Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 292: Cái Chết Của Trương Vĩ 1

Chương 292: Cái Chết Của Trương Vĩ 1

- Mấy người này lạ quá, không giống như đến để mua nhà ở.

Ngay lập tức có một đồng nghiệp nữ ở bên cạnh đáp lời lại, đồng thời giọng điệu còn mang theo một chút nịnh nọt.

- Giang đại mỹ nữ, làm sao chị có thể biết đám người bọn họ không phải đến để mua nhà chứ? Nhìn cô gái người nước ngoài kia mà xem, quần áo trên người của cô ta khá phong cách mà. Trông qua rất giống kẻ có tiền.

Người nào trong công ty lại không biết, cô gài mới tới làm không bao lâu tên là Giang Diễm, người của Dương Gian.

Mà Dương Gian lại là một trong những ông chủ của tiểu khu Quan Giang. Cho nên đối với những nhân viên bình thường, đương nhiên địa vị và thân phận của họ sẽ không thể nào so sánh được với Giang Diễm rồi.

Giang Diễm nói:

- Dù vậy nhưng tôi lại cảm thấy quần áo của bọn họ giống như của bảo tiêu vậy, có chút nghiêm trúc. Tôi dám cá là đám người này không phải đến để mua nhà, khả năng là đến để quấy rối.

Cô gái ở bên cạnh lập tức lắc đầu biểu thị sự không tin tưởng.

- Ban ngày ban mặt làm gì có ai có can đảm đến để quấy rồi? Mà có ai lại rảnh đến mức đi làm mấy chuyện này chứ.

Giang Diễm thầm nghĩ trong lòng:

"Có lẽ là người của ông chủ Tần và ông chủ Tiền phái tới quấy rối."

Cô có nhiệm vụ là chỉnh lý, quản lý cổ phần của Dương Gian. Cho nên cô cũng có thể hiểu được quá trình chuyển nhượng cổ phần của tiểu khu, do hai người Dương Gian và Trương Hiển Quý đã bày mưu khiến cho hai người chủ cũ phải bán lại cho hai người bọn hắn với giá thấp. Đương nhiên với sự hiểu biết của cô về Dương Gian, cô chắc chắn hắn đã thông qua thủ đoạn nào đó để ức hiếp hai người kia. Có lẽ khi bị ức hiếp hai người kia buộc lòng phải bán, nhưng sau khi thoát khỏi lại không cam lòng. Vì vậy hiện tại hai người kia thuê đám người này đến để quấy rối.

"Mà thôi, đừng có suy nghĩ lung tung, mọi chuyện có lẽ không có phức tạp như vậy đâu."

Giang Diễm cảm thấy bản thân cô nên làm như thế, tiếp tục cúi đầu làm việc, không có ngồi suy nghĩ vẩn vơ nữa. Có lẽ do cô ở cùng Dương Gian một khoảng thời gian dài đã trở nên mẫn cảm với mọi chuyện mất rồi.

Đúng lúc này, Daisy cười cười và dùng tiếng trung bắt chuyện với một người nhân viên tiêu thụ.

- Đúng rồi, tôi có nghe nói có một người tên là Dương Gian có mua nhà ở trong chỗ này, giá cả rất rẻ, không biết có chuyện như vậy không?

Nhân viên tiêu thụ có chút hâm mộ nói:

- Dương Gian mà cô đang nhắc đến có phải là tổng giám đốc Dương phải không? Tổng giám đốc Dương cần gì mua nhà, gần một nửa cổ phần của tiểu khu này chính là của ngài ấy mà.

Daisy nói:

- Vậy à, vậy cô có biết Dương Gian ở chỗ nào không?

Nhân viên tiêu thụ nói:

- Cô hỏi chuyện này làm cái gì?

Daisy nói:

- Tôi chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, tôi là người được tổng giám đốc Dương giới thiệu đến đây.

Nhân viên tiêu thụ nhìn cô gái có khuôn mặt giống Tây ở trước mặt, không có phòng bị chút nào mà nói ra:

- Tổng giám đốc Dương ở trong công ty cũ, lúc này đã sửa sang thành một căn biệt thự. Chỉ là tôi cũng không biết hiện tại ngài ấy còn ở trong đó nữa hay là không.

- Là vậy à, cảm ơn cô nhé.

Rất nhanh, một thông tin đã được truyền đi.

- Đã xong, Dương Gian rất có thể ở bên trong công ty cũ.

Ngay lập tức, toàn bộ người đang tản ra ở xung quanh tiểu khu tập trung về vị trí của Dương Gian.

Khổng Phong thấy tin tức nên hắn ta lấy đại một lý do nào đó và mang theo hai người còn lại rời đi.

Thế nhưng khi hắn ta đi ra đến cửa, đột nhiên gặp được một người thanh niên trẻ tuổi đang cầm một một cái điện thoại di động, vừa đi vừa tự sướng và nói với camera.

- Chào mọi người, hôm nay mọi người có khỏe không. Đây là nhà của tôi, trước kia là tòa nhà tiếp thị. Sao nào, mọi người thấy nó có lớn hay không? Nếu trong mọi người có ai ở thành phố Đại Xương, mời mọi người đến tiểu khu Quan Giang để mua nhà. Khi đến nhớ bảo là được Trương Vĩ giới thiệu nhé, sẽ được giảm giá.

"Giảm giá cái gì chứ, Vĩ ca mau xéo đi, tôi muốn nhìn thấy đại ca."

"Đại ca, đại ca, ngài còn có ở đó không? Ta có một vụ làm ăn lớn muốn nói chuyện cùng ngài đây."

"Vĩ ca lại vểnh cái mông trắng lên, đám trẻ con nhà bên cạnh đều đã bị dọa cho khóc nhè rồi."

Một người ở bên cạnh trông thấy Trương Vĩ đang cầm điện thoại di động để quay, lập tức biến sắc. Hắn ta vội vàng nhìn về phía Khổng Phong và nói:

- Lão đại, tên này đang livestream...

Lần hành động này của bọn họ có thể bị bại lộ nhưng khi đó công ty sẽ đứng ra gánh chịu. Có điều bộ dạng bị lộ ra ngoài thì phiền phức sẽ rất lớn.

- Không cần để ý đến người này.

Ánh mắt Khổng Phong hơi động, hắn ta trực tiếp đi lướt qua người của Trương Vĩ đi theo sau lưng bọn họ, đồng thời nói với camera.

- Mọi người đừng có gấp, hiện tại tôi sẽ đi đến nhà của đại ca. Thuận tiện tôi sẽ cho mọi người xem một vài bảo bối của đại ca, nhớ cổ vũ cho tôi nhé.

Daisy nói:

- Lão đại, người này đi theo chúng ta. Hình như cậu ta cũng định đi đến nhà của Dương Gian, có thể là bạn bè của Dương Gian.

Lập tức trong tai nghe của Khổng Phong nhận được một tin tức.

- Khổng Phong, bên này tôi đã xác nhận xong, Dương Gian ở trong căn biệt thự kia.

Khổng Phong lập tức hạ lệnh:

- A Hải, lập tức giải quyết tên này, đừng để hắn ta ảnh hưởng đến kế hoạch.

- Không có vấn đề.

Tên được gọi là A Hải kia lập tức cười cười, sau đó nhanh chóng đi theo sau lưng của Trương Vĩ.

Lúc này Trương Vĩ vẫn còn đang mải livestream, hắn ta đi vào một con đường vắng. Hắn ta vừa đi vừa nói.

- Mọi người, tôi không có lừa mọi người đâu. Đại ca thật sự có một món bảo bối, khá tốn sức. Nhưng nó tuyệt đối sẽ mang lại cho mọi người một trải nghiệm mới mẻ.

Trương Vĩ quyết định khiến cho đám nhà quê trên trên Internet này gặp tấm gương quỷ một lần, hắn ta tin chắc chuyện này sẽ rất thú vị.

A Hải cười cười, tên này vỗ vỗ vào bả vai của Trương Vĩ.

- Anh bạn, đang livestream hả?

Trương Vĩ nói:

- Có chuyện gì?

Lúc này A Hải lập tức cướp quá điện thoại di động, sau đó ném xuống đất. Điện thoại bị vỡ toe toét.

- Con mẹ nó, cậu chán sống hay sao mà lại dám ngồi trên đầu của Vĩ ca tôi vậy. Thật sự cho rằng Vĩ ca tôi đang ăn chay phải không? Cậu có tin là tôi...

Nhưng hắn ta còn chưa nói xong thì bị A Hải dùng tay bịt miệng lại, sau đó tên này dùng một thanh dao găm sắc bén đâm vào cổ của Trương Vĩ.

A Hải mỉm cười, vừa nói nhỏ với Trương Vĩ, vừa kéo thân thể của hắn ta vào trong một lùm cây.

- Suỵt, nói chuyện nhỏ một chút, không có chuyện gì, thả lỏng người, ngủ một giấc đi.

Chỉ một lát sau, A Hải lau vết máu trên thanh dao găm, chậm rãi đi đến.

Đối với tên này mà nói, việc giải quyết người bình thường cũng chẳng khác gì hành động trở bàn tay.

- Giải quyết xong?

Khổng Phong nhìn xem đồng hồ ở trên tay.

- Đã như vậy thì tranh thủ thời gian bắt đầu kế hoạch Tam Đoạn liệp sát đi.

Thế nhưng chỉ sau một giây, Trương Vĩ lại chui ra từ trong bụi cây kia, máu trên cổ của hắn ta vẫn đang phun ào ạt. Nhưng hắn ta lại vừa chửi vừa dùng súng lục bắn liên tục về phía A Hải.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch