Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1097: Suy Đoán

Chương 1097: Suy Đoán

---

Hoàng Tử Nhã thấy ngồi yên tại chỗ không hề nhúc nhích, giống như hắn đang suy nghĩ cái gì đó, nên mở miệng hỏi:

- Nghĩ không ra nguyên nhân thì thôi, đừng nghĩ nữa, hiện tại sống sót mới là điều quan trọng nhất. Với lại bộ dạng hiện tại của anh... Sẽ không có vấn đề thật đó chứ? Dù sao anh cũng chỉ còn lại nửa cái đầu, sau này như thế có ổn không?

Cho dù cô ta có khả năng tiếp nhận chuyện kỳ quặc mạnh hơn người khác cũng không thể nào chịu đựng được cảnh một người còn có thể sống sót với nửa cái đầu.

Cỗ thân thể cứng ngắc và băng lãnh của Dương Gian không hề cử động, hắn đang phần tích tình hình trước đó.

- Lần tập kích này của tôi không giống như một chuyện linh dị, mà giống có người nào đó nhắm vào. Trước đó tôi đang đi trên đường và gọi điện thoại cho Tào Duyên Hoa, nhưng đột nhiên bị thứ quỷ dị này tập kích. Đợt tập kích chia làm hai lần, lần đầu là chém đầu của tôi, lần sau cắt nó làm hai nửa. Mục đích của loại tập kích này quá rõ ràng, đó chính là một nhất kích tất sát, không cho tôi bất cứ cơ hội sống sót nào.

- Nếu là quỷ giết người thì chắc chắn sẽ không như này, bởi vì quỷ chỉ tấn công mục tiêu có một lần, sau đó sẽ không tồn tại khả năng tập kích lần hai, hơn nữa còn là lần thứ hai tại cùng một chỗ.

Hoàng Tử Nhã kinh ngạc nói:

- Anh cảm thấy việc này là do người làm? Có ngự quỷ nhân nào đó muốn ra tay với anh?

Thực ra quỷ giết người và ngự quỷ nhân giết người đều không khác nhau lắm, thậm chí ngự quỷ nhân giết người còn quỷ dị hơn một chút. Bởi vì quỷ sẽ chỉ giết người khi người ta đụng phải quy luật của nó, nhưng sau khi có được năng lực của lệ quỷ, ngự quỷ nhân có thể không cần phải quan tâm đến điều này, mà trực tiếp ra tay là xong.

Dương Gian chậm rãi đứng dậy.

- Có tám phần là có người ra tay với tôi. Bởi vì sau khi tôi đụng phải lần tập kích thứ hai đến giờ chưa từng xuất hiện lần tập kích thứ ba. Nếu quỷ muốn giết chết tôi thì nó chắc chắn sẽ không ra tay có mỗi lần thứ hai, mà nó phải liên tục tập kích tôi, đến khi nào tôi chết hoàn toàn mới thôi.

- Cho nên khả năng tôi bị quỷ để mắt đến là rất nhỏ và cũng không hợp lý. Nhưng nếu có ngự quỷ nhân ra tay với tôi thì mọi chuyện đều có thể giải thích rõ ràng.

- Sau lần tập kích thứ nhất, người kia xác định được tôi chưa chết, nên vị ngự quỷ nhân kia quyết định bổ thêm một đao, thêm một lần tập kích. Sau khi tập kích lần thứ hai, người này kiểm tra trạng thái của tôi và cho rằng tôi đã chết, nên không tiếp tục ra tay nữa. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện lần tập kích thứ ba.

Ngay lập tức con mắt màu đỏ trong hốc mắt của hắn nhìn về phía bên ngoài quỷ vực.

Hiện tại hắn cần phải đi điều tra, tìm cho ra chân tướng. Nếu xác định được việc này là ngự quỷ nhân làm, vậy hắn cần... Trả thù.

Hiện tại hắn đã không có gì để phải cố kỵ nữa.

Có sự tồn tại của nguyền rủa hộp âm nhạc, bản thân hắn sẽ không thể nào chết được.

Chỉ là...

Tâm trạng của Dương Gian có chút ngưng trọng, bởi vì loại tập kích kia quá đáng sợ.

Có thể không nhìn sự ngăn cản của bốn tầng quỷ vực cùng những con quỷ trong cơ thể hắn. Chỉ cần một nhát là có thể khiến cho đầu của hắn rụng xuống đất. Dù cho hiện tại hắn không có chết vì đang chịu nguyền rủa của hộp âm nhạc, nhưng khi phải đối mặt với loại tập kích này, hắn hoàn toàn không có cách ngăn cản.

Chuyện lần này rất giống với chuyện mà hắn gặp được ở khách sạn Caesar vậy.

Bên trong khách sạn có một con quỷ cực kỳ khủng bố đang du đãng. Chính hắn tận mắt nhìn thấy cỗ thi thể cao lớn, hôi thối kia có thể giết người thông qua việc dẫm vào dấu chân của người khác.

Một khi bị nó đạp trúng dấu chân, nó liền phát động quy luật giết người. Loại tập kích này của nó có thể không cần nhìn khoảng cách, không quan tâm đến sự tồn tại của quỷ vực. Vả lại một lần tập kích có thể tiêu hao hết toàn bộ một cây quỷ nến.

Trước đó, nếu không phải hắn có thời gian để kịp phá giải quy luật củ nó, lại thêm việc sau khi xử lý chuyện linh dị của quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương hắn nhận được quyền phân phối quỷ nến từ tổng bộ, nên mới trì hoãn được thời gian. Nếu không bản thân hắn cùng Hùng Văn Văn và đám người Lâm Lạc Mai sẽ bị đoàn diệt tại đó.

Lúc này Dương Gian đang tự hỏi, tự cân nhắc.

"Mình có nên đi lấy thanh sài đao trong tay con quỷ kia đến để đối kháng với thứ quỷ dị này hay không? Dù sao hiện tại mình cũng đang bất tử, không cần sợ bị quỷ đột nhiên giết chết."

Hắn cảm thấy đây là một phương án có khả năng thực hiện được rất cao. Trước đó hắn đã có hứng thú đối với thanh sài đao trong tay của côn quỷ kia, chỉ là do hắn kiêng kị nó và không muốn bản thân phải va chạm với một con quỷ không biết cấp độ chỉ vì một món đồ linh dị, đó là một hành động không thông minh.

Dù đồ vật có đặc biết đến mấy cũng không quan trọng bằng tính mạng của hắn.

Hiện tại hắn không cần lo lắng tính mạng của hắn nữa, nên việc hành động cũng không phải không có.

"Từ từ đã, không cần vội như thế. Trước tiên mình cần xác định ra được toàn bộ chân tướng của vụ việc rồi hãy hành động sau."

Dương Gian lập tức áp chế ý nghĩ này.

Hắn cần biết được chân tướng của mọi việc.

Sau khi biết hết mọi thứ hắn mới hành động, còn thời gian, hắn vẫn kịp. Thời gian duy trì nguyền rủa của hộp âm nhạc sẽ không ngắn đâu, ít ra trong vài ngày tiếp theo hắn sẽ chẳng có bất cứ vấn đề nào. Mà thứ hắn muốn điều tra cũng không cần đến một vài ngày.

Tối nay, hắn có thể biết được.

Bởi vì hiện tại trong lòng Dương Gian đã có suy đoán mơ hồ, chỉ là chưa tìm ra được bằng chứng thôi.

Nhưng trước đó, Dương Gian cần khôi phục trạng thái của cơ thể đến mức tốt nhất, nếu cứ giữ trạng thái như thế này thì đó sẽ là một điều bất lợi đối với hắn.

"Đành dùng con quỷ lừa gạt của Cao Chí Cường thêm lần nữa thôi, cũng không phải lần đầu tiên, lo cái gì!"

Ánh mắt của Dương Gian lạo nhìn về phía khách sạn Bình an, nhìn vào trong phòng của hắn.

Ở bên trong căn phòng của hắn có một chiếc rương, một chiếc rương được làm hoàn toàn bằng vàng, bên trong nó đang giam giữ quỷ của Cao Chí Cường.

Đây là thu hoạch của hắn từ lần mở cuộc họp trước đó của tổng bộ. Bởi vì loại quỷ này không thể bị khống chế, cũng không thể mang theo bên người, nên hắn đành đặt nó trong khách sạn.

Hắn có đủ tự tin để đảm bảo rằng không có một ai đám ăn cắp đồ của hắn hết.

Nếu có ai đó dám đến cướp đi, tức là bản thân Dương Gian đã bị người ta xử lý. Đến khi đó, thứ đó có là gì cũng không còn quan trọng nữa.

Nghĩ vậy.

Dương Gian lập tức bước về phía khách sạn Bình An.

Hoàng Tử Nhã vội vàng kêu:

- Chờ, chờ một chút.

Dương Gian dừng chân lại, nhìn về phía Hoàng Tử Nhã.

Lúc này Hoàng Tử Nhã đang nằm rạp trên mặt đất, đang vùng vẫy bò về phía trước. Nửa người dưới của cô ta dường như đã bị tê liệt, không có cách nào đứng dậy.

- Di chứng sau khi lệ quỷ khôi phục?

Dương Gian chỉ cần nhìn qua bộ dạng của Hoàng Tử Nhã thì hắn lập tức biết rõ tình huống.

Thân thể của Hoàng Tử Nhã đã cực kỳ nghiêm trọng, mặc dù hắn đã giúp cô ta áp chế lệ quỷ, thế nhưng điều này chỉ là trị ngọn chứ không phải gốc.

Hoàng Tử Nhã nói:

- Anh không định dìu tôi đứng dậy hay sao?

- Thật sự xin lỗi, tôi đang suy nghĩ việc khác nên không để ý.

Dương Gian đi qua, sau đó trực tiếp ôm lấy Hoàng Tử Nhã.

Nhẹ tênh, gầy gò, đây là cảm nhận của Dương Gian đối với cô gái này, không có bất cứ đặc điểm nào của một người phụ nữ nên có.

Đây cũng là bệnh chung của ngự quỷ nhân, thân thê của họ đang không ngừng bị hoại tử.

Dương Gian nhìn cô ta rồi nói:

- Lần này nhớ có cô giúp tôi, tôi hẳn phải cảm ơn cô một tiếng.

Hoàng Tử Nhã tỏ ra sững sờ, cô ta nói:

- Không phải lần trước ở căn cứ huấn luyện anh cũng cứu tôi hay sao? Với lại lần đó còn nguy hiểm hơn lần này rất nhiều lần, tôi còn chưa cảm ơn anh về chuyện lúc đó đây. Thế nhưng dường như chúng ta không cần phải khách khí như vậy đâu, tôi sắp chết rồi, đã xuất hiện dấu hiệu của lệ quỷ khôi phục. Dù có tạm thời áp chế cũng vô dụng thôi, một khi rời khỏi sự áp chế của anh, việc khôi phục sẽ lại tiếp diễn. Hơn nữa nhìn bộ dạng lúc này của anh, hẳn anh sống không được bao lâu đúng không?

Vừa nói, khóe miệng của cô ta vừa lộ ra một nụ cười đắng chát.

Mặc dù ngay từ khi trở thành ngự quỷ nhân, cô ta đã đoán trước được kết cục của bản thân rồi, thế nhưng đến khi phải thực sự chết đi trong tuyệt vọng, trong lòng của cô ta vẫn có một chút không cam lòng.

Nhìn qua bộ dạng chỉ còn lại nửa cái đầu của Dương Gian thực sự rất tồi tệ, nhưng hắn lại dùng giọng nói quái dị kia để trả lời lại:

- Chuyện như vậy sẽ không xảy ra đâu, ít nhất hiện tại nó sẽ không xảy ra.

Nói xong, hắn liền ôm Hoàng Tử Nhã đi vào khách sạn Bình An, trở lại căn phòng cũ của hắn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch