Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 978: Ba Cơ Hội

Chương 978: Ba Cơ Hội

Cánh cửa gỗ đặt ở bên trong căn phòng, nhìn qua thì thấy nó cực kỳ bình thường. Nhưng thức tế xung quanh nó lại đang biểu hiện một loại quỷ dị, cùng khủng bố nào đó.

Tào Duyên Hoa còn nhớ rất rõ, trước kia, bọn họ vì xử lý được chuyện linh dị có danh hiệu là Quỷ môn này mà đã một cái giá cực kỳ lớn. Nếu không phải cân nhắc đến việc thứ này có lẽ sẽ có tác dụng cực kỳ lớn, thì bọn họ đã phong ấn và cất kỹ nó rồi, không thể nào bày nó nằm ở đây được nữa.

- Còn có bốn phút nữa.

Nghiêm túc nhìn lấy đồng hồ.

Dựa theo kế hoạch lúc trước thì còn bốn phút nữa là đến thời gian mở cửa.

Bốn phút sau, Tần lão ở bên trong căn phòng nhỏ kia sẽ mở chiếc quỷ môn này lần thứ nhất.

Mà mục đích của lần mở cửa này cũng khá đơn giản, chính là đón đám người Lý Quân, Tô Phàm, Liễu Tam từ chỗ không biết nào đó mang ra đây.

Mặc dù bọn họ đã mất đi liên lạc với tổng bổ, đồng thời có khả năng cao là đã bị chết vì lệ quỷ khôi phục và đi ra bên ngoài. Nhưng không ai dám đảm bảo 5 người đi ra từ quỷ vực của quỷ họa kia chính là bọn họ, nếu lỡ không phải thì sao?

Chỉ cần có khả năng, vậy hành động của bọn họ sẽ không thể hủy bỏ.

Trong lòng Tào Duyên Hoa có chút tâm thần bất định.

"Nhiều nhất chỉ có ba cơ hội mở cửa. Sau khi mở cửa lần thứ nhất, phải chờ đến 10 phút sau mới được mở cửa lần thứ hai. Mà lần thứ ba lại cách lần thứ hai tận 30 phút lận. Nếu cả ba lần mở mà bọn họ còn chưa có đi ra bên ngoài, như vậy chỉ còn... "

Nếu sau ba lần mở cửa mà còn không cứu được đám người Lý Quân, vậy có nghĩa là bọn họ đã chết rồi.

Dù bọn họ có chưa chết đi nữa, thì hành động cứu viện cũng sẽ bị hủy bỏ. Bởi vì việc mở chiếc quỷ môn này ra là một hành động cực kỳ nguy hiểm. Đánh đổi nguy hiểm lớn như này để cứu lấy tính mạng của 5 người bọn họ là một điều không đáng.

Thời gian dần dần trôi qua.

Rất nhanh, dựa theo kế hoạch, thời gian mở cửa lần thứ nhất cũng sắp đến rồi.

Tào Duyên Hoa lập tức hạ lệnh.

- Tần lão, thời gian đến rồi, sau khi đếm người mười giây kết thúc thì mở cửa ra.

Ở trong căn phòng, mặt Tần lão đầy nếp nhăn, da mọc đầy thi ban, lúc này ánh mắt hơi đục ngầu của lão hơi động một chút, sau đó lộ ra mấy phần nghiêm nghị.

Quỷ môn.

Đây là một trong số không nhiều thứ mà lão không có nắm chắc khi đối phó với nó. Bởi vì không một ai biết được thứ ở phía bên kia cánh cửa sẽ là gì, sau khi mở ra thứ gì sẽ đi ra.

Nhưng có một điều chắc chắn, đó là những thứ đi ra sẽ là quỷ.

Sau khi nhẩm hết mười giây, Tần lão đưa tay đặt lên trên cánh cửa.

Thô ráp, âm lãnh, kèm theo đó là một cỗ cảm giác bất an đang liên tục chấn động từ phía bên kia của cánh cửa, lão có thể nghe thấy những tiếng gió sắc bén lướt qua tấm gỗ.

Nhưng thực tế thì ở phía sau cánh cửa lại không có gì hết, chỉ là một mặt tường đất mà thôi.

Cánh cửa cũ kỹ kia không có tay nắm, cho nên Tần lão chỉ còn cách kéo nó mở ra mà thôi.

Không cần phải phí sực lực, thậm chí lão chỉ hơi động một chút.

Mạnh mẽ.

Ở phía sau cửa gỗ truyền đến một cỗ lực lượng cực kỳ mãnh mẽ, cỗ lực lượng này đụng vào tấm ván của cửa gỗ, khiến cho vốn cánh cửa mới chỉ hé ra một khe nhỏ, ngay lập tức mở ra hoàn toàn.

Trong chớp mắt, một cỗ âm phong thổi qua.

Tần lão hơi hí mắt, đồng thời vô ý thức lùi ra phía sau một bước.

Lúc này khung cảnh ở phía sau cánh cửa đã hoàn toàn hiện rõ trước mặt của đám người.

Đó là một khu vực tối đen như mực, giống như vực sâu vậy, đồng thời trông nó khá giống với cánh cổng đi vào địa ngục. Dù lúc này có ai đó mở to hai mắt, rồi dùng đèn đóm gì mà người ta cho là mạnh nhất cũng không thể nào soi qua và nhìn thấy bất cứ thứ gì ở phía sau cánh cửa hết. Dường như tất cả ánh sáng đã bị cánh cửa gỗ này ngăn cản hết rồi vậy.

Bình thường, dường như cánh cửa gỗ là một màn chắn vô hình nào đó, nó ngăn cách hai thế giới với nhau, khiến cho người ở bên trong thế giới hiện thực không cách nào nhìn thấy bất cứ thứ gì ở bên trong thế giới tối tăm kia.

Nhưng hiện tại tấm màn chắn này đã bị phá vỡ vì động tác mở cửa ra kia.

Tào Duyên Hoa vừa nhìn chằm chằm vào đồng hồ, vừa nhìn mảnh hắc ám ở phía sau cánh cửa:

- Một phút, chúng ta chỉ có một phút mà thôi. Sau một phút, dù bọn họ có đi ra hay không chúng ta đều cần phải đóng cửa lại.

Dường như Vương Tiểu Minh có chút hứng thú với thứ này, hắn ta đứng ở phía ngoài cửa của căn phòng, xuyên qua lớp thủy tinh màu vàng kia, quan sát kỹ cái thế giới hắc ám ở phía sau cánh cửa gỗ.

Dù là hắn ta đi nữa, thì đây cũng là lần đầu tiên chứng kiến được cảnh tượng ở phía sau cánh cửa gỗ này.

Nhưng không đợi đến một phút đồng hồ trôi qua.

Chỉ vừa mới mở cửa được có mười mấy giây, thì những ánh đèn ở xung quanh căn phòng đều nhanh chóng ảm đảm, giống như hắc ám ở thế giới bên kia đang xâm nhập qua vậy.

- Rẹt, ret!

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ ánh đèn bắt đầu lấp lóe, dòng diện bị thứ gì đó quấy nhiễu phát ra từng tiếng roẹt roẹt.

Vương Tiểu Minh có chút suy tư.

"Có thể ảnh hưởng đến thế giới hiện thực nhanh như vậy hay sao?"

Cũng may là căn phòng này được thiết kế rất đặc biệt, mặc dù ánh đèn bên trong có chút tối, nhưng bên ngoài cánh cửa lại không phải chịu bất cứ ảnh hưởng nào. Giống như toàn bộ sự quỷ dị cùng đáng sợ đã bị cánh cửa bằng sắt thép kia ngắn cách hết thảy.

Dù cho bên trong căn phòng có xảy ra chuyện nào đó ngoài tầm kiểm soát thì chúng cũng không thể nào ảnh hưởng ra bên ngoài được.

Từ đầu đến cuối ánh mắt của Tần lão vẫn nhìn chằm chằm vào khu vực tối tăm đằng sau cánh cửa gỗ, giống như đang đợi chuyện gì đó xảy ra vậy.

Lại thêm mười mấy giây trôi qua.

Ở sâu bên trong bóng tối hình như xuất hiện thứ gì đó, lúc này cánh cửa gỗ bắt đầu có chút rung động, dường như có thứ gì đó đang tiếp xúc với khung cửa nên sinh ra một số động tĩnh.

Ngay khi tiếng động kia vừa mới xuất hiện.

Đột nhiên, mấy ngón tay màu xanh đen giống như tay của người chết vươn ra từ trong bóng tối. Những ngón tay cứng ngắc này túm lấy khung cửa, đồng thời hơi ngọ nguậy. Khiến cho khung cửa truyền ra những tiếng kẽo kẹt, mấy lớp sơn màu đỏ đậm trên cánh cửa cũng bị mấy ngón tay này phá hư, trên đó lập tức lưu lại mấy dấu tay dữ tợn.

Sắc mặt của Tần lão khẽ đổi, nhưng vẫn cực kỳ trân định chống nạng nhìn lấy cảnh tượng quỷ dị như vậy tiếp tục diễn ra.

Lão đã trải qua rất nhiều chuyện, nên dù trước mặt lão có là quỷ đi nữa thì lão cũng không hề tỏ ra kinh hoảng.

Thế nhưng đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, không đến mười giây sau.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch