Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 723: Đại Ca 2

Chương 723: Đại Ca 2

- Tôi sẽ dồn tất cả tâm tư của tôi lên trên con quỷ kia. Cho nên chỉ khi nào con quỷ kia bị xử lý thì tất cả mọi người mới được an toàn. Nếu chưa xử lý được con quỷ kia thì có cứu mấy người cũng bằng thừa mà thôi, không khéo lại kéo theo cả tôi chết cùng nhữa chứ. Lúc nãy tôi đã ra tay cứu cô gái kia, đúng thế, nhưng nếu lần tiếp theo cô ta còn bị lệ quỷ tấn công, thì tôi sẽ không đi cứu cô ta nữa đâu? Đối với tôi xử lý con quỷ kia là điều quan trọng nhất.

Giọng điệu chắc nịch, còn mang theo một sự lãnh đạm, coi thường hết toàn bộ mọi thứ khiến cho lòng những người khác không khỏi run lên.

Giờ phút này Vương Đông cũng lựa chọn trầm mặc. Mặc dù hắn ta cảm thấy những lời nói của Dương Gian rất có đạo lý, nếu không xử lý được con quỷ kia thì có cứu được nhiều người hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì lớn. Nhưng cách làm này lại chẳng khác gì là đang coi thường mạng sống của kẻ khác, hơn nữa còn là thái độ làm ngơ, cứ để cho một cô gái bị lệ quỷ giết chết ngay trước mặt. Mỗi khi nghĩ đến cái cảnh đó, trong lòng của hắn ta cảm thấy không rét mà run.

Con người có thể lạnh lùng đến mức độ này ư?

Vương Đông không thể nào hiểu được ý nghĩ của Dương Gian, bởi hắn không biết được Dương Gian đã trải qua những gì.

Chỉ khi con người ta trải qua sự khủng bố, tuyệt vọng, sụp đổ, phải sống trên bờ vực sinh tử hay đối mặt với thứ đáng sợ đến mức để cho người ta phải tuyệt vọng...mới như Dương Gian. Sau khi hợp nhất thân thể với lệ quỷ và khai phát những năng lực của thứ này. Đồng thời trải qua những cuộc khảo nghiệm sinh tử, cuối cùng phá vỡ được giới hạn và sống sót thì số thứ còn lại ở trong người bọn họ đã không còn nhiều.

Nói đi nói lại ngự quỷ nhân chắc chắn không phải là một nghề nghiệp tốt. Kể từ khi Dương Gian đi trên con đường này, ngoại trừ việc hắn còn sống sót ra, thì hắn cảm thấy dường như bản thân đang mất đi một thứ gì đó.

Thứ này đã mất đi từ lúc nào... Đại khái thì hắn là sau lần treo cổ tự sát kia. Những lời nói kia của Dương Gian lại khiến cho bầu không khí vốn đã nặng nề nay lại càng nặng nề hơn. Dù sao hắn cũng đã chắc chắn rằng, hắn sẽ không lấy mục đích cứu người mà ra tay. Hắn sẽ chỉ ra tay để đối phó với thứ kia, cho nên chết hay không hoàn toàn là do vận khí của mỗi người.

Mặc dù có không ít người có ý kiến đối với cách làm này của hắn nhưng không có một ai dám mở miệng nói.

Dương Gian cũng chẳng thèm quan tâm đến suy nghĩ của đám người kia. Hắn chỉ cảm thấy là bản thân nên nói rõ ràng trước, để cho bọn họ có sự chuẩn bị. Đừng có đến lúc đó rồi lại mất công trông chờ toàn bộ mọi thứ vào hắn.

- Tiếp theo đây, trong khoảng thời gian ngắn, tôi cần mọi người sẽ ngồi yên tại chỗ và phối hợp hành động với tôi.

Lúc này có một người hành khách nam kìm nén không nổi phải nói:

- Nếu cậu không có ý định cứu chúng tôi, vậy vì sao chúng tôi lại phải phối hợp hành động với cậu chứ?

- Tôi cứ nghĩ toàn bọ người đi máy bay đều sẽ là người có đầu óc bình thường. Nhưng không nghĩ đến là số lượng người ngu ngốc lại cũng có không ít. Mấy người có phối hợp với tôi hay không cũng không có quan hệ gì. Lượng nhiên liệu của máy bay không thể nào để cho nó bay mãi trên không như thế này được. Nếu việc xử lý con quỷ kia cứ bị trì hoãn mãi, thì không có chuyện máy bay hạ cánh khẩn cấp vì sắp hết nhiên liệu đâu. Sẽ chỉ có trường hợp rơi máy bay thôi.

Dương Gian liếc mắt nhìn quanh một lượt rồi tỏ ra bộ dạng không quan tâm và nói:

- Cho nên có hợp tác hành động với tôi hay không đều phải nhìn mấy người. Chứ tôi cũng chẳng sao hết, dù sao máy bay có rơi thì tôi cũng không phải là người chết.

Người hành khách kia nhất thời á khẩu, không nói gì được, đồng thời cũng không dám nhiều chuyện một lần nữa.

Đối với người bình thường mà nói, ở trong những loại tình huống này, bọn họ không hề có lựa chọn, trừ phi bọn họ muốn chết. Nếu không chỉ có làm theo những gì Dương Gian nói thì bọn họ mới có cơ hội sống sót.

- Có ai muốn phát biểu ý kiến nữa không?

Dương Gian liếc mắt nhìn xung quanh, rồi nói:

- Nếu như không còn chuyện gì nữa thì tất cả mọi người ngồi tụ lại một chỗ với nhau. Ai cũng phải cam đoan rằng bản thân ngồi ở trong tầm mắt của tôi. Hiện tại con quỷ kia vẫn còn ở bên trên máy bay, cho nên lần tập kích tiếp theo của nó sẽ là một trong những người ở đây mà thôi.

Các hành khách nghe vậy nên vội vàng đứng dậy và bắt đầu co cụm lại một chỗ.

"Những cái ghế này quá vướng víu, cản trở tầm mắt, nên dẹp chúng đi thì tốt hơn."

Dương Gian cảm thấy những chiếc ghế ngồi trên máy bay quá vướng bận, chẳng những nó ngăn cản tầm mắt của hắn mà còn gây cản trở cho hành động của hắn. Vì thế hắn hơi điều khiển mắt quỷ, sau đó ánh sáng màu đỏ bất chợt lóe lên.

Ngay lập tức một cảnh tượng khiến cho mọi người phải kinh hãi đột ngột diễn ra. Toàn bộ ghế ở bên trong khoang bình thường đột nhiên biến mất không thấy gì nữa. Đồng thời những người đang ngồi trên ghế lập tức ngồi bệt xuống đất.

Chiếc ghế còn lại duy nhất ở trong này chỉ là chiếc ghế nằm cạnh Dương Gian.

Hắn chậm rãi ngồi xuống, ngẩng đầu quan sát tất cả mọi người. Ở trên trán của hắn có một con mắt quỷ chuyển động liên tục, nhằm thu thập toàn bộ thông tin xung quanh và truyền vào não của hắn.

Những người khác chứng kiến thấy việc toàn bộ ghế ngồi ở trong khoang bình thường bị biến mất thì lập tức tỏ ra kinh hãi. Nếu lúc trước bọn họ còn có thể tạm tiếp nhận được khả năng thuấn di của Dương Gian thì với khả năng hiện tại của hắn, phải nói là cực kỳ khó để chấp nhận.

Đây không phải là ảo thuật, cũng chẳng phải là kỹ xảo điện ảnh. Nó là sự thật, đang diễn ra ngay trước mặt bọn họ.

Chứng kiến thấy cảnh như vậy, trong lòng không ít người đều tỏ ra sợ hãi:

- Chuyện này, chuyện này, đây là điều mà con người có thể làm được hay sao?

Còn có người trợn mắt nhìn lấy Dương Gian đang ngồi bình tĩnh ở trên ghế, sau đó nhịn không nổi phải thốt lên:

- Cậu, rốt cuộc cậu là ai?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn đưa mắt nhìn người kia một cái, sau đó nói:

- Nếu nghiêm túc mà nói thì tôi không còn là con người nữa. Đương nhiên tôi cũng không phải thần tiên đâu, cũng chẳng phải là yêu quái. Nói đúng ra thì tôi là người đã kết hợp lại với quỷ, mọi người có thể gọi loại người như tôi là ngự quỷ nhân, là người khống chế lệ quỷ. Nhưng thực ra những người kết hợp với quỷ như chúng tôi lại chính là người xui xẻo nhất đó. Với lại mấy người cũng không cần phải tò mò làm gì đâu, bởi vì sớm muộn gì thì chuyện của ngự quỷ nhân và những việc lên quan đến chuyện linh dị sẽ được phơi bày ra ngoài, mấy người chỉ cần chú ý đến những tin tức lan truyền là được.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch