Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 850: Chuẩn Bị Rời Khỏi Căn Cứ

Chương 850: Chuẩn Bị Rời Khỏi Căn Cứ

- Tôi xin thề, chỉ cần còn có thể sông tiếp, thì cả một đời này tôi sẽ không bao giờ chạm vào chuyện linh dị như thế này nữa. Nếu không có cách nào tránh né thì tôi sẽ tình nguyện tự sát ngay lập tức.

Chuyện này đã khiến cho tên kia sinh ra ám ảnh ở trong lòng.

Nếu không phải có Dương Gian dẫn dắt đội ngũ, thì tên này căn bản sẽ không thể nào nghĩ ra bất cứ phương pháp nào để tiếp tục sống sót.

Nếu bản thân hắn ta mà gặp phải chuyện này một mình, thì thay vì sống trong sự sợ hãi rồi chờ chết, chi bằng dứt khoát tự sát cho xong, ít ra cũng chết đi thanh thản hơn.

Dương Gian nghỉ ngơi một lát, sau đó chậm rãi đứng dậy:

- Nếu đã bước chân lên trên con đường ngự quỷ nhân rồi, thì cần phải giãy dụa mà sống sót. Còn nếu muốn chết thì đã sớm chết rồi, hiện tại mà còn sống thì có nghĩa là không muốn chết. Cho nên tín niệm là thứ rất quan trọng. Loại tinh thần kia của cậu sẽ không giúp cậu chống đỡ thêm được bao nhiêu lâu nữa đâu, cần phải thay đổi nó nếu muốn tiếp tục sống.

Hắn chỉ liếc nhìn vị ngự quỷ nhân lạ lẫm này một cái thôi.

Mặc dù từ đầu đến cuối, tên gia hỏa này chẳng giúp ích được gì cho đám người cả, nhưng ít ra tên này cũng không gây ra phiền phức cho hắn. Vì thế hắn không có ác ý đối với tên này, chỉ muốn nhắc nhở hắn ta một câu.

Vốn đang chìm trong cơn vui sướng, Vương Giang đột nhiên nhìn thấy một người đang nằm ở trên mặt đất gần đám người.

- Dương Gian, có phải tên Tiễn Nghị kia đã chết rồi hay sao?

Thân thể của người này đã bị thương rất nặng, lúc này đang nằm trong vũng máu, hôn mê bất tĩnh, cho nên cũng không biết được là chết hay chưa.

Mặc dù mọi người không ai biết tên này, nhưng lúc trước khi hành động cũng đã nghe qua tên của người này, Tiễn Nghị. Tên này cũng là một trong những vị ngự quỷ nhân tham gia huấn luyện, từng lừa gạt Dương Gian một lần ở trong ký túc xá, khiến cho đám người chậm trễ không ít thời gian, thiếu chút nữa là đã hại chết đám người rồi.

- Tôi qua đó xem xét một chút.

Dương Gian lập tức đi qua, nhưng hắn cũng không hề tùy tiện đụng vào người của tên này. Hắn chỉ đứng bên cạnh, sau đó dùng cái bóng chiếu lên trên người của Tiễn Nghị.

Cái bóng của hắn rất đen, có chút âm lãnh, không có đầu, cho nên trông khá quỷ dị.

Tiễn Nghị cũng là ngự quỷ nhân, cho nên trong tình huống không biết được con quỷ trên người của tên này đã bị cướp đi hay chưa thì việc tùy tiện tiếp xúc với thân thể của hắn ta là một điều khá nguy hiểm. Vì thế hắn dùng quỷ ảnh để điều tra là lựa chọn tốt nhất.

Dù có quỷ đi nữa thì dựa vào năng lực của quỷ ảnh cũng có thể áp chế được.

- Còn sống.

Sau khi quỷ ảnh xâm nhập vào trong thân thể của Tiễn Nghị, Dương Gian lập tức có thể xác nhận được tình trạng của tên này.

Hiện tại tên gia hỏa này vẫn còn hô hấp, nhưng đã cực kỳ yếu ớt. Bởi vì trên người đang mang thương thế, khiến cho máu bị mất quá nhiều, dẫn đến hôn mê bất tĩnh. Dựa theo tình hình hiện tại của tên này mà nói, dù bọn họ có gọi xe cấp cứu cũng không kịp nữa.

Trừ phi Dương Gian dùng quỷ ảnh để ghép miệng vết thương lại giúp hắn ta, đồng thời dùng quỷ vực để mang tên này chạy đến bệnh viện ngay lập tức cho bác sĩ truyền máu, thì mới có thể cứu sống. Nhưng đó cũng chỉ là có thể cứu mà thôi, chứ chưa chắc đã cứu được.

- Tôi không giết cậu, nhưng cũng sẽ không cứu cậu. Với lại rơi vào tình cảnh như lúc này cũng là do cậu gây ra. Nếu lúc trước cậu chịu làm theo lời tôi nói, thì làm sao lại xảy ra chuyện như này được.

Dương Gian lạnh lùng thu hồi ánh mắt, sau đó quỷ ảnh cũng rút lui khỏi thân thể của Tiễn Nghị.

- Tên gia hỏa này sắp chết rồi. Trương Lôi cậu thông báo cho tổng bộ một tiếng đi, để bọn họ đến xử lý. Có lẽ tổng bộ sẽ còn có năng lực để cứu mạng tên này.

Đúng là hắn hận tên Tiễn Nghị này, nếu lúc trước tên này hành động theo ước định, vậy tình cảnh của bọn họ sẽ tốt hơn không ít. Chí ít khi đó sẽ còn có thời gian để bàn bạc kế sách, không đến mức cả đám bị bức vào tuyệt lộ.

Trương Lôi nói:

- Được rồi, tôi sẽ lập tức liên lạc với tổng bộ, thuận tiện báo cáo chuyện ở đây luôn.

Dương Gian không nói lời nào, hắn chỉ mở mắt quỷ ra, sau đó thả ra quỷ vực.

Không có sự quấy nhiễu của những con quỷ khác, quy vực của hắn thuận tiện thay thế được khu vực hắc ám này, lần nữa bao phủ hết toàn bộ căn cứ huấn luyện.

- Đây là?

Vương Giang nhìn thấy toàn bộ thế giới bị biến thành một màu đỏ tươi, giống như toàn bộ thế giới đều có màu đỏ vậy.

- Lúc này anh còn dùng quỷ vực để làm cái gì thế?

Hắn ta biết được năng lực của Dương Gian, dù sao đây cũng là người mang tên cảnh sát mắt quỷ. Quỷ vực màu đỏ đã là tiêu chí, là thương hiệu của Dương Gian.

Dương Gian thuận miệng đáp:

- Không có gì, chỉ thu thập một chút mà thôi. Nhưng dùng quỷ vực sẽ nhanh hơn một chút.

Vương Giang kinh hãi.

- Đây cũng quá tùy tiện đi.

Dù sao đi nữa, nếu muốn mở ra quỷ vực thì phải sử dụng năng lực lệ quỷ. Dù là ngự quỷ nhân khống chế hai con quỷ cũng không có ai dám dùng năng lực một cách tùy tiện như vậy.

- Không sao đâu, tôi tự có chừng mực.

Dương Gian thuận miệng nói, hắn đang muốn dùng quỷ vực để nắm rõ toàn bộ tình hình của căn cứ huấn luyện.

Nhưng hắn cũng không có vội vàng. Đầu tiên Dương Gian thu hồi lại tờ báo cũ kia, cùng với nửa cây quỷ nến màu trắng đang rơi trên mặt đất. Đồng thời hắn cũng nhìn thấy được Hoàng Tử Nhã. Lúc này Hoàng Tử Nhã đang đi về phía này, trên mặt lộ ra vẻ mệt mỏi cực độ, nhưng cái đó cũng không che giấu nổi sự vui mừng trong mắt cô ta.

Tượng tự, Dương Gian cũng tìm thấy một con búp bê bị rách nát toe toét ở bên trong một bụi cỏ.

Ngay lập tức con búp bê vải kia hiện ra ở trong tay của hắn. Hiện tại nó đã hoàn toàn mất đi sự quỷ dị, nhưng vì để tìm hiểu thêm một chút tin tức, cho nên Dương Gian sẽ không ném nó đi.

Tiếp đến hắn dùng quỷ vực để vận chuyển toàn bộ cỗ thi thể đang nằm rải rác khắp nơi ở trong căn cứ huấn luyện lại một chỗ với nhau.

Chỉ trong chốc lát ở xung quanh đã nằm đầy những cỗ thi thể bị tàn phá, không còn nguyên vẹn.

Trong đó gồm có ngự quỷ nhân và cả những người bình thường bị mắc kẹt ở bên trong căn cứ huấn luyện, số lượng không ít một chút nào.

"Không phát hiện ra con quỷ kia."

Sau khi làm xong hết toàn bộ mọi thứ, Dương Gian lại cúi đầu lâm vào trầm tư.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch