Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 862: Quỷ Vực Là Quan Tài

Chương 862: Quỷ Vực Là Quan Tài

Lệ quỷ đã bị Vương Tiểu Minh dẫn dụ tiến vào bên trong quan tài quỷ và dường như chuyện linh dị này cũng bị giải quyết theo. Quỷ vực đang bao phủ ở xung quanh đang tiêu tán, ánh sáng bắt đầu dần khôi phục lại, mọi thứ cũng trở nên rõ ràng hơn.

Quỷ cũng không có tiếp tục khởi động lại.

Khi ánh sáng mặt trời xuất hiện và chiếu rọi ở trên người của mọi người, rất nhiều người còn mang theo bộ dạng không thể tưởng tượng nhìn lấy Vương Tiểu Minh đứng bên cạnh quan tài quỷ.

Chẳng lẽ một chuyện linh dị được định nghĩa ở cấp độ S, một con quỷ khủng bố với danh hiệu Cảnh sát quỷ lại cứ thế mà bị giáo sư Vương xử lý?

Nếu là vậy mọi chuyện cũng hơi giống phim ảnh quá đi. Trước đó tổng bộ còn tổ chức cuộc họp khẩn cấp các kiểu, tâm trạng lo lắng, bộ dáng như gặp phải địch mạnh vậy, ai nấy đều tỏ ra cực kỳ nghiêm túc. Với lại dựa vào những tin tức được truyền ra từ bên trong căn cứ huấn luyện cũng đã chứng minh rõ sự đáng sợ của con quỷ này.

Dù có biết được quy luật của quỷ cũng hiểu ra cách nó giết người, nhưng không một ai dám chắc chắn rằng có thể xử lý được chuyện linh dị này.

Vậy mà hết lần này tới lần khác, chuyện không tưởng kia lại xảy ra.

Không phải là một vị ngự quỷ nhân mà là một người bình thường, không có bất cứ năng lực nào để chống đối lệ quỷ như Vương Tiểu Minh lại có thể dùng phương pháp để quỷ trở lại quan tài, nhẹ nhàng xử lý xong chuyện linh dị khủng bố như này.

Đến tận lúc này, vẫn còn có một số người không dám tin tưởng rằng đây là sự thật.

- Có phải ai đó đang chơi chúng ta hay không? Công việc cứ thế kết thúc.

- Giống như những gì tôi đã trải qua khi ở trong thôn Hoàng Cương, sau khi lệ quỷ trở lại quan tài quỷ, chuyện linh dị sẽ kết thúc.

Phùng Toàn nhìn chiếc quan tài quỷ nằm cách đó không xa. Cảnh tượng như vậy khiến cho hắn ta cảm thấy khá quen thuộc, không thấy quá kỳ quái.

- Làm cái gì, nguyên nửa ngày loay hoay lại chẳng được cái gì? Còn tưởng là một chuyện linh dị cực kỳ nghiêm trọng. Xem ra cái chết của mấy người ở bên trong căn cứ huấn luyện quả thực cực kỳ vô ích.

Khương Thượng Bạch lắc đầu cười một tiếng, khóe miệng nở một nụ cười giễu cợt.

- Chuyện linh dị này cực kỳ khủng bố? Đúng là một câu chuyện cười. Theo tôi thấy chuyện linh dị này cùng lắm cũng chỉ là một chuyện linh dị cấp A. Không, có một số chuyện linh dị cấp A còn đáng sợ hơn nó, là chuyện linh dị cấp B thì còn được.

Đồng Thiến nhìn hắn ta một cái rồi nói:

- Không thể nói như vậy, nếu không phải chúng ta đã biết trước quy luật giết người của con quỷ này. Lại thêm trước đó Dương Gian đã cưỡng ép sửa đổi quy luật giết người của con quỷ kia cùng với kinh nghiệm của giáo sư Vương biết được mối liên quan giữa quan tài quỷ và con quỷ kia. Bằng không thì sao có thể xử lý chuyện này nhẹ nhàng như thế được. Giả sử chúng ta bị cuốn vào bên trong chuyện này mà không biết một cái gì cả thì tổn thất chắc chắn sẽ cực kỳ nặng nề.

- Đâu thể vì bản thân dính lấy vinh quang của người khác mà phủ định đi công lao của họ. Nếu không có Dương Gian liều mạng sửa đổi quy luật của nó sẽ không có một màn như vừa rồi xảy ra đâu. Chỗ kinh khủng của con quỷ này nằm ở đâu thì ai cũng biết rồi, nó có thể áp chế được quỷ. Nếu ngự quỷ nhân có số lượng quỷ ít hơn nó thì sẽ bị giết chết mà không có bất cứ phản kháng nào. Không có Dương Gian sửa đổi quy luật của con quỷ này, thì mấy người cảm thấy hiện tại con quỷ này đã trưởng thành đến mức độ nào rồi?

Ánh mắt Khương Thượng Bạch khẽ nhúc nhích, nhìn ngó Đồng Thiến.

Nếu Phùng Toàn nói chuyện giúp cho Dương Gian thì cũng là bình thường, dù sao hai người cùng là ngự quỷ nhân của thành phố Đại Xương. Thế nhưng vì sao Đồng Thiến này lại nói chuyện giúp cho Dương Gian cơ chứ. Từ lúc nào mà quan hệ xã hội của Dương Gian lại tốt như vậy.

Tào Dương ngáp một cái, giống như đang buồn ngủ vậy.

- Câu Đồng Thiến nói cũng không hề sai. Những con pháo sau mã như chúng ta chẳng có tác dụng gì mấy. Người khác đều đã mở đường tốt rồi, chúng ta đi sẽ cảm thấy nhẹ nhàng. Nếu ngay từ lúc đầu đã đụng phải con quỷ này mà nói, trong tình trạng đám người chúng ta không biết được quy luật giết người của quỷ, khả năng cao là sẽ bị quỷ giết chết từng người, từng người một. Hiện tại thì hay rồi, chuyện đã xử lý xong, chúng ta tranh thủ thời gian dọn dẹp một chút, tôi còn muốn trở về ngủ tiếp đây.

Ngay khi đám người đang trò chuyện với nhau, giờ phút này Vương Tiểu Minh lại đang cau mày nhìn chằm chằm vào chiếc quan tài quỷ ở bên cạnh. Hiện tại chiếc nắp quan tài vẫn còn đang ở trong trạng thái bị tổn hại. Đồng thời sau khi lệ quỷ trở lại bên trong quan tài quỷ cũng không vì điều này mà phát sinh biến dị để chữa trị chỗ bị tổn hại kia.

Nhưng hiện tại bộ dạng của quan tài vẫn hoàn hảo như cũ. Lúc này nắp quan tài không còn là một tấm ván gỗ như trước nữa, mà là một mảnh hắc ám nồng đậm. Mảnh hắc ám này giống như một hòn đá màu đen với hình dạng là một chiếc nắp quan tài vậy. Chính nó là thứ đã che lại, khiến quan tài quỷ không còn ở trong trạng thái mở.

Tuy nhiên mảnh hắc ám kia lại không có thực thể, Vương Tiểu Minh thử ném một viên đạn vào trong, viên đạn bằng vàng này lại có thể bay xuyên qua lớp hắc ám kia và lọt vào bên trong quan tài quỷ.

"Tấm ván gỗ chỉ dùng để che đậy ánh mắt của người khác mà thôi. Bộ dạng thật sự của quan tài quỷ cũng không phải là một cái quan tài, mà là một mảnh quỷ vực... hoặc nói nó chính là một con quỷ."

Ánh mắt Vương Tiểu Minh lấp lóe không ngừng:

- Một cái quỷ vực có hình dạng quan tài. Vì thế, lúc trước đám người chúng ta cũng không phải ở bên trong một cái quỷ vực bình thường, mà chính là một cái quan tài. Cũng chính vì vậy cho nên con quỷ kia mới có thể khởi động lại liên tục, không thể bị giam giữ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch