Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 867: Biến Dị

Chương 867: Biến Dị

Thêm truyện vào tủ sách để nhận thông báo khi ra chương mới

---

Trước đó trong chỗ này từng có quỷ, có ngự quỷ nhân chết vì lệ quỷ khôi phục ở trong đây, có lẽ bọn họ đã bỏ sót con quỷ nào đó. Với lại chỗ này là khách sạn của ngự quỷ nhân vì thế không tránh khỏi sẽ có một quỷ dị, không bình thường. Bởi vì lúc này hắn ta đang bị bóng ma tâm lý nên cực kỳ mẫn cảm, thậm chí có chút nghi thần nghi quỷ. Nói thẳng ra là chim sợ cành cong.

Một lát sau, Trương Huy vôi vàng rời đi khách sạn Bình An, bộ dạng lúc này của hắn ta chẳng khác gì một kẻ chạy nạn cả. Hắn ta không dám ở lâu trong những chỗ như thế này nữa. Trương Huy cảm thấy có lẽ chỉ có sự phồn hoa và náo nhiệt ở trong thành phố thì mới khiến cho hắn ta cảm nhận được một chút an toàn. Những người còn lại không có một ai biết là Trương Huy đã rời đi. Dù sao hiện tại còn có khá nhiều chuyện quan trọng cần phải xử lý, cho nên không có một ai để ý tới việc một vị ngự quỷ nhân rời đi.

Hiện tại chuyện linh dị của quan tài quỷ còn chưa có kết thúc.

Mặc dù việc Dương Gian mang theo một số người sống sót ra khỏi căn cứ huấn luyện là một tin tức tốt. Nhưng chỉ cần ngọn nguồn của chuyện linh dị vẫn còn tồn tại, sớm muộn gì chuyện kia cũng sẽ xảy ra không ngừng.

“Reng! reng!”

Ở trong một căn phòng nào đó đột nhiên xuất hiện tiếng chuông điện thoại.

Lúc này Dương Gian đang nằm ngủ ở bên trong phòng khách, ngay khi tiếng chuông điện thoại vang lên, hắn ta liền lập tức khôi phục lại ý thức, mở hai mắt ra. Ngay cả mắt quỷ cũng đồng nhịp mở theo, trên người hắn lập tức bị một lớp ánh sáng màu đỏ bao phủ. Đây là một loại phản xạ vô ý thức. Cũng giống như những cú đánh tự vệ của những võ sĩ quền anh vậy, hoàn toàn là một loại bản năng của cơ thể. Dương Gian là một vị ngự quỷ nhân, thân thể của hắn cũng dần dần có được loại bản năng này.

"Mình ngủ bao lâu rồi nhỉ?"

Dương Gian lập tức kiểm tra tình trạng của bản thân. Ánh sáng màu đỏ đang bao phủ trên người cũng lập tức biến mất. Hắn đưa mắt nhìn về chiếc điện thoại di động định vị vệ tinh ở bên cạnh. Tên hiển thị ở trên màn hình điện thoại là Liên lạc viên.

"Là Lưu Tiểu Vũ tìm mình?"

Ánh mắt của hắn hơi động nhưng không có đứng dậy. Chỉ hơi với tay lấy chiếc điện thoại di động, đồng thời bấm nhận cuộc gọi.

- Là tôi, Dương Gian đây.

Trong điện thoại lập tức vang lên giọng nói của Lưu Tiểu Vũ, nghe qua có vẻ như giọng điệu của cô ta có chút lo lắng.

- Dương Gian, xảy ra chuyện lớn rồi.

- Xảy ra chuyện gì rồi?

Dương Gian nghe vậy thì ánh mắt hắn hơi tụ lại.

- Kế hoạch giam giữ Cảnh sát quỷ bị thất bại. Hành động của đám người giáo sư Vương ở bên kia bị ngăn trở. Hơn nữa hiện tại bọn họ đang bị quỷ tập kích.

Lưu Tiểu Vũ lập tức kể vắn tặt lại mọi chuyện xảy ra lúc trước cho Dương Gian nghe một lần.

Dương Gian nói:

- Việc xử lý chuyện linh dị bị thất bại chỉ là chuyện bình thường thôi mà, có gì đâu. Ở bên cạnh giáo sư Vương còn có hơn mười vị ngự quỷ nhân đỉnh phong. Dù không xử lý được, bọn họ cũng có thể rời đi mà. Cô tìm tôi làm cái gì chứ?

Hắn cũng không có lo lắng về sự an toàn của bọn họ. Những người kia không phải là đám người mới tham gia huấn luyện lúc trước, với lại bọn họ đều là có chuẩn bị mà đến, sớm hiểu rõ quy luật của quỷ. Đồng thời cộng thêm việc hắn thay đổi trí nhớ cho quỷ thành công, mức độ kinh khủng của con quỷ kia bị giảm xuống không ít. Hiện tại dù là một vị ngự quỷ nhân gà mờ cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm về tình mạng. Nhưng đó là khi mọi chuyện diễn ra bình thường. Nếu muốn cường ngạnh giam giữ con quỷ kia thì đương nhiên phải gặp nguy hiểm rồi.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Cậu nói không sai. Thực ra giáo sư Vương cũng có thể rời đi. Nhưng vào lúc quan trọng nhất ngài ấy lại thay đổi chủ ý. Trước đó phương án hành động của giáo sư Vương là thế này. Đó chính là thả cho quỷ trở về lại bên trong quan tài, nhằm thiết lập lại trạng thái lúc trước. Mặc dù phương án này đã thành công, quỷ vào bên trong quan tài quỷ. Thế nhưng sau khi nó trở về, đám người giáo sư Vương lại không thể nào giam giữ quan tài quỷ một cách nhanh chóng, cho nên quan tài quỷ bắt đầu xuất hiện biến dị. Sau khi trở về bên trong quan tài, quỷ lại tiếp tục xuất hiện.

Dương Gian nghe Lưu Tiểu Vũ nói như vậy thì không khỏi cảm thấy giật mình.

Biến dị?

Nghe Lưu Tiểu Vũ nói vậy, hắn cảm thấy gần đây số của Vương Tiểu Minh có lẽ chính là số con rệp. Sau khi quan tài quỷ tiếp xúc với quỷ sẽ có khả năng xuất hiện một loại kết quả nào đó mà không ai tưởng tượng ra. Nhưng không nghĩ chuyện đó lại xuất hiện nhanh như thế này.

Tuy nhiên hắn cũng không hề lấy làm lạ, không phải chuyện linh dị của quỷ chết đói mà hắn tham gia lúc trước cũng xuất hiện biến dị hay sao? Quỷ chết đói có thể trưởng thành không ngừng, đồng thời mỗi một giai đoạn sẽ có một quy luật giết người khác nhau. Nếu chuyện linh dị của quan tài quỷ đã được coi là một chuyện linh dị cấp S, đương nhiên có cũng phải có khả năng xuất hiện biến dị.

Dương Gian hỏi:

- Vì sao tên kia lại từ chối rời đi?

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Bởi vì giáo sư Vương kiên quyết muốn mang quan tài quỷ rời đi khỏi chỗ đó. Ngài ấy cho rằng không thểđể cho quỷ và quan tài quỷ tiếp xúc với nhau trong một thời gian dài, nếu không sẽ xuất hiện hậu quả nào đó cực kỳ đáng sợ. Với lại giáo sư Vương cho rằng chỉ cần mang đi được quan tài quỷ thì dù có chết mất mấy vị ngự quỷ nhân đỉnh phong cũng không sao cả.

Dương Gian nói:

- Chẳng lẽ mấy người còn lại cũng đồng ý hay sao. Bọn họ chỉ cần trói hắn ta lại rồi mang đi là được mà? Tên đó chỉ là một người bình thường.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Thế nhưng Lý Quân và Phùng Toàn lại đồng ý.

Dương Gian có chút kinh ngạc:

- Cái gì? Phùng Toàn cũng tham gia vào chuyện này?

Hắn không biết được cụ thể những người đã tham gia vào cuộc họp lần trước của tổng bộ nhưng hắn không nghĩ tới là Phùng Toàn lại tham dự vào chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch