WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Kiếm Vương Triều

Chương 314: Phá vây (1)

Chương 314: Phá vây (1)





Nhìn những con côn trùng đang vây quanh Thanh Diệu Ngâm mà sâu trong mắt Đạm Thai Quan Kiếm ánh lên vô số tâm tình khó nói.

Hắn biết mười mấy năm qua, Thanh Diệu Ngâm vẫn luôn ở trong vùng đất bí ẩn này, nhưng mà nơi này chính là bình nguyên ở dưới lòng đất Ma Thiên Phong, một mật địa cực kỳ lớn, dù cho là gã cũng không rõ Thanh Diệu Ngâm đã ở nơi nào. Cũng hơi mười năm rồi, gã chưa gặp lại Thanh Diệu Ngâm lần nào.

Tuổi thọ của tu hành giả dài hơn phàm nhân rất nhiều nhưng mà mười mấy năm trời cũng là khoảng thời gian dài đăng đẳng.

Nhưng Tịnh Lưu Ly lại khác với Đạm Thai Quan Kiếm, vòng khảo hạch này của kiếm hội là do nàng phụ trách, dĩ nhiên trước đó nàng đã gặp qua vị sư thúc đang ẩn cư ở nơi bí ẩn này rồi. Nhưng mà trong mắt nàng cũng vẫn chứa đầy những tâm tình phức tạp.

Bởi vì nàng cực kì hiểu rõ, theo lẽ thường thì chắc chắn không có chuyện Thanh Diệu Ngâm xuất hiện trong cửa này của kiếm hội.

Lúc Thanh Diệu Ngâm xuất hiện cũng làm cho nàng và Đàm Đài Quan Kiếm cùng rất nhiều người đang ở phía trên cao kia hiện ra thân ảnh.

Phần lớn những người kia chính là Sư trưởng từ các nơi đến đây để theo dõi Kiếm hội, ngoài ra còn có một ít quý nhân trong triều. Dĩ nhiên Mân Sơn Kiếm Tông sẽ để họ quan sát toàn bộ quá trình của Kiếm hội, chẳng qua là nhìn thấy cũng không có nghĩa là sẽ biết rõ chi tiết trong đó, cho nên vị trí của bọn họ không thể nào so với hai người Tịnh Lưu Ly.

Tại nơi bọn họ nhìn xuống thì dù là Thanh Diệu Ngâm, Đinh Ninh hay là những thí sinh còn lại đều bé như con kiến mà thôi.

Nếu không phải lúc nãy do Đinh Ninh truyền chân nguyên vào Mạt Hoa Tàn Kiếm làm cho nó chợt lóe sáng thì chưa chắc gì những người trên kia đã thấy hắn dùng kiếm, ngược lại tình cảnh từng con Hoàng Trùng đột nhiên rơi liên tiếp quanh người hắn sẽ trở nên vô cùng quỷ dị.

***

Trong mắt hai người Tịnh Lưu Ly thì Đinh Ninh sử dụng kiếm ngày càng lưu loát, từ chỗ trúc trắc đã dần thành thạo hơn nhiều nhưng mà chỉ mình hắn biết, bản thân mình chỉ đang diễn kịch mà thôi.

Đối với kiểu chiến trận xung phong liều chết như thế này thì hắn có nhiều kinh nghiệm hơn những gì mấy người kia có thể tưởng tượng. Chẳng qua, dù cho hắn có kinh nghiệm phong phú ra sao đi nữa thì trong lúc này phải luôn xông tới không ngừng nên làm tiêu hao rất nhiều tinh thần và thể lực.

Hô hấp của hắn ngày càng nóng rực, cả lồng ngực như muốn cháy lên, mùi máu tanh đặc sệt trong không khí cứ từng đợt tràn vào phổi làm cho hắn thở cũng khó khăn hơn nhiều.

Nhưng nét mặt Đinh Ninh vẫn bình tĩnh như cũ, hắn chắc rằng người kia chính là Thanh Diệu Ngâm… Cho dù Thanh Diệu Ngâm chỉ đứng bên ngoài mà nhìn nhưng Đinh Ninh biết mình chắc chắn sẽ giết hết tất cả những con Hoàng Trùng còn sót lại trước khi hao hết thể thực.

Cho nên hắn vẫn bình tĩnh xuất kiếm một cách hoàn mỹ, dùng tốc độ cực nhanh để xông tới chém những con Hoàng Trùng kia.

Cả khuôn mặt Thanh Diệu Ngâm bị che khuất bởi râu tóc bù xù nên không nhìn ra vẻ mặt y như thế nào, chẳng qua mỗi lần Đinh Ninh đâm ra một kiếm thì ánh mắt y lại lóe lên mãnh liệt từng cái.

Trong mắt y, dường như Đinh Ninh và thanh kiếm trong tay là hai phần tách rời.

Trong cảm nhận của y, tiếc thở dốc nặng nề hay những mệt nhọc trên thân thể của Đinh Ninh chẳng có quan hệ gì với thanh kiếm trong của hắn.

Ánh mắt y càng trở nên khó hiểu, phẫn nộ và cả ngơ ngẩn nữa.

Xác của những con Hoàng Trùng ngày càng nhiều.

Với khoảng cách xa như vậy mà y còn có thể thấy mặt nước đục ngầu một màu xanh vàng cực kỳ kinh khủng.

Nhìn thấy số Hoàng Trùng ngày càng ít đi, y cảm thấy không thể nào chịu được nữa.

Cũng ngay lúc thì dường như Đinh Ninh cũng đã cố hết sức, Mạt Hoa Tàn Kiếm trong hắn rền lên một tiếng vang dội.

Lúc một con Hoàng Trùng bay lắc lư từ không trung xuống thì cả người nó rung mạnh, thì ra một kiếm kia của Đinh Ninh không chém trúng chỗ hiểm của nó, mà lại chém ngay trên giáp xác cứng rắn.

Nhưng mượn lực chấn động này, vài tia kiếm khí tách ra từ mấy vết rạn trên thân kiếm, nương theo chân nguyên được truyền đến và đâm thẳng vào đầu con Hoàng Trùng này cùng hai con đang bay phía trước.

Ba con Hoàng Trùng này bị thương nặng nhưng lại chưa chết, chúng cực kỳ đau đớn nên bay ngược ra ngoài, tích tắc đâm ầm ầm vào những con Hoàng Trùng khác làm cho chúng bay tứ tung, rơi cả xuống đất.

“Đủ rồi!”

Cuối cùng thì Thanh Diệu Ngâm cũng không thể chịu được nữa nên lạnh lùng hét lên một tiếng.

Nhưng cuộc chiến vẫn đang diễn ra.

Những con Hoàng Trùng kia hoàn toàn không hiểu lời y, còn Đinh Ninh cũng không có khả năng dừng lại khi đang bị đám trùng này vây khốn, bằng không thân thể hắn sẽ có thêm mấy chục lỗ thủng thì sao.

Ánh mắt của Thanh Diệu Ngâm như muốn bốc cháy. Y cũng nhận ra sai lầm của mình nên lật tay lấy một cây sáo nhỏ màu đỏ tươi.

Nương theo chân nguyên được y rót vào theo những ngón tay, chỉ thấy xung quanh cây sáo đỏ kia xuất hiện những gợn sóng khí mà mắt thường có thể thấy được. Hình như nó không phát ra âm nào cả nhưng sau một khắc, bỗng nhiên cả đàn Hoàng Trùng cùng Huyền Sương Trùng như bị đóng băng, thân thể chúng đều rung mạnh.

Sau đó cả đàn Hoàn Trùng còn sót lại bắt đầu rút đi như thủy triều. Thân thể bọn chúng không nhỏ, lúc mới xuất hiện, chỉ thấy những bụi gai kia chỉ cao đến thắt lưng chúng mà thôi. Vậy mà khi chúng rút lui, cả thân thể run rẩy, sợ hãi, cúi sấp xuống đất, nhìn qua chẳng còn thấy màu u lam sáng bóng nào nữa, chỉ còn những bụi gai đang tản ra những gợn xóng xa dần.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.