Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Kiếm Vương Triều

Chương 559: Nhất định phải thử (2)

Chương 559: Nhất định phải thử (2)


Lệ Tây Tinh nhìn Hồ Kinh Kinh:

- Có phải cô nghĩ như vậy không?

Hồ Kinh Kinh nhíu mày thật sâu, đáp:

- Đúng là ta nghĩ như vậy.

- Cô không hiểu gì về quân đội nước Ô Thị.

Lệ Tây Tinh trầm giọng nói:

- Nhân khẩu của nước Ô Thị ít hơn Đại Tần chúng ta không biết bao nhiêu lần, lần này tụ tập 30 vạn đại quân, đã là chưa từng có từ xưa đến nay, mà đại quân 3.000 người, nếu so sánh với chế độ mà vương triều Đại Tần xây dựng, chính là tương đương với đại quân hai, ba vạn người, địa vị của tướng lãnh đại quân 3.000 người ngang với cả tướng lãnh thống lĩnh hai, ba vạn đại quân của vương triều Đại Tần. Loại tướng lãnh này bình thường sẽ có tu vi không thua kém gì người tu hành chúng ta, hơn nữa bên cạnh khẳng định sẽ có người tu hành khác bảo vệ. Cho nên một kiếm đánh lén này hầu như không có khả năng ám sát chủ tướng của đối phương.

Sắc mặt Hồ Kinh Kinh trắng bệch, nàng trầm ngâm một lúc rồi nhìn Lệ Tây Tinh, nói:

- Nếu ý nghĩ này của ta không thể thực hiện, nhưng ngươi vẫn tiếp nhận đề nghị, có phải là có biện pháp khác?

Lệ Tây Tinh lạnh lùng nói:

- Cô không thể xuất ra một kiếm, cô ít nhất phải ra ba kiếm, hơn nữa mỗi kiếm phải dùng tu vi khác nhau.

Hồ Kinh Kinh theo bản năng cắn chặt răng, sau đó dần dần nhả ra rồi nói:

- Là muốn làm cho đối phương cảm thấy có ít nhất ba người tu hành Bảo Quang Quan ở đây?

Lệ Tây Tinh nhìn nàng, gật đầu:

- Đám man di này không hiểu rõ về Bảo Quang Quan, nhưng ít ra bọn hắn có thể phân biệt được cái gì là kiếm ý, một, hai người tu hành không thể làm chậm bước chân của bọn hắn, nhưng nếu nhiều hơn ba người tu hành, bọn hắn sẽ lựa chọn khác.

Hồ Kinh Kinh hiểu rằng, mạnh mẽ thi triển ba kiếm sẽ phải trả cái giá gì, nàng hít sâu một hơi, nói:

- Ta sẽ cố gắng làm được.

Ánh mắt Lệ Tây Tinh hơi nheo lại, nói:

- Không phải cố gắng, mà nhất định phải làm được.

Hồ Kinh Kinh cũng không tức giận, chẳng qua sửa lại lời nói:

- Ta nhất định sẽ làm được.

Lệ Tây Tinh không nhìn nàng mà quay đầu nhìn về một hướng khác, cảm giác thấy trong gió truyền đến một vài ý vị, nói:

- Kỵ quân như vậy, nói chung là sẽ có ba đợt trinh sát, tổng số khoảng 300 đến 400 người. Chỉ khi giết sạch những người này một cách nhanh chóng thì mới có cơ hợi đến gần chủ quân, cô không được phép lãng phí chân nguyên, cho nên đám man di này sẽ do ta đối phó, cô không được phép sử dụng một chút chân nguyên nào.

Hồ Kinh Kinh không chút do dự gật đầu:

- Ta sẽ làm tùy tùng thân cận của ngươi.

Lệ Tây Tinh không quay đầu nhìn nàng, vẫn nhìn về một hướng kia, nói:

- Đội kỵ quân này hình như tới nhanh hơn ta nghĩ.

- Không cần làm tùy tùng thân cận của ta, tốt nhất là cô đứng ở ngoài nhìn, không cần phải giết người.

- Không cần giết sạch đám man di này, để cho vài tên có thể chạy về, tốt nhất là khiến cho bọn hắn cảm thấy trên tuyến đường này có rất nhiều người tu hành đang chờ bọn hắn.

Nghe những lời này, Hồ Kinh Kinh càng ngày càng trầm lặng, mà nội tâm nàng đối với người thiếu niên xuất thân từ Lệ Hầu phủ này càng ngày càng tôn kính.

***

Một vài cửa hạp cốc Âm Sơn không phải bao giờ cũng có gió thổi mạnh, những tiếng gió truyền lại dường như không gắt nhưng hơi lạnh trong nó lại như dao đâm vào thân thể, nhất là khi nghe tin quân tình truyền lại, nhân tâm lại càng trở lên lạnh lẽo.

- Làm sao bây giờ?

Quách Phòng nhìn quân tình khẩn cấp mới nhất truyền đến trong tay, mặc dù trải rất nhiều lần chinh chiến nhưng hai tay hắn không tránh được bắt đầu run rẩy.

Bởi vì quyết đinh lần này liên quan đến sinh tử của mấy vạn người.

Đồng thời cũng quyết định sinh tử 3.000 bộ hạ của hắn.

Sau Âm Sơn là Cốc Ngục Quan.

Nơi đó là một cái quan khẩu của biên quân vương triều Đại Tần, một cái yếu đạo ra vào quan nội - quan ngoại, đồng thời cũng là kho lúa chứa quân lương.

Lúc này có một đội kỵ quân Ô Thị Quốc đang tốc hành đi chuyển theo đường tắt tiến công về chỗ quan khẩu này, mà chỗ quan khẩu này là nơi mà mấy nhánh tàn quân của quân Tần chuẩn bị lui về nghỉ ngơi và hồi phục, chờ đợi viện quân!

Nếu đường lui bị cắt, vậy thì mấy vạn đại quân chỉ sợ sẽ chết toàn bộ ở trong hoang nguyên.

Trong quân tình miêu tả đội kỵ quân nước Ô Thị kia có ít nhất hơn một vạn người, mà quân trông giữ Cốc Ngục Quan không đến hai nghìn, quân đội cách Cốc Ngục Quan gần nhất, có khả năng tiếp viện nhất đúng lúc chỉ có một đội Túc Vệ Quân của bọn hắn.

Quân tình nơi quan ngoại không thể truyền nhanh giống như ở Trường Lăng, hơn nữa đại quân đang bị tan tác, càng khó có thể đưa ra mệnh lệnh thống nhất, những lúc thế này, quân Tần chỉ có thể mau chóng đem quân tình chạy đi khắp nới.

Tất cả tướng lãnh nhận được quân tình đều tự mình đưa ra phán đoán rồi xử lý.

Hiện tại Quách Phong có hai lựa chọn, một là dẫn ba nghìn người cùng liều chết, hai là vẫn dựa theo kế hoạch nhanh chóng đi đến biên cảnh Đông Hồ.

Chính là vì không biết lựa chọn thế nào, cho nên gã muốn nghe ý kiến của Đinh Ninh.

- Nhất đỉnh phải thử một lần.

Đinh Ninh suy nghĩ không mất quá nhiều thời gian, đưa ra câu trả lời cho Quách Phong.

Nam Cung Thải Thục trầm mặc không nói, nhưng kiếm trên người từ từ phát ra âm thanh rung động.

Nàng hoàn toàn không ngờ sẽ có biến hóa như vậy.

Tất cả đều không giống với những dự đoán lúc trước.

-------------

Người dịch:

- Từ giờ cho đến ngày 02/9/2021 sẽ đăng mỗi tuần 2 chương vào lúc 20h thứ 2 và thứ 6;

- Bản dịch đăng duy nhất trên vip.bachngocsach.com;

- Mọi người muốn đăng sớm và nhiều hơn, hãy đăng ký tài khoản và bình luận bên dưới truyện.





Quyển 5 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch