WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 826: Mất Khống Chế

Chương 826: Mất Khống Chế

Hậu quả của việc hấp dẫn lệ quỷ đến sau khi thắp quỷ nến lên đã trở nên tồi tệ hơn rất nhiều so với dự đoán của cả đám.

Dương Gian cũng không thể nào nghĩ đến sau khi mở hộp và thả bàn tay quỷ ra thì số lượng quỷ bên phía bọn họ vẫn chưa đủ. Phải biết trước đó hắn đang tính là số lượng quỷ tối đa mà con quỷ kia có thể áp chế chỉ là 6 hoặc 7 mà thôi.

Nhưng hiện tại thì sao, bên phía bọn họ đã có đến 9 con quỷ rồi, mà vẫn có người bị tập kích.

Chẳng lẽ ngoại trừ đám người bọn họ ra, những người khác đều đã bị quỷ tìm ra và giết chết hết rồi hay sao?

Bên trong căn cứ huấn luyện cũng chỉ có mười mấy người thôi mà. Nhưng hiện tại không phải là lúc chú ý đến điều này, Dương Gian chỉ còn cách làm theo kế hoạch đã đưa ra lúc trước. Hắn mở chiếc bình ra nhằm gia tăng số lượng quỷ ở bên phía bọn họ. Để đảm bảo sự cân bằng cho cục diện, sau đó mới nghĩ cách để cho mọi chuyện phát triển theo phương hướng mà bản thân hắn đã dự định.

Rất nhanh.

Không có bất cứ điều ngoài ý muốn nào xảy ra, chiếc bình bằng vàng kia đã được hắn mở ra. Không cần Dương Gian tiếp tục làm bất cứ điều gì, chỉ cần mở nó ra là được. Sau đó khí tức của con quỷ bên trong bình sẽ tràn ra, dựa theo những kinh nghiệm sau khi trải qua chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương, hắn biết quan tài quỷ sẽ đem con quỷ bên trong bình tính thành của bọn họ.

Nếu bàn tay quỷ cũng được tính là một con quỷ, vậy hiện tại đám người Dương Gian, Trương Lôi cùng Hoàng Tử Nhã đã có tổng cộng 10 con lệ quỷ. Một con số không hề bình thường một chút nào, cho nên khả năng bị con quỷ bên trong quan tài quỷ vượt qua là không lớn nhưng cũng không phải là không có khả năng vượt qua.

"Có tác dụng không đây?"

Giờ phút này tâm thần của Dương Gian có chút bất định. Hắn cũng không để ý đến cái bình này nữa, bởi vì hắn đã làm xong hết toàn bộ mọi chuyện mà bản thân hắn có thể làm rồi. Chỉ còn chờ kết quả mà thôi, vì thế hắn quay đầu lại và nhìn về phía Vương Giang. Hiện tại đám người bọn họ không thể chết thêm bất cứ người nào nữa.

Dù chỉ chết có một người thôi, thì số lượng quỷ giữa hai bên sẽ thay đổi. Đến lúc đó cái này sẽ được coi là một tử cục. Bọn họ sẽ không còn bất cứ cơ hội sống sót nào nữa. Dù chúa có đến đây thì cũng phải quỳ ở chỗ này thôi.

- Vương Giang, cố chịu đựng.

Trương Lôi lập tức quát to một tiếng, hắn ta cùng Hoàng Tử Nhã và một vị ngự quỷ nhân còn lại đang cùng nhau túm lấy Vương Giang, để ngăn cản Vương Giang bị thứ kia kéo vào bên trong bóng tối.

Trước đó Dương Gian cũng đã có an bài cả rồi, hắn cũng từng cân nhắc đến việc quỷ sẽ ra tay tập kích một người trong đám bọn họ. Cho nên để bọn họ đứng chúng với nhau, đồng thời cầm lấy tay của đối phương.

Nếu có một người bị tập kích, vậy những người khác phải giúp người kia một chút. Chỉ cần đảm bảo người bị tập kích kia không bị quỷ giết chết ngay lập tức thì bọn họ sẽ có cơ hội để lật ngược thế cờ.

Ở bên trong bóng tối, một cỗ lực lượng khồng lồ truyền đến cánh tay của Vương Giang. Cỗ lực lượng này giống như muốn kéo hắn ta tách ra khỏi mọi người vậy. Dường như nó muốn mang hắn ta đến bên cạnh một thứ nào đó ở trong bóng tối kia.

Mặc dù những người khác đã cực kỳ hoảng sợ, nhưng không có một ai chịu buông tay, cũng không dám buông tay. Bọn họ cứ nắm chặt lấy tay của Vương Giang, nhằm ngăn cản quỷ kéo hắn ta đi.

Bởi vì mọi người đều hiểu rõ, mặc kệ là ai bị quỷ tập kích, nếu để người đó chết đi, thì cũng đồng nghĩa với việc cả đám sẽ bị chết sạch. Cho nên dù lần tập kích này mục tiêu của quỷ không phải là bản thân họ, nhưng họ cũng phải liều mạng đi cứu người khác.

Trương Lôi hô to một tiếng:

- Dương Gian, bên phía của anh ổn chứ? Chúng tôi sắp trụ không nổi rồi.

Tình trạng lúc này của cả đám giống như đang chơi kéo co với lệ quỷ vậy. Hiển nhiên là sức của bọn họ sẽ không thể nào so với quỷ được, tất cả mọi người bị quỷ kéo đi. Mà Vương Giang là người chịu nhiều đau đớn nhất. Thân thể hắn ta phải chịu lực giằng có từ hai phía, khiến cho cả người của hắn ta có cảm giác như muốn bị xé rách. Đau đến mức khiến hắn ta phỉa nghiến răng nghiến lời, đồng thời kêu la thảm thiết.

Giờ phút này Dương Gian cũng có chút choáng váng.

- Vì sao vẫn còn bị con quỷ kia tập kích chứ?

Ngay cả cái bình kia hắn cũng đã mở ra rồi, hẳn là số lượng quỷ bên phía bọn họ đã lên đến con số 10 rồi mới đúng chứ. Dựa theo lý thuyết mà nói hẳn là Vương Giang không thể bị quỷ tập kích mới đúng chứ. Nhưng vì sao hiện tại nó vẫn còn đang hành động, vẫn ra tay giết người đây?

Khoan.

Không chờ cho Dương Gian phân tích ra được vì sao mọi chuyện lại thành như thế này thì hắn đột nhiên phát hiện ra mắt quỷ đã khôi phục lại cảm giác. Có thể mở ra mắt quỷ một lần nữa, không những thế hắn còn cảm giác được quỷ ảnh trong cơ thể có thể hành động được, không còn bị áp chế nữa. Xem ra việc thả ra con quỷ kia đã mang đến tác dụng.

"Hiện tại không phải là lúc nghĩ những cái này, cứu người trước đã rồi nói sau."

Thời gian không cho phép Dương Gian đi suy nghĩ thêm những cái khác.

Nếu quỷ trong người của hắn đã có thể hoạt động lại, hắn không chút do dự mà mở mắt quỷ ra, dùng quỷ ảnh lao về phía Vương Giang, đồng thời xâm nhập vào bên trong người của hắn ta.

Ngay khi quỷ ảnh vừa mới xâm nhập vào thì lập tức xuất hiện một cảnh tượng mà không một ai có thể tưởng tượng ra được. Mọi người lập tức lảo đảo một cái ,suýt tý nữa thì té nhào trên mặt đất. Cỗ lực lượng khổng lồ đang lôi kéo Vương Giang với ý đồ mang hắn ta vào trong bóng tối đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.

Vương Giang đã được cứu.

- Không sao rồi, Vương Giang đã không sao nữa rồi. Dương Gian, chúng ta đã thành công, Vương Giang không còn bị lệ quỷ tập kích nữa, quỷ đã từ bỏ rồi.

Vị ngự quỷ nhân kia cảm thấy Vương Giang không còn bị quỷ mang đi nữa thì lập tức tỏ ra kinh hỉ. Hắn ta biết không phải là do đám người đã cứu được Vương Giang, mà do kế hoạch đã thành công, có hiệu quả rồi.

- Thành công rồi sao? Đúng là nguy hiểm thật. Dương Gian, chuẩn bị của anh quả nhiên có tác dụng. Việc tạm thời tăng số lượng lệ quỷ đã có tác dụng. Chúng ta đã có thể sống sót qua đợt tập kích này rồi, chuẩn bị thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch thôi.

Trương Lôi cũng có được cảm giác vui sướng khi trở về từ cõi chết, nên thở phào một hơi. Bọn họ đều biết, thời điểm nguy hiểm nhất chính là khi lệ quỷ xuất hiện do quỷ nến hấp dẫn. Chỉ cần chống đỡ qua được đợt này và duy trì được sự cân bằng. Như vậy quãng thời gian tiếp theo bọn họ sẽ được an toàn.

Thế nhưng sắc mặt Dương Gian lại cực kỳ khó coi:

- Không, mọi chuyện diễn ra không hề giống với những gì tôi suy đoán, vì thế mọi người cũng đừng có vui mừng sớm quá. Lúc trước tôi đã thả ra một con quỷ nữa rồi nhưng Vương Giang vẫn bị con quỷ kia tập kích. Sau đó tôi lại thả ra con quỷ thứ hai nhưng quỷ vẫn tập kích Vương Giang, không hề buông tha. Mặc dù khoảng thời gian giữa hai lần thả của tôi khá ngắn, từ đầu đến cuối quỷ không hề từ bỏ tập kích Vương Giang. Điều này có nghĩa là việc cân bằng số lượng lệ quỷ đã xuất hiện vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.

Hoàng Tử Nhã giật mình nói:

- Không phải chứ, chẳng phải là con quỷ kia đã từ bỏ tập kích Vương Giang rồi hay sao?

Dương Gian nói:

- Cái đó không liên quan gì với con quỷ kia cả, là do tôi sử dụng lực lượng lệ quỷ của tôi để cứu hắn ta, chứ không phải là do chúng ta đạt được điều kiện.

Sau đó, dường như Dương Gian nghĩ đến cái gì đó, hắn đột nhiên đi đến bên cạnh Vương Giang, sau đó cầm một cánh tay của hắn ta lên và hỏi:

- Lúc trước tôi thấy quỷ đã cầm lấy cánh tay này của cậu để lôi đi... Cậu thử cảm nhận xem, vị trí tập kích của nó là ở chỗ nào?

- Đúng, đúng là cánh tay này. Vừa rồi tôi đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó túm lấy tay của tôi, sau đó muốn lôi tôi đi. Còn vị trí thì ở chỗ này.

Vương Giang nói xong, lập tức đưa cánh tay còn lại chỉ vào chỗ vừa bị nắm. Dương Gian lập tức nhìn thấy ở chỗ đó còn lưu lại một cái dấu vết, điều này khiến cho sắc mặt của hắn không khỏi thay đổi. Bởi vì cái dấu này cũng không phải là dấu tay, mà là một vết hằn do dây thừng. Cái vết này giống y như đúc với sợi quỷ dây thừng của hắn. Nói cách khác thứ vừa tập kích Vương Giang không phải là bản thân con quỷ kia mà là quỷ dây thừng. Không, có lẽ là con quỷ kia. Nó đã khống chế quỷ dây thừng và tập kích Vương Giang. Nếu là như vậy, có nghĩa là tình hình đã hoàn toàn mất khống chế.

Sau khi ý thức được điều này, Dương Gian đột nhiên quay đầu ra phía sau. Hắn nhìn thấy ở trên bờ vai của Hoàng Tử Nhã đang có một bàn tay máu đỏ ngòm với những ngón tay trắng bệch. Mà bàn tay này đang không ngừng biến mất trước mắt của hắn. Đây chính là dấu hiệu cho thấy... Bàn tay quỷ khôi phục lại.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.