Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 798: Phải Dùng Quỷ Nến Màu Đỏ

Chương 798: Phải Dùng Quỷ Nến Màu Đỏ

Trong căn cứ huấn luyện đang bị bóng tối bao phủ, Dương Gian đang đứng trước cửa chính của căn cứ, trong tay xách lấy túi hành lý, mặt mày ngưng trọng, lông mày nhăn lại.

"Lại quay về chỗ này?"

Lúc trước, khi hắn chuẩn bị rời đi khỏi căn cứ huấn luyện thì rời đi rất thuận tiện. Thế nhưng sau một hồi lòng vòn ở bên ngoài căn cứ lại trở về chỗ cũ. Hắn cứ tiếp tục đi về phía trước. Điều kỳ lạ là ở trước đó luôn có một cái căn cứ huấn luyện đợi hắn. Trong bóng tối, tất cả đường đều cùng hướng về một phía, dường như con quỷ kia đang dẫn dụ hắn hướng về phía lệ quỷ đi đến.

"Tình hình lúc này giống y như đúc với chuyện lúc ấy của thôn Hoàng Cương, đó là một cái thôn làng không thể nào đi ra được. Hiện tại là một cái căn cứ huấn luyện không thể rời đi. Con quỷ mà Vương Tiểu Minh thả ra đã hoàn toàn kế thừa được đặc tính của con quỷ trong thôn Hoàng Cương. Mà quỷ vực của con quỷ này lại cực kỳ đặc thù."

Khi ở trong thôn Hoàng Cương, Dương Gian đã từng sử dụng quỷ vực của hắn, nhưng không thể nào rời khỏi thôn Hoàng Cương được. Nguyên nhân của chuyện này rất đơn giản. Toàn bộ thôn Hoàng Cương đều là một phần của lệ quỷ. Cho nên dù hắn có sử dụng quỷ vực cũng không thể nào rời đi. Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, kể từ lúc đó đến nay hắn cũng đã trưởng thành lên rất nhiều rồi.

"Trừ phi là người đã có được ba tầng quỷ vực mới có cơ hội đi ra khỏi đây."

Nhưng sau một hồi suy tính, hắn quyết định không nên sử dụng quỷ vực để ra ngoài. Bởi vì hắn cũng không thể nào xác định được là sử dụng bao nhiêu tầng quỷ vực thì mới có tác dụng, lỡ như cần đến năm tầng, hay bảy tầng thì sao?

"Vẫn nên dùng quỷ nến đi."

Sau một hồi đắn đo, Dương Gian cảm thấy sử dụng quỷ nến vẫn tốt hơn, hiện tại Vương Tiểu Minh đã có thể sản xuất ra được cái thứ này. Ở trong tình trạng có thể sử dụng ngoại vật để bảo vệ, thì dùng nó vẫn hơn là sử dụng cực hạn của bản thân. Dù sao tính mệnh của bản thân vẫn quan trọng hơn quỷ nến. Những thứ mà hắn đã chuẩn bị từ lúc trước, giờ phút này đã đưa đến tác dụng.

Hắn lấy một cây quỷ nến màu đỏ đậm ra, sau đó nhanh chóng nhóm lửa. Ngọn nến âm u màu xanh lục chập chờn ở bên trong hoàn cảnh tối tăm, chiếu rọi trên khuôn mặt không có biểu cảm của Dương Gian, khiến cho khung cảnh càng thêm quỷ dị.

"Ngọn nến cháy bình thường, như vậy chứng minh xung quanh đây cũng không có quỷ... Thế nhưng đây cũng là điều bình thường, dựa vào suy đoán trước mắt của mình. Sau khi tập kích bị thất bại, con quỷ kia sẽ lựa chọn tập kích người khác."

"Chỉ tập kích một người một lần?"

"Không, không đúng, thứ mà lần trước con quỷ kia tập kích chính là tấm da màu nâu, chứ không phải là mình. Sở dĩ mình không có gặp chuyện là vì trên người của mình có ba con quỷ: Quỷ dây thừng, mắt quỷ, còn có quỷ ảnh. Mình đã cân bằng với thứ kia, cho nên không có trở thành mục tiêu của nó."

Quy luật chuyện linh dị của thôn Hoàng Cương cũng không có phức tạp.

Lạc đàn là phải chết.

Nguyên lý của chuyện này lúc đó là nếu có ít hơn hai ngự quỷ nhân đi cùng nhau sẽ bị tập kích. Mà một khi bị tập kích là chết ngay, không hề có lực phản kháng. Sau này con quỷ kia phá vỡ thăng bằng với Phùng Toàn, trưởng thành đến mức độ phải cần có ba con quỷ mới áp chế được. Kết quả là lúc đó phải cần có sự liên thủ giữa Dương Gian, Phùng Toàn và Trương Hàn thì mới có thể sống sót.

Đúng, chỉ là sống sót mà thôi, chứ bọn hắn cũng không thể nào giam giữ được con quỷ kia. Bởi vì con quỷ kia cần trở lại bên trong quan tài quỷ.

"Nhưng hiện tại... Mình đã bị mất đi quỷ dây thừng, trên người chỉ còn lại hai con quỷ. Cho nên tiếp đến mình cũng sẽ có khả năng bị tập kích."

Sau khi ý thức được điều này, nhất thời Dương Gian có cảm giác giống như vừa ăn phải một con ruồi vậy, vô cùng khó chịu. Nếu không phải vì bảo vệ tấm da màu nâu này, hắn sẽ không thể nào mất đi quỷ dây thừng.

Đương nhiên, cái này cũng không tính là mất, chỉ là hắn đặt nó ở trên người của con quỷ kia mà thôi. Nếu có cơ hội hắn có thể thu hồi nó lại.

Chỉ là cơ hội này có hơi xa vời.

"Cũng nên nghĩ theo phương hướng tốt đẹp, nếu để cho con quỷ kia tiếp tục trưởng thành, vậy dù hắn có ba con quỷ cũng không thể nào an toàn."

Trong lòng Dương Gian lúc này chỉ còn biết cách tự an ủi bản thân như vậy. Cầm quỷ nến trong tay, Dương Gian lại tiếp tục đi về phía trước. Mặc dù hắc ám ở phía trước cũng không tính là quá nồng đậm, nhưng nếu vượt quá mười mét thì lại không thể nhìn thấy bất cứ một thứ gì. Trong quá trình di chuyển, hắn luôn luôn chú ý đến tình trạng của quỷ nến ở trong tay. Tốc độ thiêu đốt rất chậm, chắc đủ chống đỡ cho hắn đi ra khỏi cái chỗ quỷ quái này. Nghĩ đến đây, tâm tình của Dương Gian hơi thả lỏng một chút. Cũng có thể coi tốc độ thiêu đốt của quỷ nến là một loại dự cảm.

Một khi quỷ cách hắn càng gần thì tốc độ thiêu đốt của quỷ nến sẽ càng ngày càng nhanh. Nếu bị quỷ tập kích, như vậy có khả năng quỷ nến sẽ bị thiêu đốt sạch chỉ trong nháy mắt. Cái này cũng giống như chuyện ở lần trước mà hắn gặp phải ở trong khách sạn Caesar thành phố Trung Sơn vậy. Ngoại trừ việc quỷ nến cháy quá nhanh khi gặp nguy hiểm ra thì giá trị của quỷ nến vẫn vô cùng to lớn. Chí ít từ trước đến nay quỷ nến còn chưa khiến cho người ta thất vọng bất cứ một lần nào. Tuy không có bị lệ quỷ tập kích, thế nhưng kết quả lại khiến cho Dương Gian khó mà tiếp nhận được.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch