WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 886: Gặp Lại Miêu Tiểu Thiện

Chương 886: Gặp Lại Miêu Tiểu Thiện

Hắn không biết bản thân đã lang thang dọc đường phố của thành phố Đại Kinh mất bao lâu, cũng không hề biết hiện tại đang ở chỗ nào. Đến cuối cùng, khi cảm giác được mệt mỏi thì hắn mới tìm một cái ghế dựa ở gần đó rồi ngồi xuống nghỉ ngơi. Đối với hắn mà nỏi, cảm giác không cần phải lo lắng chuyện linh dị xuất hiện như thế này là một loại cảm giác thả lỏng đến cực độ.

Hắn định sờ vào điện thoại di động, chuẩn bị xem kênh livestream của Trương Vĩ để giết thời gian. Thế nhưng vừa mới mở điện thoại di động ra, Dương Gian đột nhiên nhận thấy góc màn hình trên điện thoại di động giống như chịu ảnh hưởng bởi cái gì đó. Nó chợt lóe lên một cái rồi giống như bị chập mạch vậy, chỉ trong chốc lát màn hình điện thoại liền biến thành màu đen.

Hỏng?

Khóe miệng Dương Gian giật giật mấy cái, nhìn lấy bàn tay hơi tái nhợt và có vẻ cứng ngắc của hắn. Trong lúc vô tình, bàn tay quỷ này lại có thể ảnh hưởng đến đồ vật ở trong hiện thực?

"Sau này phải chú ý đến nó nhiều một chút mời được, không thể tùy tiện dùng nó để chạm vào đồ vật bình thường."

Dương Gian cảm thấy bàn tay quỷ này có chút nguy hiểm. Mặc dù hắn còn cần phải tìm tòi, nghiên cứu thêm về năng lực của nó nhưng hắn không thể nào không phòng bị được, để tránh cho lúc nào đó sơ ý lại tạo thành tổn thất gì đó ngoài ý muốn.

"Mà thôi, trở về, có lẽ ngày mai bên kia sẽ mở cuộc họp gì đó."

Dương Gian nhìn thời gian, hắn định quay về khách sạn ăn uống chút gì đó rồi nghỉ ngơi. Thế nhưng ngay khi hắn chuẩn bị đứng dậy.

Trước mặt xuất hiện một đôi chân tinh tế, trắng nõn khiến cho hắn phải chú ý đến.

Hả?

- Dương Gian? Đúng là cậu rồi, tôi còn tưởng là mình nhìn nhầm chứ.

Ngay lập tức một giọng nói đầy mừng rỡ vang lên. Tiếp đến có một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn, bộ dạng vui tươi khả ái không biết đứng ở chỗ đó từ lúc nào nữa. Cô gái mặc lấy một chiếc váy đầm, đang dùng cặp mắt sáng ngời đảo quanh trên người của hắn. Ở bên cạnh còn có ba cô gái đi cùng, nhìn quá có vẻ như là bạn bè.

- Miêu Tiểu Thiện?

Dương Gian ngầng đầu, sau khi nhìn thấy được đối phương là ai thì hắn lập tức tỏ ra hơi giật mình một chút:

- Sao cậu lại đi đến thành phố Đại Kinh?

Miêu Tiểu Thiện lập tức nở một nụ cười:

- Không phải lúc trước tôi đã nói rồi hay sao, tôi muốn chuyển trường để tiếp tục đi thi đại học. Hiện tại thi xong rồi, đây là trường đại học của tôi. Sao thế, Trương Vĩ không nói cho cậu biết hay sao? Điều này tôi đã nói cùng cậu ấy khi livestream rồi mà.

Dương Gian nói:

- Gần đây tôi khá bận nên không có liên lạc với Trương Vĩ. Vừa nãy mới định coi livestream của cậu ấy một chút, ai ngờ vừa mới động một cái thì hư mất điện thoại rồi.

Miêu Tiểu Thiện lập tức nói:

- Điện thoại bị hư rồi? Nếu không tôi cho cậu một cái khác nhé?

Dương Gian nói:

- Không cần, có đưa cũng sẽ lại hỏng thôi, cần phải là điện thoại đặc chế mới được.

Dường như Miêu Tiểu Thiện thật sư vui mừng khi nhìn thấy Dương Gian. Cô ngồi xuống bên cạnh rồi hỏi:

- Đúng rồi, cậu chạy đến thành phố Đại Kinh làm gì thế? Có phải là có chuyện gì đó hay không?

- Không có việc gì cả, tôi đến thành phố Đại Kinh cũng chỉ để làm thuê mà thôi. Qua một đoạn thời gian lại trở về à.

Dương Gian cũng không hề tỏ ra vui sướng hay kích động khi nhìn thấy Miêu Tiểu Thiện. Hắn chỉ tỏ ra hơi kinh ngạc một chút mà thôi. Hắn không nghĩ bản thân đi loạn xạ trên đường mà có thể đụng đến Miêu Tiểu Thiện, cái này đúng là khéo thật.

Làm thuê?

Miêu Tiểu Thiện trợn tròn hai mắt, cô không thể nào tin loại người đặc biệt như Dương Gian sẽ còn đi làm thuê. Chắc chắn là hắn đang lừa cô, hắn tới chỗ này là vì có nhiệm vụ bí mật gì đó.

Chẳng lẽ thành phố Đại Kinh cũng xuất hiện chuyện linh dị?

Trong nháy mắt đầu của Miêu Tiểu Thiện xuất hiện vô vàn ý nghĩ.

Bên cạnh có một cô gái khá xinh đẹp lập tức nói với giọng điệu kinh ngạc:

- Không phải chứ, mới học cấp ba mà đã bỏ để lên thành phố Đại Kinh làm thuê? Vì sao không có tiếp tục học lên cao hơn? Hẳn là cầm bằng cấp ba đi xin việc sẽ rất khó đi.

- Hì hì, xin lỗi nhé, tôi cũng không có ý nói cậu đâu. Chẳng qua tôi nhìn thấy cậu ngồi ở đây mãi thế này thì có vẻ như còn chưa có tìm được việc nên mới nhắc nhở một chút mà thôi.

Sau khi nói xong, cô gái kia lại tiếp tục cười hì hì.

Dương Gian khẽ ngẩng đầu nhìn cô ta một cái rồi nói:

- Cô nói có lý, đúng ra tôi nên đọc thêm nhiều sách hơn một chút. Nhưng hiện tại cũng đã khuya rồi, Miêu Tiểu Thiện, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.

Hắn không muốn ảnh hưởng đến quỹ tích sinh hoạt của Miêu Tiểu Thiện. Cứ để cho cô sống một cuộc sống bình thường, học, thi đậu đại học, sau đó tốt nghiệp... Như vậy là tốt nhất. Tiếp xúc nhiều với hắn sẽ là một chuyện cực kỳ tồi tệ, cho nên hắn cố gắng tránh né đi những người mà hắn quen biết, kể cả là người thân của hắn.

- Không được đi.

Miêu Tiểu Thiện đột nhiên ngăn cản Dương Gian lại, tỏ ra cực kỳ táo bạo.

- Khó khắn lắm chúng ta mới gặp lại ở trong thành phố Đại Kinh, sao cậu có thể nói đi là đi như vậy được.

Dương Gian đưa tay gãi gãi đầu rồi nói:

- Tôi muốn về ngủ, cậu ngăn cản tôi lại làm gì vậy. Cậu nên tiếp tục đi chơi với bạn của cậu mới đúng chứ.

Miêu Tiểu Thiện nhìn chăm chăm hắn rồi nói:

- Cậu đang lừa rồi, căn bản cậu không hề buồn ngủ. Với lại tay của cậu bị sao vậy?

Dương Gian hạ cánh tay có màu da nhợt nhạt kia xuống, sau đó thuận miệng đáp:

- Cũng không có gì, chỉ là chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn mà thôi.

Miêu Tiểu Thiện nhìn lấy cánh tay lạ lẫm kia, sau đó túm lấy một cánh tay khác của Dương Gian và nói:

- Dù sao hiện tại cậu cũng không có bận gì, vậy đi dạo phố với tôi đi, cũng đúng dịp tôi muốn mua chút đồ sinh hoạt hằng ngày.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.