Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 821: Cách Đặc Biệt

Chương 821: Cách Đặc Biệt

- Nếu để chuyện này cứ tiếp tục kéo dài như vậy, chắc chắn nó sẽ sản sinh một loại biến hóa nào đó mà chúng ta không thể nào phán đoán ra được. Bởi vì quỷ sẽ không vô duyên vô cớ vây chúng ta lại ở một chỗ. Cứ cho chúng ta có thể gom góp đủ số lượng ngự quỷ nhân và tránh thoát được quy luật giết người của con quỷ kia thì đây chỉ là sự an toàn tạm thời. Cái thăng bằng này không thể nào kéo dài mãi được. Chỉ cần chúng ta vẫn còn ở trong quỷ vực của nó sẽ khả năng cao bị nó giết chết.

Cô gái gọi là Hoàng Tử Nhã cũng tỏ ra lo lắng nói:

- Lời này của Dương Gian rất đúng, chúng ta không thể nào ở cùng một chỗ với con quỷ đáng sợ như vậy được. Ở lâu với nó thì ai mà biết là sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra hay không.

Mọi người lập tức gật đầu đồng ý.

Trương Lôi hỏi.

- Vậy anh đã nghĩ ra cách để rời đi khỏi chỗ này chưa?

Dương Gian nói:

- Tôi đang suy nghĩ. Trước tiên chúng ta cứ đi tìm kiếm thêm người khác đã, việc quan trọng hơn. Hiện tại quỷ vẫn còn đang tiếp tục giết người, nó đang trưởng thành. Nếu chúng ta không thể nào gánh chịu được lần tập kích này, những thứ đằng sau có nghĩ ra cách đi nữa cũng vô dụng mà thôi.

Nếu phía bọn họ bị áp chế về số lượng quỷ, bọn họ sẽ không còn tư cách để tiếp xúc chính diện với con quỷ kia nữa. Chứ đừng nói chi đến việc suy tính xa xôi là rời khỏi đây. Tất cả mọi người sẽ bị con quỷ kia áp chế, chỉ có thể đứng chờ con quỷ kia đến gặt hái tính mệnh. Tâm tình của mọi người lập tức trở nên nặng nề hơn.

Nỗi vui sướng khi được trở về từ cõi chết đã tan biến đi, chúng được thay thế bằng một tầng tử vong nhàn nhạt ở trong lòng của cả đám. Không thể nào xua tan thứ đó, khiến người ta có cảm giác ngạt thở. Nhưng dục vọng sống sót khiến cho bọn họ phải hành động, phải nghĩ cách tốt hơn để mưu cầu một hi vọng sống. Dù sao bọn họ đều những ngự quỷ nhân tham gia huấn luyện, ít nhiều gì thì tố chất tâm lý của bọn họ vẫn mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường. Nếu không với những áp bức từ tuyệt vọng, từ cái chết, từ sự tập kích của quỷ, chắc bọn họ đã bị điên mất.

Thời gian đang rất cấp bách, mọi người lập tức đẩy nhanh tốc độ tìm kiếm người khác. Bởi vì có sự tồn tại của quỷ, bọn họ không thể tách ra để hành động đươc. Lại thêm việc căn cứ huấn luyện quá rộng, đồng thời tầm nhìn bị hạn chế đi rất nhiều khiến hiệu suất tìm kiếm cực kỳ thấp. Cho nên đến tận giờ ngoại trừ bọn họ ra, cả đám vẫn chưa tìm kiếm thêm được một ai khác. Vì thế tính đến thời điểm hiện tại, bọn họ vẫn chỉ có 5 người, số lượng quỷ là: 8.

- Mẹ kiếp, mấy tên kia đi chết đâu hết rồi, sao chẳng có chút động tĩnh nào hết vậy. Chúng ta cũng đã tìm hết một nửa căn cứ rồi mà chẳng nhìn thấy một ai cả.

Đến lúc này đã có người tỏ ra gấp gáp, trọng giọng nói của người này không hề có sự tức giận, mà là một loại hoảng sợ vô hình.

Vương Giang cũng có chút thất lạc:

- Nếu cứ tiếp tục tìm kiếm như vậy thêm một lát nữa thì có lẽ tình huống của chúng ta sẽ trở nên cực kỳ tồi tệ.

Trên gương mặt cứng ngắc của Trương Lôi cũng lộ ra vẻ tức giận:

- Đừng có nói mấy câu vô dụng kia. Chúng ta đã có thể sống sót đi ra từ bên trong khu ký túc xá. Như vậy có nghĩ là trong chuyện linh dị này chúng ta vẫn còn có cơ hồi để sống sót. Chỉ là chúng ta cần phải cố gắng hơn mới có thể sống mà rời đi khỏi chỗ này.

Hắn ta đang an ủi những người khác, đồng thời cũng muốn bóp tắt đi sự tuyệt vọng trong lòng mọi người.

Bất chợt Hoàng Tử Nhã tỏ ra hơi khẩn trương, chỉ chỉ tay về phía trước.

- Mọi người nhìn phía trước mà xem.

Chỗ đó là một đoạn đường được rải bê tông, hai bên trồng cây xanh. Nhưng điểm đáng lưu ý là ở giữa đường có một vết máu cùng nửa cỗ thi thể bị tàn phá. Xung quanh còn không ít dấu vết giãy dụa của người này.

Đây là một vị ngự quỷ nhân đã bị quỷ giết chết.

Nhìn thấy một cảnh này, con người của cả đám đều co rụt lại, trong lòng ai nấy đều không khỏi sinh ra cảm giác lạnh lẽo. Cách đây không lâu con quỷ kia đã từng đi đến đây và giết chết một vị ngự quỷ nhân lạc đàn, cướp đi con quỷ trong người của hắn ta rồi bỏ đi. Hiện tại số lượng lệ quỷ mà nó có thể áp chế đã tăng thêm, có thể là 7 hoặc 8. Nếu là 7 thì bọn họ vẫn còn chút thời gian để thở dốc. Nhưng nếu là cái sau, vậy một khi con quỷ kia giết chết thêm một người thì cũng có nghĩa là đám người bọn họ sẽ rơi vào trạng thái bị lạc đàn. Kết quả sẽ không khác những người kia.

Vương Giang hoảng sợ nhìn Dương Gian, hắn dùng giọng điệu tuyệt vọng nói:

- Dương Gian, cứ tiếp tục như vậy chúng ta không còn bất cứ hi vọng nào?

Mỗi khi quỷ giết chết một người thì bọn họ lại cách cái chết gần hơn một chút. Cho đến hiện tại bên phía bọn họ lại không có được bất cứ tiến triển nào. Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, khả năng cao bọn họ sẽ rơi vảo cục diện phải chết.

Giờ phút này Dương Gian cũng dừng chân lại, hắn nhíu mày nhìn lấy cỗ thi thể bị tàn phá kia. Hắn cũng có cảm giác, nếu bọn họ tiếp tục tỷ thí với con quỷ kia, đám người bọn hắn chắc chắn sẽ phải chết. Đó là điều không thể nghi ngờ. Bởi vì hiệu suất tìm kiếm người khác của bọn họ không thể nào bằng quỷ được.

"Không thể nào tiếp tục làm như vậy nữa, phải đổi sang cách khác. Nếu không tất cả mọi người sẽ phải chết, kể cả mình."

Hắn tự lẩm bẩm một mình, sau đó nhìn vào tấm da màu nâu ở trong tay, đồng thời trong đầu lại hiện ra một cái kế hoạch nguy hiểm.

- Dương Gian, anh đang nói cái gì vậy?

Trương Lôi không có nghe rõ nên vội hỏi.

Dương Gian cũng không có nhiều lời, hắn chỉ mò ở trong túi đựng hành lý ra một thứ. Là một cây quỷ nến màu trắng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch