WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 737: Đột Ngột 2

Chương 737: Đột Ngột 2

Trong lúc nói chuyện, hoàn cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi. Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thế giới đột nhiên biến thành một khu vực quỷ dị bị bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ. Những người ở xung quanh biến mất, khiến cho bầu không khí vô cùng an tĩnh. Toàn bộ thế giới chỉ còn lại mấy người đang đứng ở trong lều che nắng là bọn họ mà thôi.

Chung Sơn, Quách Phàm và những người ngự quỷ nhân khác đều nheo mắt lại:

“Quỷ vực?”

Lúc này Trầm Lương cũng ý thức được có gì đó không đúng ở đây, nếu vì chuyện này mà khiến cho cả Dương Gian và Trần Nghĩa nảy sinh xung đột, thì đây sẽ là một việc cực kỳ tồi tệ.

Mặc dù hai người tranh đấu với nhau ngươi sống ta chết thì cũng chẳng sao, nhưng làm một người phụ trách như hắn ta sẽ bị bên trên tạm thời cách chức để điều tra.

Trần Nghĩa tỏ ra cực kỳ dữ tợn:

- Nghe nói quỷ vực của cậu còn đặc thù hơn cả của Lý Quân. Thậm chí khi ở thành phố Đại Xương, quỷ vực của cậu còn có thể xâm nhập vào bên trong quỷ vực của con quỷ chết đói kia?

Dương Gian nói:

- Trăm nghe không bằng một thấy, mấy điều nghe được kia chưa chắc đã là thật. Nếu có thể tôi nghĩ cậu vẫn nên nhìn tận mắt thì tốt hơn.

- Xem ở việc cậu từng liều mạng bảo vệ thành phố Đại Xương nên hôm nay tôi sẽ cho cậu chút mặt mũi. Bất quá tôi hi vọng mục đích khi làm việc này của cậu sẽ là vì việc công, không nên vì việc tư. Đồng thời tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho bất cứ ai dám làm xằng làm bậy ở trong khu vực quản lý của tôi.

Vốn những người khác còn nghĩ rằng với loại tính cách đó thì Trần Nghĩa sẽ trực tiếp động thủ. Nhưng không, Trần Nghĩa lại đột nhiên tỏ ra lý trí một cách không bình thường khi lựa chọn thu tay lại. Hắn ta bình tĩnh thả Vạn Đức Lộ ở trong tay xuống.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Cảm ơn.

Ngay lập tức ánh sáng màu đỏ ở xung quanh đột nhiên biến mất đâu không thấy. Mọi thứ lại khôi phục vẻ bình thường, ánh mặt trời vẫn chiếu rọi ở trên cao. Những người biến mất ở xung quanh lại trở về như lúc đầu.

Giờ phút này Vạn Đức Lộ đang ngồi co quắp ở dưới đất, vẫn chưa hết hoảng sợ. Ông ta đang ngồi thở từng ngụm từng ngụm, mồ hôi lạnh chảy đầy người. Trông bộ dạng ông ta giống như người vừa trở về từ cõi chết vậy.

Trần Nghĩa nhượng bộ?

Trầm Lương nhìn thấy mọi thứ trở về nguyên dạng thì thầm thở phào một hơi, đồng thời cũng cảm thấy có chút kinh ngạc. Bởi vì rất hiếm khi Trần Nghĩa lại lùi bước ở trước mặt người khác, thế nhưng hôm này hắn ta lại nể mặt Dương Gian. Trầm Lương biết chắc chắn không phải là do Trần Nghĩa kiêng kỵ cảnh sát mắt quỷ mà có một lý do nào đó. Thế nhưng Trần Nghĩa không thuộc quyền quản lý của hắn ta, Trầm Lương không có cách nào phân tích ra được động cơ khi làm hành động này của đối phương.

Trầm Lương nhìn qua một lượt, sau đó cất tiếng nói:

- Nếu Dương Gian đã nhận phụ trách chuyện linh dị lần này thì những chuyện liên quan sẽ do hắn phụ trách. Mọi người có ai có ý kiến gì không?

Không có một ai nói gì cả, làm sao bọn họ không biết được giá trị thực sự của những manh mối ở trong tay của Vạn Đức Lộ. Nếu có thể tiếp tục truy tim theo những manh mối này, có lẽ sẽ có được những thu hoạch không tưởng. Nhưng cuối cùng bọn họ vẫn lựa chọn im lặng.

Bởi vì bọn họ không muốn đắc tội với Trần Nghĩa, càng không muốn đắc tội với Dương Gian.

Trần Nghĩa thì không cần phải nói thêm nữa, hắn là một trong những Cảnh sát Quốc tế của thành phố Đại Kinh. Mặc dù không quá nổi tiếng nhưng không thể nào là ngự quỷ nhân bình thường.

Còn Dương Gian, nửa năm trước hắn còn chưa có bất cứ tiếng tăm gì, chỉ là một đứa học sinh cấp ba. Có điều kể từ nửa năm đổ lại đây, tiếng tăm lại lên như diều gặp gió. Đồng thời hắn có thể trải qua nhiều chuyện linh dị và sống sót đến tận giờ thì sao là loại người tầm thường được.

Trầm Lương nói:

- Nếu mọi người không ai có ý kiến gì nữa,vậy mọi chuyện dừng lại ở đây. Dương Gian, sau khi trở về cậu cần phải làm một bản báo cáo để báo cáo lên trên, đồng thời tiếp theo Vạn Đức Lộ sẽ do cậu phụ trách.

Dương Gian thuận miệng đáp.

- Được rồi.

Thế nhưng có vẻ Quách Phàm không được cao hứng cho lắm, hắn ta nói:

- Bận rộn hơn nửa này mà chẳng được cái tích sự gì, lại phải ngồi phơi nắng suốt hai giờ liền. Dương Gian, lần này coi như cậu chiếm lợi. Cầm lấy, nghiên cứu nó cho kỹ vào.

Hắn ta cầm lấy chiếc hồn bình ở dưới đất, sau đó tiện tay ném sang phía Dương Gian. Thế nhưng ngay khi chiếc bình bằng vàng kia rời khỏi tay, miệng của chiếc bình trùng hợp quay về hướng mặt của hắn ta.

Đột nhiên, không gian đen sì ở bên trong chiếc bình đột nhiên nhô ra một cái cánh tay màu trắng. Cánh tay này túm lấy mặt của Quách Phàm, sau đó kéo mạnh vào bên trong bình.

Quách Phàm lảo đảo một cái, thiếu chút nữa là té. Sau đó chiếc bình màu vàng kia dính lên trên mặt của hắn ta. Cánh tay màu trắng bệch kia vẫn còn mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ lớn, dường như nó muốn kéo cả người của hắn ta vào bên trong chiếc bình mà cái miệng của nó chỉ lớn chừng bàn tay người.

- A!

Một cỗ đau đớn kịch liệt tràn đến khiến cho Quách Phàm không thể không kêu la thảm thiết.

Người khác nhìn thấy chuyện xảy ra đột ngột như vậy thì nheo mắt.

Không tốt.

Quá chủ quan.

Bên trong chiếc bình vẫn còn quỷ?

Sắc mặt mặt của đám người Dương Gian, Chung Sơn, Trầm Lương, thậm chí là Trần Nghĩa ở bên cạnh đều lập tức thay đổi.

Bởi vì lớp vàng đã ngăn cản được cảm giác của bọn họ nên bọn họ cứ nghĩ là chiếc bình này đã không còn bất cứ vấn đề nào nữa. Lại thêm lúc trước Dương Gian đã từng xử lý được quỷ, bọn họ cứ nghĩ là con quỷ bên trong chiếc bình đã bị Dương Gian xử lý xong, cho nên không có ai kiểm tra kỹ chiếc bình hết.

Không nghĩ đến quỷ lại xuất hiện ở thời điểm mọi chuyện sắp kết thúc như thế này.

Chắc chắn là hành động ném chiếc bình lúc nãy của Quách Phàm đã vô tình kích hoạt điều kiện của con quỷ bên trong nên hắn ta mới bị nó tập kích.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.