Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 730: Hạ Cánh 2

Chương 730: Hạ Cánh 2

Vốn dĩ chiếc máy bay đang rơi nhanh xuống đất nhưng đột nhiên lại dừng và trôi nổi ở trê không trung. Không có ai có thể lý giải cho trường hợp này được. Bởi vì lúc này máy bay đã không còn động cơ nữa, nó không rơi xuống mặt đất.

"Trước đó mình cũng từng lái xe với cách này, hơn nữa còn lái rất nhiều lần. Nhưng còn chưa bao giờ lái máy bay theo cách này. Nếu mọi chuyện đã được xử lý, vậy cũng nên cho nó bay về phía thành phố Đại Kinh thôi, kẻo lại phải thay đổi máy bay một lần nữa thì mệt lắm."

Dương Gian không muốn lãng phí thêm thời gian nên hắn dứt khoát dùng quỷ vực để mang chiếc máy bay này đến sân bay của thành phố Đại Kinh. Hắn không thèm để ý đến sự hoảng loạn, sự điên dại của những người hành khách kia. Dương Gianlập tức xuất hiện ở bên ngoài và đứng trên đầu máy bay.

Thanh niên trẻ cầm điện thoại di động định vị vệ tinh lên và nói:

- Trong vòng một phút nữa máy bay sẽ hạ cánh ở sân bay của thành phố Đại Kinh. Cô nên sắp xếp người đi tiếp đón tôi đi.

- Được rồi, tôi biết rồi.

Giọng nói của Tần Mị Nhu có chút mất tự nhiên, vì đây chính là lần cuối cùng cô ta được làm việc cùng Dương Gian.

Mặc dù đoạn thời gian cô ta làm việc với Dương Gian rất ngắn nhưng đủ để cho cô ta chứng kiến được việc Dương Gian đã ngăn cản và xử lý khá nhiều chuyện linh dị.

Nếu chuyện linh dị mà được công khai ra cho mọi người biết, chắc Dương Gian sẽ trở thành một người nổi tiếng, cực kỳ nổi tiếng. Bởi vì toàn bộ việc làm của hắn đều là những sự tích về anh hùng. Chúng đủ để khiến cho cả xã hội phải oang động. Bởi vì mỗi một chuyện linh dị hắn đều cứu rất nhiều người. Lần này chỉ có trăm người nhưng lần trước lại có cả nghìn người được hắn cứu sống. Ngoài ra trong chuyện linh dị ở thành phố Đại Xương, có thể nói hắn đã cứu được tính mạng của hơn trăm vạn người.

Vyaaj màhết lần này tới lần khác, người anh hùng này lại lạnh lùng đến mức khiến cho người ta phải sợ hãi. Tính cách thì tư tâm tư lọi, tính khí vô cùng bạo ngược. Đây hoàn toàn là đặc điểm điển hình của một tên tội phạm.

Có một số ngự quỷ nhân tốt, ví dụ như Chu Chính, hiện tại mộ của hắn ta đã xanh cỏ rồi. Hơn nữa nguyên nhân cái chết của hắn ta là do chính bản thân. Để rồi sau đó, cái chết của hắn ta dẫn đến một đống hệ lụy đáng sợ. Còn Dương Gian thì ngược lại, hắn vẫn còn sống sót, hơn nữa còn là sống rất tốt.

Vì thế khi Tần Mị Nhu suy nghĩ đến sự khác biệt giữa hai loại ngự quỷ nhân là cô ta lại có cảm giác đau đầu. Cô ta có chút sùng bái loại anh hùng như Dương Gian, một sức một mình có thể thay đổi được toàn bộ cục diện nhưng lại chán ghét cái tính cách máu lạnh, vô tình, thấy chết không cứu kia.

Có điều cả hai thứ mà cô ghét và yêu kia lại cùng xuất hiện ở trên thân thể của một người.

Đột nhiên Tần Mị Nhu nhớ đến một câu nói khá kinh điển, đó chính là:

"Dùng thân thể ác quỷ làm việc bồ tát."

Hắn là vị ngự quỷ nhân số một được tổng bộ công nhận. Nếu có hắn trấn giữ thành phố Đại Kinh, như vậy có thể cam đoạn được sự ổn định của phân khu Châu Á.

Giờ phút này Dương Gian đang đứng ở bên trên đầu máy bay, hắn vừa tắm ánh nắng mặt trời, vừa quán sát lấy khung cảnh trước mắt. Đồng thời còn sử dụng lực lượng của quỷ vực để mang chiếc máy bay bay về phía thành phố Đại Kinh.

Việc lúc trước hắn bảo là trong vòng một phút sẽ mang theo máy bay bay tới thành phố Đại Kinh cũng không phải là lời khoác lác.

Dựa vào mức độ hiện tại của quỷ vực, việc bao phủ một khu vực với bán kính 10 km là điều hết sức dễ dàng. Nếu hắn mà điều khiển quỷ vực tạo thành một đường, thì có lẽ chiều dài của nó sẽ đủ để quấn quanh trái đất một vòng. Đó không phải là chuyện gì khó khăn, nhưng chủn yếu là do hắn không muốn làm cái việc rỗi hơi mà còn tiêu hao năng lực của bản thân.

Một luồng ánh sáng màu đỏ tựa như ảo giác lóe lên ở bên trên bầu trời. Có thể sử dụng được lực lượng lệ quỷ đến mức độ như Dương Gian cũng là khá hiếm thấy ở trong hàng ngũ ngự quỷ nhân trên toàn thế giới.

Ngay khi thời gian chỉ mới trôi qua được có 30 giây, một chiếc máy bay đột nhiên xuấ hiện quỷ dị ở trên không trung của sân bay thành phố Đại Kinh. Trong nó giống như chiếc xe u linh hay chiếc thuyền u linh ở bên trong phim ảnh vậy, đủ để người khác phải nghẹn họng nhìn trân trối. Nhưng chắc là hiện tại toàn bộ thành phố Đại Kinh đang truyền tai nhau tin đồn về một chiếc máy bay u linh.

- Nghe bảo là Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian đến!

Ở xung quanh sân bay, có không ít nhân viên đặc thù đang dùng ánh mắt kỳ dị nhìn lấy chiếc máy bay đột nhiên xuất hiện kia. Bởi vì trước đó bọn họ đã nhận được thông báo, nên đã biết được một số tin tức, và hiện tại bọn họ đang chuẩn bị để tiếp ứng. Trong số người đó cũng có không ít ngự quỷ nhân. Lúc này những vị ngự quỷ nhân kia đang âm thầm cười lạnh.

- Tên Dương Gian này thật sự là kiêu ngạo, dám dẫm trên một chiếc máy bay để bay đến thành phố Đại Kinh. Hắn ta không sợ chết một cách bất đắc kỳ tử hay sao?

Thế nhưng có ngự quỷ nhân ở bên cạnh lãnh đạm nói:

- Nếu cậu có thể xử lý được nhiều chuyện linh dị cấp bậc cao như vậy mà còn sống sót, cậu cũng có thể kiêu ngạo. Lần trước đã có không ít người ăn phải quả đắng của Dương Gian ở trong cuộc hội nghị được tổ chức ở thành phố Đại Xương rồi. Hắn không phải là người đơn giản như cậu tưởng đâu. Ngay cả em trai của Vương Tiểu Minh là Vương Tiểu Cường mà hắn cũng dám làm thịt. Nếu đổi lại là cậu, cậu có dám không?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch