Bụi đất nhiều năm tích tụ trong khẽ hở những phiến đá xùy xùy thổi ra rồi tập hợp lại thành trận thế, trong mắt mọi người là một thanh đại kiếm trước người Dung cung nữ.
Hôm nay, trong đám người chạy tới xem có rất nhiều Tu hành giả, còn có cả những ẩn thế cường giả của những tông môn, lúc này chứng kiến ánh mắt cũng không khỏi nheo lại, sắc mặt khẽ biến.
Bọn hắn lúc trước đối với Dung cung nữ ít nhiều coi thường, nhưng bây giờ bọn hắn biến mình sai rồi.
Dung cung nữ dù sao cũng là một lão nhân của Trường Lăng, thị từng trải qua thời đại huy hoàng nhất, cũng là niên đại máu tanh nhất.
Những Tu hành giả thị từng chứng kiến đều là những cường giả đứng đầu.
Thị từng chứng kiến đám người Ba Sơn kiếm tràng cường thịnh, cũng tận mắt thấy Ba Sơn kiếm tràng tiêu vong.
Có lẽ rất nhiều Kiếm kinh mạnh mẽ nhất cũng đã từng qua tay thị.
Vậy nên lúc này thị xuất thủ cũng nhắc nhở những Tu hành giả, người có những kinh nghiệm như vậy nhất định sẽ không tầm thường.
Như thuộc hạ của những cường giả năm đó, tùy tiện một gã môn khách, thậm chí xa phu, nhưng đối với bên ngoài mà nói cũng rất cường đại.
Dung cung nữ này cũng cường đại như vậy.
Thậm chí còn mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng của bọn hắn.
Những thứ bụi đất này mơ hồ lưu động thành một thanh đại kiếm, tản ra sát ý chân thật. Đây là một kiếm trận công thủ toàn diện.
Với kiếm trận như vậy, Nguyên khí tấn công Dung cung nữ đều sẽ bị nghiền nát, huống chi là phi kiếm?
Ngay cả Hoàng Chân Vệ trên vọng lâu cũng cảm thấy Đinh Ninh không thể phá vỡ kiếm trận này.
Theo hắn, Đinh Ninh muốn đối phó với cung nữ này chỉ có thể dựa vào phi kiếm, nhưng hiện tại khoảng cách giữa Đinh Ninh và Dung cung nữ quá gần, chỉ chưa đến mười trượng.
Với một Tu hành giả Lục cảnh, khoảng cách này không đáng kể chút nào.
Trong nhận thức của Dung cung nữ, giữa thị và Đinh Ninh cũng không có khoảng cách.
Một thanh đại kiếm đang đứng giữa thị và Đinh Ninh, tiếp theo thị sẽ cho toàn bộ kiếm trận này tấn công Đinh Ninh.
So với kiếm trận của thị, Đinh Ninh hoàn toàn như là một chiếc thuyền nhỏ đối mặt với bão táp trên biển lớn.
Ai cũng cảm thấy hắn không thể chống chọi được.
Ngoại trừ những người luôn đứng phía sau hắn, Tịnh Lưu Ly và Diệp Tránh Nam.
Ánh mắt hai người đã rơi vào cái thùng sắt đựng đứng sau Đinh Ninh.
Cũng đúng lúc này, Đinh Ninh mở hộp sắt ra.
Một đạo kiếm ý ngay lập tức bay ra từ trong hộp sắt.
Đạo kiếm ý này màu xanh nhạt và rất nhỏ, giống như là mảnh rêu xanh, có vẻ mềm mại vô lực.
Đạo kiếm ý này nghênh đón thanh đại kiếm, kiếm trận đang áp tới, giống như là một thanh chủy thủ nhỏ bé quẹt nhẹ lên bức tường.
Thanh chùy thủ nhỏ bé quẹt nhẹ lên bức tường, chỉ có thể làm quẹt được ít lớp trát tường, làm sao có thể ngăn cả bức tường đang áp đến.
Nhưng mà chỉ cần quẹt nhẹ một cái như vậy, cả bức tường trước mắt bị cắt đôi.
