập trung nhiều người nhất.

Đương nhiên cái này là do thân thể của Dương Gian để lại khi rời đi.

Hoàng Tử Nhã bắt đầu hành động, cũng không hề sợ chiếc đầu người trên mặt đất. Bởi vì cô ta biết, cái đầu của Dương Gian không có bất cứ nguy hiểm nào. Ngược lại cỗ thi thể của Dương Gian mới là thứ đáng sợ. Vì thế cô ta trực tiếp cởi áo khoác ngoài, sau đó ghép hai nửa của chiếc đầu lại, rồi dùng áo bọc lại và cầm trong tay.

- Đội trưởng, óc của anh hình như rơi ra rồi, điều này sẽ không sao chứ.

Mặc dù đầu của Dương Gian đã được ghép lại, nhưng đây chỉ là hành động ghép nó lại một cách đơn giản mà thôi. Hắn cũng sẽ không thể khôi phục lại thị giác, đồng thời không thể mở miệng để nói chuyện được.

Hắn cần phải lợi dụng lực lượng của quỷ ảnh để ghép nó lại thì mới được.

Với lại trạng thái hiện tại của hắn cực kỳ đặc thù, giống như một đám ý thức ký sinh trên một cỗ thi thể tàn khuyết, chứ không phải là tồn tại dựa vào nhục thể.

Nói cách khác, lúc này tư duy của Dương Gian đã tồn tại một cách độc lập, đầu chỉ là thứ để cỗ ý thức của hắn bám vào mà thôi.

"Tranh thủ thời gian hành động đi, không còn nhiều thời gian đâu."

Một dòng chữ khác xuất hiện, chứng tỏ Dương Gian đang rất cấp bách.

- Xem ra hiện tại đội trưởng không thể nói được, nhưng chuyện vừa nãy anh cũng đừng có để ở trong lòng. Đây là tôi đang cứu anh đó, sau này anh phải cảm ơn tôi, không được gây khó dễ cho tôi đâu đấy.

Hoàng Tử Nhã vừa nói, vừa cầm cái bọc chứa đầu của Dương Gian bám theo dấu chân dính máu kia.

Còn việc đầu Dương Gian có rớt thứ gì ra không, cô ta không thèm để ý.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch