Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 794: Mục Tiêu Tấm Da Nâu

Chương 794: Mục Tiêu Tấm Da Nâu

Chứng kiến ở bên trên tấm da màu nâu lại có thêm một đôi tay khác, giờ phút này cả người Dương Gian đột nhiên căng cứng. Con ngươi co rụt lại, đồng thời trong lòng không khỏi xuất hiện một cỗ hàn ý.

Quỷ xuất hiện ở bên cạnh hắn?

Hắn không thể không thừa nhận, vừa rồi bản thân hắn đã có hơi lơ là không cảnh giác. Bởi vì lúc này bản thân hắn đang ở trong căn cứ huấn luyện lại đang tập trung suy nghĩ một vài vấn đề nên không quá để ý đến xung quanh. Cho tới khi mắt quỷ xuất hiện sự xao động, cùng với có sự biến hóa ở xung quanh thì hắn mới phản ứng được. Nếu chuyện linh dị lần này mà giống với những chuyện linh dị trước thì có lẽ hắn đã sớm chết rồi.

"Nó muốn đoạt tấm da màu nâu?"

Ý đồ của thứ nào đó ở trong bóng tối rất rõ ràng, nó muốn đoạt đi tấm da màu nâu ở trong tay Dương Gian. Nếu không phải hiện tại sức lực thân thể của hắn đủ lớn, như vậy hành động giật vừa rồi của nó đã cướp được tấm da màu nâu rồi. Thế nhưng tình hình hiện tại dường như cũng chẳng được khá hơn tý nào.

Đôi tay cứng ngắc kia vẫn đang nắm chặt gắt gao lấy tấm da màu nâu. Lực lượng của nó lớn đến mức khó mà tin được. Lại thêm đầu kia của đôi tay này lại là một mảnh hắc ám, chỉ mơ hồ nhìn thấy hai cánh tay chui vào bên trong bóng tối, không thể nào nhìn rõ ra rốt cục ngọn nguồn của cái thứ này là gì.

Có lẽ là một vị ngự quỷ nhân nào đó, nhưng cũng có thể là một con quỷ. Nhưng hiện tại đối phương là ai đối với hắn không còn quan trọng nữa.

Dương Gian không kịp nghĩ được nhiều điều như thế, hắn chỉ ngay lập tức mở ra mắt quỷ. Ánh sáng màu đỏ phát ra từ trong mắt quỷ, sau đó bao phủ toàn thân của hắn, rồi lan tràn ra bốn phương tám hướng. Bất kể mọi chuyện là như thế nào, trước tiên cứ dùng quỷ vực để bảo vệ bản thân đã rồi lại nói. Nhưng mà mọi chuyện cũng không có diễn ra theo như những gì hắn dự đoán. Quỷ vực của Dương Gian cũng không hề khuếch tán ra ngoài, mà bị áp chê gắt gao ở xung quanh, cơ hồ không mở rộng ra được quá 10 cm. Tầng ánh sáng màu đỏ của quỷ vực gần như chỉ đủ bao trùm toàn bộ cơ thể hắn. Đồng thời nó còn giống như ánh nến, tùy thời đều có thể bị hắc ám xung quanh dập tắt.

Trong lòng Dương Gian cũng có chút cả kinh.

- Lại có thể áp chế được một tầng quỷ vực? Thứ này là thứ gì vậy?

Thấy vậy, trong lòng của hắn đột nhiên toát ra một loại cảm giác khủng hoảng mà trước đây hắn chưa từng gặp qua. Tiếp xúc với một con quỷ không biết ở khoảng cách gần như vậy, đồng thời quỷ vực của hắn lại còn bị áp chế đến mức như thế này. Nếu mà hơi không cẩn thận một cái là hắn có thể ngỏm ngay tại đây. Sự chênh lệch giữa ngự quỷ nhân và quỷ quả thực là vô cùng lớn.

"Có nên dùng quỷ ảnh không?"

Quỷ vực là năng lực của mắt quỷ, nếu một tầng quỷ vực mà bị áp chế, như vậy dù hiện tại Dương Gian có tiếp tục tăng thêm số tầng quỷ vực cũng sẽ không có thêm được tác dụng nào. Nếu muốn áp chế quỷ thì quỷ ảnh sẽ càng phù hợp hơn.

Lúc này, dưới chân của hắn xuất hiện một cái bóng màu đen cao lớn. Một cái bóng âm lãnh, khủng bố chậm rãi xuất hiện. Nó giống như một cỗ thi thể sừng sững ở trong bóng đêm, khiến cho người ta có một loại cảm giác không thở nổi.

Giờ phút này quỷ ảnh duỗi cánh tay màu đen ra, gắt gao bắt lấy bàn tay cứng ngắc đang túm lấy tấm da màu nâu kia. Sau đó chậm rãi dùng sức kéo một cái, tựa hồ muốn đem cánh tay quỷ dị này tháo xuống.

Ghép thi thể, đây là năng lực của quỷ ảnh. Nếu không phải là do Dương Gian lo lắng lệ quỷ sẽ khôi phục lại thì hắn hoàn toàn có thể chắp vá cho quỷ ảnh một cỗ thân thể. Nhưng mà lúc này loại năng lực có thể áp chế lệ quỷ của quỷ ảnh lại bị thất bại.

Đôi tay kia không bị quỷ ảnh gỡ xuống như tưởng tưởng.

Con ngươi Dương Gian co lại:

- Đây là cái gì? Sao có thể chứ?

Áp chế mắt quỷ, ngăn cản tập kích của quỷ ảnh, chỉ là một đôi tay cứng ngắc giống tay người chết thôi mà có thể làm được điểm này hay sao.

Nếu vừa nãy đôi tay kia tập kích bản thân hắn mà không phải cướp tấm da màu nâu, như vậy kết quả...

Đúng là không dám tưởng tưởng.

Giờ phút này, cái thứ kia truyền đến khí lực càng lúc càng lớn. Không, có lẽ đây đã không thể nào đơn thuần là lực lượng được nữa. Mà là một loại cảm giác đáng sợ trước kia hắn chưa bao giờ gặp. Chuyện này giống như con quỷ trong cơ thể hắn đang bị thứ gì đó cưỡng ép rút ra dần dần. Thân thể quỷ ảnh cũng bị thứ này lôi kéo cho biến dạng, quỷ vực của mắt quỷ đang vặn vẹo.

Lập tức trong đầu của Dương Gian xuất hiện một loại cảm giác choáng váng mãnh liệt, đồng thời kèm theo đó là một cảm giác bất lực. Một khi quỷ ảnh bị rút ra, như vậy tấm thân đang tồi tàn này của hắn sẽ không thể nào duy trì được sinh mạng của nó nữa.

Sở dĩ hiện tại hắn vẫn còn sống, đó là bởi vì trong thân thể vẫn còn có quỷ. Cho nên một khi bóc con quỷ trong người ra, thì không chỉ hắn sẽ lập tức chết mà đại đa số ngự quỷ nhân đều sẽ chết mất. Chỉ trừ một vài ngự quỷ nhân có đặc thù dị loại nào đó mới có thể sống sót.

"Không thể nào áp chế được thứ quỷ quái này, tiếp tục giằng có với thứ này thì mình nhất định sẽ phải chết."

Trên mặt Dương Gian toát ra mồ hôi lạnh, ngay lúc này trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác muốn từ bỏ tấm da màu nâu, sau đó lập tức rời đi khỏi chỗ này.

Dường như mục tiêu của bàn tay này là tấm da màu nâu, cho nên khi từ bỏ nó, rất có thể hắn sẽ bình an vô sự.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch