WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 721: Giải Thoát Tô Tình 2

Chương 721: Giải Thoát Tô Tình 2

Dương Gian lập tức lấy đi những bàn tay ở trên mặt của Tô Tình, đồng thời cũng lấy đi những bàn tay ở các chỗ khác. Lại thêm bàn tay lúc trước mà hắn lôi ra từ trong miệng của Tô Tình nữa là bốn cái.

Vừa vặn là hai đôi tay.

Nhưng Dương Gian cũng không tìm ra được con quỷ thực sự, điều này khiến cho sắc mặt của hắn không khỏi trầm xuống:

"Là nó đã chạy đi? Hay là nói con quỷ thực sự không có tham gia vào lần tập kích này."

Không đạt được quá nhiều tin tức, nhưng Dương Gian hiểu được, hành động lần này của hắn đã bị thất bại. Hắn chỉ lấy được bốn bàn tay, chứ không có xử lý được ngọn nguồn của chuyện linh dị này.

"Mà thôi, không sao, dù lần này không có thành công thì vẫn còn lần tiếp theo nữa. Hiện tại mình đã chiếm cứ ưu thế rồi."

Sau khi xác định được rằng quỷ ảnh của hắn có cấp độ cao hơn con quỷ kia thì lập tức cảm thấy yên lòng. Hắn ném cô gái này về phía chỗ ngồi của cô ta, rồi quay đầu bỏ đi, cũng chẳng thèm quan tâm đến sự sống chết của người này.

- Cảm, cảm ơn cậu đã cứu mạng.

Lúc này Tô Tình vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh tảo, vì cô ta vừa mới trở về từ quỷ môn quan. Mặc dù vẫn còn rất sợ hãi, nhưng cô ta vẫn vội vàng nói lời cảm ơn đối với Dương Gian.

Nếu không có Dương Gian ở đây, cô ta đã chết rồi.

Dương Gian quay đầu lại và nói:

- Sao vậy, hiện tại cô không mắng tôi là tên biến thái nữa hay sao?

Tô Tình lập tức khóc lóc và không ngừng xin lỗi hắn.

- Xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi cậu. Không phải là do tôi cố ý đâu, là tôi hiểu lầm cậu...

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Chỉ có một lần này thôi đấy. Nhớ lấy, nếu cô lại bị con quỷ kia để mắt đến thì tự mình cô đi mà xử lý. Còn hiện tại thì chọn một cái ghế nào đó ở trước mặt tôi mà ngồi. Tôi cũng không muốn phải phân sự chú ý của tôi đến các ngõ ngách đâu. Còn nếu cô vẫn muốn đi ngủ thì nên tìm một chỗ nào đó vắng vẻ, không có người mà ngủ, sẽ không có một ai dám làm phiền cô nữa đâu, ngoại trừ quỷ.

Bị hắn mắng mỏ như vậy nhưng Tô Tình lại không dám ngẩng đầu lên. Cả người cô ta run lẩy bẩy, đồng thời cố hết sức lê lết thân thể đến ngồi gần những người hành khách khác.

Dù bộ dạng lúc này của cô ta cực kỳ đáng thương nhưng những người ở gần đó lại không có một ai đi lại giúp cô ta mà đồng loạt tránh xa.

Bởi vì làm gì có ai dám chắc rằng con quỷ lúc nãy sẽ không xuất hiện lại trên người của cô ta thêm một lần nữa.

Dương Gian nhặt lấy mấy bàn tay ở trên mặt đất và đi trở về.

Vương Đông đi đến và hỏi:

- Sao rồi, đã xử lý được chưa?

Dương Gian lắc lắc những bàn tay kia và nói:

- Không, ngọn nguồn của chuyện linh dị vẫn còn. Xem ra vẫn cần phải chờ đến lần ra tay tiếp theo của nó thì mới có thể giải quyết được. Hiện tại nên đi nhìn xem thi thể của hai người kia đi. Tôi nghĩ rằng bàn tay của hai người kia đã không còn nữa. Cậu nhìn mà xem, mấy cái này có quen không?

Mặc dù những bàn tay này có chút trắng bệch, không chút màu máu, nhưng Vương Đông lại vừa mới tiếp xúc với những cỗ thi thể kia không lâu, cho nên hắn ta vẫn có thể nhận ra sự quen thuộc của chúng.

Đây chính là bàn tay của hai người đã chết kia. Tuy nhiên điều này còn cần phải xác nhận lại.

Vương Đông chỉ chỉ tay và nói:

- Vì cân nhắc đến mức độ ảnh hưởng của chuyện này cho nên tôi đã để thi thể của người chết vào bên trong căn phòng kia.

Dương Gian gật gật đầu:

- Cậu lưu lại tại đây và bảo với những người hành khách kia là chú ý quan sát lẫn nhau. Nếu có người nào đó xảy ra chuyện thì ngay lập tức gọi to lên.

Vương Đông gật gật đầu, nói với giọng điệu cực kỳ trịnh trọng.

- Được rồi, tôi biết nên làm cái gì.

Đến tận bây giờ mà tâm trạng của hắn ta vẫn cực kỳ căng thẳng. Mặc dù trông bề ngoài thì có vẻ hắn ta khá bình tĩnh, nhưng trong lòng lại khẩn trương không kém hơn những người khá. Chỉ do hắn ta đang đảm nhiệm trọng trách trong người, không thể không kiên trì tiến tới trước mà thôi.

Ở bên trong căn phòng kia có đặt hai cỗ thi thể và được che lại bằng chăn.

Dương Gian kiểm tra kĩ lại tay chân của hai cỗ thi thể này, nhưng sau khi kiểm tra thì hắn lại phát hiện ra một việc khá quỷ dị. Đó chính là bàn tay của cả hai cỗ thi thể này vẫn còn nguyên vẹn, không sứt mẻ chút nào hết.

"Những bàn tay này giống nhau như đúc? Không, không giống nhau lắm. Mặc dù hình dáng bên ngoài rất giống nhau, nhưng ở những bàn tay này lại có vết máu ứ đọng, có thi ban và một vài đặc điểm quỷ dị... Nói thế có nghĩa là con quỷ kia có khả năng lấy trộm được bàn tay của những người bị nó giết chết?"

Sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ, nhưng Dương Gian lại không thể nào hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.

Thế nhưng ít nhiều gì thì hắn cũng đã tiếp xúc với khá nhiều chuyện linh dị rồi, cho nên cũng chẳng cảm thấy kỳ quái khi đoán rằng con quỷ kia có thể có được năng lực như vậy.

Tiếp đến Dương Gian quyết định từ bỏ việc truy tìm manh mối, hắn định tập trung xử lý con quỷ kia vào lần tập kích sau.

"Hiện tại việc quan trọng nhất chính là tìm ra con quỷ kia và xử lý nó, chứ cũng không cần thiết phải phân tích kỹ càng năng lực của con quỷ này."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.