Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 983: Chết Quách Đi Cho Rồi

Chương 983: Chết Quách Đi Cho Rồi

Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ:

- Chủ ý không hề tệ.

Xem ra đám người Hội anh em đã từng làm qua không ít chuyện như này rồi.

Lại để cho hắn chết ở bên trong chuyện linh dị kế tiếp, có lẽ sẽ không có một ai nghi ngờ đến bọn họ đâu.

Nếu không phải lần này hắn có được tình báo từ Lý Dao, thì chắc chắn đến lúc chết Dương Gian cũng không thể hiểu được chết vì cái gì nữa. Dù sao khi đó hắn cũng đang bị cuốn vào chuyện linh dị, không có phòng bị người khác, cộng thêm việc bị bọn họ nhắm vào, nên khả năng cao là hắn sẽ chết một cách u mê, đần độn.

Lý Dao trợn mắt khinh thường nhìn hắn một cái.

- Thế mà anh còn khen bọn họ cho được. Đúng ra hiện tại anh phải cảm thấy khẩn trương chứ. Dù sao hội anh em cũng sẽ mang một đám đi đối phó với anh đó.

Dương Gian nhếch miệng nói:

- Cô sai rồi, người nên khẩn trương chính là bọn họ. Một khi kế hoạch bị bại lộ, bọn họ sẽ phải đối mặt với sự trả thù điên cuồng của tôi. Bọn họ hiểu rất rõ mức độ uy hiểm của tôi, nên mới không kịp chờ đợi như vậy.

Lý Dao hỏi lại:

- Vậy anh tính xử lý chuyện này như thế nào?

Dương Gian trầm giọng nói:

- Tôi cần danh sách thành viên của Hội anh em, càng chi tiết càng tốt.

Đầu tiên Lý Dao có chút sững sờ, sau đó trợn tròn hai mắt:

- Anh muốn ra tay trước?

- Không được, điều này quá lỗ mãng.

Ngay sau đó Lý Dao tỏ ra kích động khuyên giải:

- Anh mà ra tay trước thì chẳng khác gì chọc phải tổ ong vò vẽ. Khi đó đám người hội anh em có thể đối phó anh một cách quang minh chính đại rồi. Nếu chuyện này mà làm lớn lên thì bên phía tổng bộ cũng sẽ không có cớ gì để đảm bảo cho anh cả. Cục diện hiện tại đang ở trong một trạng thái cực kỳ vi diệu.

- Một khi anh mà ra tay phá vỡ cục diện này thì sẽ đắc tội rất nhiều người. Tổng bộ cũng tốt, đám người hội anh em cũng vậy, hay là lác thế lực khác cũng thế, tất cả bọn họ đều sẽ tìm cách bóp chết người phá vỡ cục diện kia.

- Anh còn quá trẻ, nên không hiểu được vũng nước này sâu bao nhiêu. Cái này không hề đơn giản như việc xử lý chuyện linh dị đâu, cũng không giống như việc đi giết mấy người.

Lý Dao cảm thấy ý nghĩ của Dương Gian quá đơn giản, cũng quá mức nguy hiểm.

Ngự quỷ nhân cũng không phải chỉ là một người ngự quỷ nhân đơn giản như thế, mà phía sau vị ngự quỷ nhân kia còn có rất nhiều thế lực không nhìn không sờ được.

Mỗi một vị ngự quỷ nhân đứng ở bên ngoài kia sẽ liên lụy đến rất nhiều thứ, nếu Dương Gian đứng ra tiêu diệt một loạt ngự quỷ nhân thì sẽ gây ra hậu quả cực kỳ đáng sợ.

Dù sao thế giới này vẫn là thế giới của con người, không phải thế giới do quỷ làm chủ. Chỉ cần vẫn còn trật tự, thì quyền khống chế tài phú vẫn là của con người. Cho nên Dương Gian không thể tùy tiện làm bậy như vậy được.

- Lời của cô rất có đạo lý.

Dương Gian không hề phủ nhận quan điểm của Lý Dao. Hắn đứng dậy khỏi ghế sô pha, sau đi đi đến trước cửa sổ thủy tinh của căn phòng khách, nhìn lấy khu độ thị đang sáng trưng với vô vàn ngọn đèn, rồi hỏi ngược lại:

- Cô thấy tôi có chết hay không khi nhảy từ tầng mười mấy này đất?

Lý Dao lập tức trả lời:

- Không biết.

Dương Gian lại hỏi tiếp:

- Vậy nếu cô nhảy xuống thì có chết hay không?

Lý Dao trừng mắt nhìn hắn:

- Đây không phải là đang nói nhảm hay sao, chắc chắn là chết rồi.

- Vậy thì đúng rồi, điều cô nói ra chính là nhận xét của cô khi ở góc độ của cô. Còn ở góc độ của tôi thì vấn đề đó lại được nhìn theo một cách khác. Cho nên không có chuyện cô sai, hay tôi sai gì ở đây. Cô sợ hãi tài phú, quyền thế là điều chính xác, dù sao cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Nhưng mà tôi thì khác.

- Ở trong người tôi có ba con quỷ, chỉ cần tôi muốn, tôi có thể hủy một tòa thành thị trong vòng một phút.

- Một phút đồng hồ kia là do tôi có hơi bảo thủ một chút, nếu ra tay thật mà nói... Có lẽ chỉ cần 10 giây thôi.

Dương Gian đưa tay ra phía trước, lúc này bàn tay tái nhợt kia giống như đang nắm chặt toàn bộ sinh mệnh của mọi người trong thành phố vậy.

Nghe hắn nói như thế Lý Dao lập tức tỏ ra kinh ngạc, cả người run rẩy. Mặc dù bóng người của Dương Gian không cao lớn lắm, nhưng khi nhìn vào cô ta chợt có một loại cảm giác sợ hãi, cùng kính sợ.

- Con người, cực kỳ yếu đuối khi ở trước mặt của quỷ, yếu ớt như một con kiến vậy. Ngay cả lúc bị quỷ giết rồi còn không biết là chết như thế nào.

Nói xong, Dương Gian quay đầu lại và nói tiếp:

- Nếu ngay cả sinh mệnh của tôi mà còn để cho người khác khống chế, thì tôi còn khống chế ba con quỷ để giãy dụa đến tận giờ làm cái gì chứ? Có ý nghĩa gì đâu? Thà rằng chết quách đi cho xong?

- Em, em... Biết rồi. Em sẽ nhanh chóng thu thập tư liệu cho anh.

Giọng nói của Lý Dao có chút bất an, cô đã bị những lời nói của Dương Gian dọa sợ.

Hoặc là, sự tồn tại của Dương Gian đã hoàn toàn phá vỡ những quan niệm của cô ta đối với ngự quỷ nhân.

Dù sao trước giờ cô ta cũng chưa từng nghe một vị ngự quỷ nhân nào giống như Dương Gian, lại dám bảo tiêu diệt một tòa thành thị chỉ bằng 10 giây.

Nhưng Lý Dao lại không nghi ngờ một chút nào đối với những lời của Dương Gian, Dương Gian thật sự có thể làm được điều đó.

không, không chỉ mình Dương Gian, có lẽ hắn chỉ là một trong số đó mà thôi. Cái thế giới này còn có rất nhiều người giống như Dương Gian, có thể hủy diệt được một tòa thành thị như vậy.

Một khi những người kia đi ra khỏi bóng tối và xuất hiện trước mặt người đời, khi đó chuyện linh dị cũng sẽ được công bố ra ngoài, cả thế giới này sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Bất chợt, Dương Gian lại nghiêm túc nói:

- Nếu không còn chuyện gì nữa thì cô trở về làm việc cho tốt đi. Lần này cô đến chỗ của tôi cũng lâu rồi, nếu để cho người khác phát hiện ra thì không tốt đâu.

Hắn không hi vọng, người gián điệp của hắn sẽ xảy ra chuyện.

Ít nhất trước khi xử lý xong Hội anh em, Lý Dao không được xảy ra chuyện.

- Được rồi, hiện tại em sẽ trở về chuẩn bị tư liệu.

Lý Dao đứng dậy, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Khi sắp sửa đi ra khỏi cửa, cô ta không nhịn được phải quay đầu nhìn Dương Gian một cái.

Dương Gian vẫn đứng ở bên cạnh cửa sổ như cũ, sau lưng hắn là một cái bóng màu đen, cao lớn nhưng không có đầu đang bao phủ trong bóng đêm. Thân hình của nó giống như bị bóng đêm che khuất, như ẩn như hiện. Thứ bắt mắt nhất trên người Dương Gian là một bàn tay tái nhợt, không thể nào bị bóng tối che phủ được, ngoài ra còn có một con mắt màu đỏ, yêu dị.

Không hiểu sao trong đầu Lý Dao đột nhiên xuất hiện một cái ý nghĩ.

"Anh ấy không phải người... Nhưng cũng không phải quỷ."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch