WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 930: Rời Đi

Chương 930: Rời Đi

- Đến giờ rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, Dương Gian chú ý đến từng giây từng phút một, ngay khi thời gian nửa tiếng vừa đến hắn liền mở miệng nói.

Cũng không phải hắn để ý đến một hai phút như vậy, mà hắn sợ Vương Tiểu Minh quan sát tấm da nâu kia càng dài thì càng sinh ra tâm lý ỷ lại vào nó. Một khi tên này cảm thấy tấm da nâu mang lại cho hắn ta lợi ích cực lớn, không chừng tên Vương Tiểu Minh này sẽ cưỡng ép lưu nó lại, cho dù trở mặt chắc hắn ta cũng không thèm quan tâm.

Lời nói của hắn khiến cho Vương Tiểu Minh đang ngồi trên mặt đất không xa lấy lại tinh thần, hắn ta ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh một chút rồi hỏi:

- Phương pháp khống chế lệ quỷ mà cậu sử dụng là từ thứ này đúng không?

Dương Gian nói:

- Nó nói cho anh cái gì?

- Toàn bộ những thứ tôi muốn biết.

Vương Tiểu Minh chậm rãi khép tấm da nâu lại:

- Đúng là một thứ đặc biệt, tôi chưa từng tiếp xúc qua với món đồ cùng loại với tấm da nâu này. Chỉ là hiện tại tôi không thể nào xác nhạn được những tin tức kia là thật hay giả, chuyện này cần có thời gian để kiểm chứng một chút.

Dương Gian hỏi:

- Thế ý định của anh là gì?

Vương Tiểu Minh đứng dậy, đem tấm da nâu bỏ gọn gàng vào bên trong hộp:

- Tôi không cần làm cái gì cả, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được. Thời gian sẽ nói cho tôi biết toàn bộ chân tướng.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, từ những lời nói lập lờ nước đôi của tên này, không khó để đoán ra được, tên gia hỏa này đã lấy được một lượng tin tức cực kỳ to lớn.

Đương nhiên những chữ viết lít nha lít nhít, che kín toàn bộ bề mặt tấm da lúc nãy là minh chứng tốt nhất.

Tấm da nâu có ý định thuyết phục Vương Tiểu Minh, nên nó chắc chắn phải tiết lộ lượng thông tin đủ nhiều, cùng với những tình báo có giá trị. Đây là điều Dương Gian dám đảm bảo.

- Thế nhưng hiện tại tôi cũng không còn nhu cầu mãnh liệt đối với thứ này nữa. Đã có phương hướng rồi, chỉ cần nhiêu đó thôi là đã đủ. Chứ còn tiếp tục làm theo những gì nó nói chắc tôi cũng sẽ phải rơi vào cạm bẫy của nó mất. Đây là điều không được phép phát sinh, cho nên chỉ cần chừng đó là đủ rồi.

Nói xong, Vương Tiểu Minh ném cái hộp kia qua cho Dương Gian.

Sau khi nhận lấy, Dương Gian chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng rồi nói:

- Xem ra anh cũng khá kiêng kỵ đối với thứ này.

- Không, không phải là kiêng kỵ, mà chính là hoảng sợ, sợ hãi tương lai.

Mặt Vương Tiểu Minh không có biểu hiện gì cả, tên này che giấu cảm xúc cực kỳ tốt.

Dương Gian nói:

- Nếu đã như vậy thì coi như khoản giao dịch này hoàn thành xong rồi. Lúc này cũng không còn sớm nữa, tôi cũng nên rời đi khỏi đây.

Vương Tiểu Minh không nói gì.

Tào Duyên Hoa ở bên cạnh lại nói ra:

- Trong vòng một tuần, cậu không được phép rời khỏi thành phố Đại Kinh. Còn sau đó cậu cũng phải báo cáo với tổng bộ một tiếng nếu cậu muốn rời đi, bất cứ khi nào cũng được.

Dương Gian nói:

- Tôi biết rồi, ngoài ra, ngài Phó bộ trưởng, ngài đừng có quên tiền tăng ca của tôi đấy nhé. Trong vòng ba ngày phải đưa đồ đến khách sạn Bình an cho tôi. Còn về việc ở đây... Mang đi món đồ nào thì còn cần tôi trở về suy nghĩ cho thật kỹ cái đã. Sau khi nghĩ xong tôi sẽ thông báo cho Phó bộ trưởng.

Không có ý đinh ở lại đây nữa.

Hắn không thích loại không khí kìm nén, hoàn cảnh ngột ngạt này một chút nào, cho nên sau khi làm xong việc hắn liền muốn rời đi.

Sau khi nhìn thấy Dương Gian rời đi, Tào Duyên Hoa nhíu mày nói:

- Cậu ta phải lấy được đinh đóng quan tài thì mới chịu từ bỏ cạnh tranh chức vị đội trưởng. Đây là một vấn đề khó đối với chúng ta.

Mặc dù Dương Gian đồng ý từ bỏ chức vị đội trưởng, nhưng điều kiện khá hà khắc.

Việc lấy đinh đóng quan tài ra tồn tại nguy hiểm cực kỳ lớn.

Ở trong cuộc họp trước đó, Dương Gian đã không cho phép sử dụng phương pháp của Khương Thượng Bạch, điều này cho thấy hắn đang lo lắng việc cất giữ sẽ xảy ra chuyện. Cho nên đưa ra điều kiện này tương đương với việc ngầm thừa nhận rằng hắn sẽ cự tuyệt phương án.

Vương Tiểu Minh lại bình tĩnh bảo:

- Tôi cảm thấy đây là một cuộc trao đổi rất công bằng. Hắn xử lý chuyện linh dị cấp S, tổng bộ cũng nên đưa ra một thứ có giá trị tương ứng đến để đổi. Dù vậy, tính ra chuyện này vẫn coi như tổng bộ chiếm tiện nghi. Dù sao đinh đóng quan tài kia cũng là do hắn phát hiện. Cho nên việc hắn sợ món đồ kia rơi vào tay người khác cũng là điều dễ hiểu. Điều mà Dương Gian lo lắng lúc trước cũng khá bình thường. Nếu để cho người của Hội anh em lấy được thứ kia thì có lẽ sẽ tạo nên kết quả cực kỳ tồi tệ.

Tào Duyên Hoa cười khổ nói:

- Đương nhiên là tôi biết điều này, dù sao cũng không thể đứng nhìn Hội anh em một nhà độc đại được. Nếu không thì sao lại ngầm đồng ý cho Dương Gian tranh chấp với Khương Thượng Bạch được chứ? Mặc dù thế lực của hắn khá đơn lẻ, nhưng cũng chỉ có hắn mới dám nhảy ra để chống đối đám người hội anh em. Cho nên tôi cảm thấy Dương Gian là một người khá thích hợp cho chức vị đội trưởng.

- Chỉ cần cậu ta trở thành được đội trưởng, đây là sẽ điểm then chốt trong việc tạo dựng sự cân bằng của cục diện.

Bất chợt hắn ta hỏi ngược lại:

- Mà thôi, không nói cái này nữa, vừa rồi cậu tiếp xúc với tấm da kia không xảy ra chuyện gì chứ?

Vương Tiểu Minh nói:

- Không có việc gì đâu, chỉ hơi mệt mỏi một chút thôi. Tiếp nhận một lượng lớn tin tức trong thời gian ngắn khá là đau đầu.

Tào Duyên Hoa nói:

- Vậy thì cậu về nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi còn phải đi làm việc tiếp đây.

- Ừm.

Rất nhanh, đám người liền rời đi khỏi chỗ này.

Thế nhưng trong lòng Tào Duyên Hoa vẫn luôn để ý đến việc Dương Gian sẽ mang đi món đồ linh dị nào ra khỏi chỗ này.

Dù sao có rất nhiều thứ ở trong này mà bị mang ra ngoài thì sẽ tạo thành nguy hại cực kỳ lớn. Cho nên hắn hi vọng sự lựa chọn của Dương Gian có thể bảo thủ một chút.

Dương Gian không có ở lại bên trong phòng nghỉ của tổng bộ. Sau khi rời đi khỏi chỗ này, hắn liền đi ra khỏi tổng bộ. Bởi vì hành động tiếp theo của bọn họ không có liên quan gì đến hắn hết. Mà hắn vẫn còn một số việc cần phải đi làm, thế nhưng khi rời đi hắn còn mang theo một cái rương.

Cái rương này là dùng để giam giữ quỷ của Cao Chí Cường.

Nếu đã nói qua với Tào Duyên Hoa rồi, cho nên thứ này cũng không thể lưu lại ở đây được nữa.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.