Đạo kiếm ý màu xanh nhạt lặng lẽ tiến tới trung tâm của kiếm trận, thanh đại kiếm.
Một mảnh hô hấp khó có thể tin được vang lên.
Tất cả những Tu hành giả đều không thể tin được đạo kiếm ý đạm mạc này có uy lực như vậy, đồng từ co rút lại mãnh liệt.
Bọn hắn cũng không kịp nhận thức đạo kiếm ý này sinh ra như thế nào.
Nhưng thời điểm tâm tình bọn hắn tràn ngập cảm xúc khó có thể tin được, Đinh Ninh đã cho bọn hắn đáp án.
Một đạo kiếm ý từ trong hộp sắt tiếp tục bay ra.
Đạo kiếm ý mang theo rất nhiều bông hoa nhỏ xíu này đối với mọi người ở đây đều không xa lạ gì.
Nhưng mà trong nhận thức của những Tu hành giả cường đại, thanh tàn kiếm hôm nay rất khác so với bình thường.
Màu sắc thanh tàn kiếm không có bất kỳ thay đổi nào nhưng lại đem đến cho bọn hắn một cảm giác xa lạ.
Trên Mạt hoa tàn kiếm vốn có vô vết rạn bằng thẳng.
Những vết rạn này như là sinh ra lúc thanh kiếm bị gãy, một luồng sức mạnh xâm nhập vào tận phù văn bên trong, xuyên qua rồi lan tràn đến chuôi kiếm.
Những vết rạn này rất bằng thẳng.
Nếu như những tia kiếm không tiêu tan, nếu như trong những vết rạn không nở rộ những bông hoa trắng noãn thì rất khó nhìn ra.
Nhưng trong nhận thức của những Tu hành giả cường đại hôm nay, những vết rạn của thanh tàn kiếm này lại không bằng thẳng.
Những tia kiếm khác nhau được sinh ra rồi bện lại, tạo thành kiếm ý.
Khe hở không hoàn toàn bằng thẳng, trên thân kiếm lại có những hoa văn bất đồng, nên những Tu hành giả này đều nhận thấy lạ lẫm.
Ngay khi đạo kiếm ý màu rêu xanh lặng lẽ lao đến kiếm trận áp tới, thanh Mạt Hoa tàn kiếm từ hộp sắt lập tức bay lên, thân kiếm cũng đột nhiên biến mất.
Sau đó một đạo kiếm ảnh màu xám tro từ chuôi Mạt Hoa tàn kiếm bay ra.
Đạo kiếm ảnh như một mảnh bức tường màu xám tro này rơi vào kiếm trận, lập tức đè sập chuôi đại kiếm này.
Dung cung nữ sau khi đã mất tất cả mọi thứ, đã không còn quan tâm thứ gì trên đời này. Thị đã dồn tất cả oán khí của bản thân, thi triển một kiếm trận khổng lồ.
So sánh với kiếm trận như vậy, những đạo kiếm ý này thật quá mức nhỏ bé, yếu ớt.
Nhưng những đạo kiếm ý này có ý cảnh cường đại đến mức làm người ta có chút run rẩy.
Chỉ vài kiếm ý, nhưng dường như mang theo năng lực có thể thay đổi quy tắc Thiên Địa Nguyên Khí, trực tiếp đè sập kiếm trận đang áp tới.
Hơn nữa những kiếm ý này vẫn còn rất nhiều ...
Một đạo lại một đạo, kiếm ý được sinh từ Mạt Hoa tàn kiếm lao về phía trước, phá tan kiếm trận áp tới.
Oanh một tiếng nổ mạnh.
Kiếm ý như mang theo một sức mạnh khổng lồ, lao tới và lập tức biến một kiếm trận hoàn chỉnh thành vô cùng lộn xộn.
Một kiếm trận tưởng chừng khí thế vô song của Dung cung nữ bị phá vỡ đơn giản như vậy.
– Tá kiếm ý?
Có người kịp phản ứng, kêu thành tiếng.
Nhưng thêm vài Tu hành giả nữa kịp phản ứng biết rõ là hắn nói sai.
Tá kiếm ý chỉ có thể dùng chân nguyên kích phát một ít kiếm ý vừa mới thi triển, chẳng qua chỉ tương đương với mô phỏng một ít khí tức.
Cho nên đây là Ngự kiếm ý.
Toàn bộ Phương hầu phủ, nghe nói cũng chỉ có Phương Tú Mạc mới lĩnh ngộ được bí kiếm này.
Sử dụng kiếm phù tạo ra kiếm ý, dùng làm thủ đoạn đối địch.
Những tia kiếm trên Mạt Hoa tàn kiếm của Đinh Ninh được bện lại, kết thành từng đạo phù.
Cho nên trong khoảng khắc này, Đinh Ninh giống như là mượn kiếm của rất nhiều cường giả.
Giống như kiếm ý vừa mới đè sập hoàn toàn kiếm trận kia, khiến rất nhiều người liên tưởng tới một kiếm cường đại của Hoành Sơn Hứa hầu giao chiến với Dạ Sách Lãnh ngày đó.
– Đinh Ninh ... Hắn thực sự là Phương Tú Mạc thân truyền?
Có người không nhịn được mà nghẹn ngào kêu lên.
. . .
Nội tâm Dung cung nữ co rút lại mãnh liệt.
Thời điểm đạo kiếm ý đầu tiên của Đinh Ninh từ hộp sắt bay ra cũng là lúc da thịt thị tự nhiên có một loại cảm giác khó chịu.
Khiếp sợ tột cùng lại càng khiến trái tim thị bơm máu kịch liệt, làm đôi môi của thị thêm phần đỏ tươi.
Oanh một tiếng dữ dội.
Kiếm trận của thị lập tức bị phá.
Nhưng cũng đúng lúc này, hai đạo kiếm ý cường đại tiến lên nghiền nát kiếm trận còn sót lại, hướng về thị.
Một cái lò lớn ẩn chứa cả Thiên Địa.
Một đạo sóng lớn ngập trời.
Đây chính là kiếm ý của Triệu Trảm và Dạ Sách Lãnh.
Đây là một kiếm phân sống chết trong trận tử chiến của hai người.
Giờ đây hai đạo kiếm ý này cùng đồng thời xuất hiện nhưng không giao chiến với nhau, mà đồng thời hướng thẳng đến một địch nhân.
Thủy hỏa lặng yên giao hòa với nhau, dùng chân nguyên của Đinh Ninh kích phát, tạo ra một lực lượng vượt xa cảnh giới hiện tại của hắn.
Dung cung nữ hoàn toàn không có thời gian để suy tư.
Hai tay của thị đẩy ra phía trước.
Khí tức đến từ bản mệnh kiếm của thị tuôn ra.
Vẫn không hề có bất kỳ âm thanh nào.
Nhưng có một đạo quang diễm vô cùng mỹ lệ nở rộ ngay trước người thị.
Đó là một khối nước óng ánh, được boa phủ bởi vô số hỏa diễm xung quanh nó nổ tung.
Một tiếng kêu đau đớn phát ra từ Dung cung nữ, những giọt máu trên môi thị bật ra. Thân thể của thị cũng chấn động, tựa như một con diều bị đứt dây, bị ném bay ra phía sau.
Một vòng những chiếc dù màu đen rất nhanh đã lùi về phía sau, dẫn đến những tiếng kinh hô do bị chen lấn.
Khu vực chiến đấu đã mở rộng, khu đất trống ban đầu đã không còn đủ dùng.
May mà những người đứng gần nhất đều là những Tu hành giả cường đại, chen lấn như vậy cũng không làm phát sinh quá nhiều hỗn loạn.
Khối nước óng ánh hoàn toàn nổ tung, biến thành vô số giọt nước bay lả tả.
Những giọt nước lại bị vô số hỏa diễm thiêu cháy, biến thành một vùng hơi nước hình cầu khổng lồ.
Ánh mắt của Dung cung nữ phải híp lại khi nhìn thấy một đạo kiếm ý mang theo luồng chân khí trắng noãn bay tới người mình.
Đó là phi kiếm của Đinh Ninh, thanh Mạt Hoa tàn kiếm.
Đồng thời thân ảnh của hắn cũng tự nhiên biến mất trong vùng hơi nước quanh người thị.