Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 246: Hợp Đồng 1

Chương 246: Hợp Đồng 1

Để điện thoại xuống, khóe miệng Dương Gian lộ ra vẻ tươi cười. Triệu Khai Minh bị cuốn vào bên trong quỷ gõ cửa, đây đúng là một tin tức tốt. Vậy mà bên phía tổng bộ lại còn muốn hắn đi giúp đỡ Triệu Khai Minh. Đây chính là một câu chuyện cười hay nhất mà hắn được nghe từ trước đến giờ đó. Mâu thuẫn giữa hắn và Triệu Khai Minh đã đạt đến mức độ không thể hòa giải được nữa rồi. Nếu không phải là hắn không thể tìm được tên kia chứ không là hắn sẽ tìm đến cửa xử lý luôn rồi.

Thế nhưng hiện tại hắn lại có thể mượn đao giết người để giảm bớt khá nhiều phiền phức cho bản thân.

Trương Vĩ đang ngồi chơi điện thoại ở một bên đột nhiên hỏi.

- Dương Gian, sao cậu lại biến thái như vậy, không phải là cậu đang tính làm chuyện gì kỳ quái đó chứ.

Dương Gian nói:

- Không nói cho cậu nhưng lúc này cậu lại dám rảnh rỗi chơi điện thoại hay sao. Không sợ con quỷ kia tìm đến à.

Trương Vĩ nói:

- Không phải là tôi có đại ca như cậu ở đây hay sao, nếu ngay cả đại ca cũng không giải quyết được thì tôi cũng sẽ xong đời rồi, có lo lắng cũng được cái gì đâu.

Dường như suy nghĩ của hắn ta cũng không hề sai nhỉ.

Đúng lúc này, cửa của phòng khách bị mở ra.

Trương Hiển Quý đang có chút hưng phấn đi từ bên ngoài vào, ông ta vui vẻ nói:

- Thành công, tổng giám đốc Tiền cùng tổng giám đốc Tần đã đáp ứng bán hết toàn bộ cổ phần của tiểu khu. Tôi ra giá một tỷ mua lại toàn bộ rồi, cách của cậu đúng là không tệ, sự hoảng sợ khiến cho bọn họ đáp ứng hết mọi thứ.

Nãy giờ Dương Gian không có chuyên tâm đi khống chế quỷ vực, cho nên chưa biết là cuộc đàm phán này đã thành công. Đương nhiên, chuyện này cũng đã nằm trong dự tính của hắn rồi.

- Một tỷ lận sao, có quá nhiều không? Theo suy tính của cháu, nếu chú có ra giá 100 triệu thì bọn họ cũng bán sạch. Không nghĩ đến chú Trương vẫn còn là một người khá nhân nghĩa.

Trương Hiển Quý cười nói:

- Dù sao sau này vẫn còn nhìn mặt nhau nữa, không thể tuyệt tình quá, nếu không mấy tên kia sẽ không cam tâm, sau này lỡ đến kiếm chuyện với chúng ta thì sao. Hơn nữa tôi cảm thấy cái giá 1 tỷ này cũng đã là giới hạn của bọn họ rồi, nếu ép thêm nữa bọn họ sẽ phản kháng thật.

Dương Gian hiểu rõ:

- Đây chính là chú Trương vừa muốn cắt của bọn họ một miếng thịt lại không muốn cho bọn họ cảm thấy quá đau đớn chứ gì.

Trương Hiển Quý nói:

- Đại khái chính là như thế.

Dương Gian gật gật đầu, cảm thấy việc này cũng có chút đạo lý, dù sao làm người thì đều chừa lại chút đường lui, để sau này còn gặp mặt, thế nhưng đổi lại là hắn thì hắn sẽ không làm như vậy.

Thân phận của Trương Hiển Quý là gì? Là một tổng giám đốc, giá trị con người vài tỷ.

Còn bản thân hắn thì sao? Chỉ là một ngự quỷ nhân đoản mệnh, hắn có thể nghĩ sâu xa cho sau này, theo Dương Gian thì hắn lại cảm thấy việc này là không cần thiết.

Trương Hiển Quý nói:

- Đây chính là bản dự thảo hợp đồng về chuyện này, chỉ cần bọn họ ký tên vào là được, mọi chuyện sẽ ổn thỏa. Chỉ cần bọn họ không biết nguyên nhân của chuyện này là bọn họ sẽ ký thôi, sau khi ký xong rồi, bọn họ có biết thì cũng đã muộn.

Dương Gian nói:

- Nếu mọi chuyện đã như thế rồi thì làm thôi, đưa hợp đồng cho cháu, cháu qua đó đưa cho bọn họ ký.

Trương Hiển Quý:

- Sau khi mọi chuyện thành công, tôi sẽ đưa cho cậu 4 phần lợi nhuận, như cuộc bàn bạc lúc trước của chúng ta.

Cứ cho là ông ta giao ra bốn phần lợi nhuận thì bản thân ông ta cũng coi như kiếm lời. Dương Gian gật gật đầu, cầm lấy hợp đồng sau đó đi vào quỷ vực. Giờ phút này ở tầng thứ 10, dưới lòng đất, tổng giám đốc Tiền, tổng giám đốc Tần, còn có một người bảo tiêu ở bên cạnh đang rất sợ hãi, có lẽ bọn họ đã sắp sửa bị điên rồi.

Trên mặt người nào người nấy đều chứa đầy mồ hối, hai mắt trừng trừng nhìn về phía cửa thang máy. Toàn thân căng cứng, không một ai dám nhúc nhích. Lúc nãy có một vị bảo tiêu đã bị bắt vào trong bóng tối rồi, bọn họ không có một ai muốn bản thân sẽ là mục tiêu kế tiếp.

Khó khăn lắm tổng giám đốc Tiền mới mở miệng nói:

- Tên Trương Hiển Quý kia nói gì, ông ta có đồng ý hay không?

Sắc mặt của tổng giám đốc Tần khá khó coi, không biết là do sợ hay là vì không cam tâm.

- Mẹ kiếp, tên chết tiệt Trương Hiển Quý đồng ý để cho Dương Gian đi đến cứu chúng ta. Nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ta phải ký hợp đồng trước đã.

Tổng giám đốc Tiền vừa nói vừa run rẩy.

- Tên đó thật sự biết chọn thời điểm, một tỷ thì một tỷ, cứ bán cho ông ta đi. Chỗ này đã có quỷ xuất hiện, sau này chắc chắn không bán nổi nhà đâu, lúc này bán đi chưa chắc đã là một chuyện xấu. Cứ coi chúng ta đầu tư lỗ vốn đi, lỗ mất mấy ức mà thôi, chút tiền đó chúng ta vẫn có thể bỏ nổi.

Tổng giám đốc Tần nói:

- Tôi cũng nghĩ như thế.

- Cộp, cộp, cộp!

Lúc này lại có tiếng bước chân xuất hiện ở trong bóng tối. Đồng thời còn có một ngọn đèn ở phía trước, mặc dù nó cũng khá le lói, tùy thời có thể tắt, nhưng nó vẫn rất kiên cường, từ đầu đến cuối không bị tắt. Theo thời gian trôi qua càng lâu, thứ gì đó ở bên kia lại tiến tới càng gần đến thang máy.

Tâm trạng của ba người lại căng thẳng lên:

- Thứ, thứ gì nữa vậy?

Thân thể của ca ba đều không tự chủ được phải lui lại ra phía sau. Cả ba gắt gao dựa thẳng vào bức tường của thang máy, bọn họ sợ chuyện khủng bố như lúc nãy lại xảy ra.

- Mấy vị không cần phải khẩn trương, là tôi đây.

Sau khi ánh sáng kia đến gần, mấy người kia mới có thể thấy được, người đến là Dương Gian, hắn đang dùng điện thoại, mở đèn flash và đang đi đến đây.

- Mới có mười mấy phút mà mấy vị tổng giám đốc đã không biết tôi rồi hay sao, đúng là quý nhân hay quên mà.

Tròng mắt tổng giám đốc Tần co rụt lại, có chút không thể tưởng tượng được.

- Cậu, cậu là Dương Gian à?

Ông ta không hiểu được vì sao Dương Gian lại đến từ phía trước, đáng lý hắn phải đi xuống từ thang máy giống bọn họ mới đúng chứ.

Dương Gian nói:

- Tổng giám đốc Trương đế tôi mang mấy vị rời khỏi đây,nhưng điều kiện là mấy vị phải ký phần hợp đồng này đã. Hai vị đọc qua đi, nếu không có chuyện gì thì hai người ký đi. Ký nhanh để còn đi khỏi đây, chỗ này nguy hiểm lắm, chờ thêm một phút nữa thì tôi cũng không dám đảm bảo sẽ còn xảy ra thêm chuyện gì nữa đâu đấy.

Vừa nói, hắn vừa đưa hai phần hợp đồng cho hai người.

Tổng giám đốc Tần đưa cánh tay run rẩy nhận lấy, ông ta lấy chiếc bút máy trên túi áo xuống, đang chuẩn bị ký tên. Khi vừa đặt bút xuống, ông ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Dương Gian.

- Trương Hiển Quý cho cậu bao nhiêu tiền, tôi sẽ ra giá gấp đôi, chỉ cần cậu dẫn chúng tôi đi ra khỏi nơi quỷ quái này mà không cần ký hợp đồng là được.

- Đúng thế, tổng giám đốc Tần nói không sai, cậu cứ ra giá đi.

Dương Gian yên lặng một lát, sau đó cười nói:

- Hai vị không cần phải suy nghĩ nhiều cho nhọc lòng, cái giá mà tổng giám đốc Trương đưa ra không hề tầm thường.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch