Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 1055: Thực lực khủng bố

Chương 1054: Thực lực khủng bố

Vạn Hàn Băng Phách đại trận, truyền thừa từ Tinh Thần Tiên Môn, một người là tâm trận hai mươi người là mắt trận, lúc trận pháp vận chuyển, hàn khí lạnh lẽ vô tận, có thể ung dùng bao phủ khu vực trăm dặm.

Mười tám tên trưởng lão Cửu Hàn Cung đã chết ở sườn núi, hai tên phó cung chủ cũng vừa chết ở trên tay Sở Hành Vân, hai mươi mắt trận, đã bị trừ sạch, mà thân Dạ Tuyết Thường là tâm trận đang ở trong biển lửa.

Dưới cục diện như vậy, tự nhiên là Vạn Hàn Băng Phách đại trận không thể nào vận chuyển, đang vụn vỡ ầm ầm.

Vù một tiếng!

Lấy Cửu Hàn Phong làm trung tâm, trong hư không mênh mông, giống như có một thứ gì đó biến mất, hàn khí thổi ở trong hư không lấy mắt thường cũng có thể thấy được nó đang tiêu tan, hư không trăm dặm, hàn ý tỏa ra cùng trận băng huyền băng đã vô tung vô ảnh

Bên trong Tuyết Thành, đám người Sở Hổ cùng Ninh Nhạc Phàm đợi ở đây, trong giây phút này, đoàn người đều nhíu màu, không hẹn mà cùng đứng lên.

-Có phải các ngươi đều cảm nhận được không, hàn ý này, hình như đã yếu đi không ít?

Ninh Nhạc Phàm nói, hắn mở miệng, để mọi người đều trợn to hai mắt, hiển nhiên là cũng cảm nhận được hàn ý đang giảm đi.

-Vừa nãy, Vạn Hàn Băng Phách đại trận bắt đầu buông lỏng, hàn ý tiêu tan không ít, mà hiện tại, hàn ý thuộc về Vạn Hàn Băng Phách đại trận, càng tiêu tan nhiều hơn, chẳng lẽ nói, sư tôn đã thành công?

Con ngươi Lục Lăng hiện lên vui mừng, trong lúc này, bên ngoài đình viện có từng thanh âm di chuyển vang lên.

Xèo xèo xèo!

Giây lát qua đi, một nhóm người đến đình viện, trên mặt bọn họ, mang theo vẻ mừng như điên, vừa bước vào đình viện, liền quỳ gối xuống đất.

-Khởi bẩm chư vị, nơi đóng quân, hàn ý đã biến mất rồi, có thể tự do hành động!

-Khởi bẩm chư vị, nơi Huyết kiếm vệ động quân, hàn ý cũng hoàn toàn biến mất, không chỉ có như vậy, sương tuyết bao phủ Cửu Hàn Phong không ngừng biến mất, bất cứ lúc nào cũng có thể đi lên.

Hai tiếng nói vừa dứt, trên mặt đám người Ninh Nhạc Phàm dâng lên vẻ mừng như điên, quả nhiên Vạn Hàn Băng Phách đại trận đã bị phá,ddachc đang suy yếu.

-Đã như vậy, các ngươi còn lo lắng cái gì, lập tức dựa theo tông chủ dặn dò, toàn quân lập tức giết tới Cửu Hàn Phong, tuyệt không thể kéo dài.

Lúc mọi người còn đang vui mừng như điên mà nhìn về hư không, bỗng nhiên Thủy Thiên Nguyệt đứng dạy, quát khẽ.

-Thiên nguyệt nói không sai, hai người các ngươi mau chóng trở về, lập tức chỉnh đốn đại quân, xuất phát tới Cửu Hàn Phong.

Tần Như Yên sửng sốt một chút, cũng lên tiếng thúc giục, trên mặt nàng cũng mang theo nụ cười, ánh mắt nhìn về Thủy Thiên Nguyệt, lại phát hiện vẻ mặt Thủy Thiên Nguyệt không có chút vui mừng nào, ngược lại lộ ra vẻ nghiêm nghị đau sót.

-Thiên Nguyệt, ngươi làm sao?

Lục Thanh Tuyền cũng cảm nhận được Thủy Thiên Nguyệt khác thường, lên tiếng hỏi.

Thủy Thiên Nguyệt thu liễm lại, đối mày cũng nhíu lên, nhìn mọi người nói:

-Ta có một loại dự cảm không lành.

-Hả?

Mọi người đều sững sờ, lại nghe Thủy Thiên Nguyệt nói:

-Ta luôn cảm giác, sự kiện này còn chưa kết thúc, hơn nữa tình cảnh sư tôn, chắc là không lạc quan, bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm tới tính mạng.

Nói xong, tâm thần Thủy Thiên Nguyệt lại run lên, bỗng nhiên nàng quay đầu lại, nhìn về phía Cửu Hàn Phong ở xa xa, hóa thành một hình bóng Cửu Vĩ Tiên Hồ, biến mất trong tầm mắt mọi người.

Trong đình viện, mọi người thấy Thủy Thiên Nguyệt rời đi, vẻ mặt kinh ngạc, để không gian trở nên yên tĩnh.

Chỉ thấy bọn họ nhìn nhau, trong mắt hiện ra vẻ lo ấu, không nói mà cùng bước ra, chạy nhanh về hướng Cửu Hàn Phong.

Mọi người Tuyết Thành đều hành động, đương nhiên những việc này thì Sở Hành Vân không biết, thời khắc này, hắn chống Hắc Động Trọng Kiếm xuống, tống lưng thẳng táp, máu tương đang chảy xuống, nhuộm đỏ cả Hắc Động Trọng Kiếm, lộ ra một ít cảm giác tà dị.

Vù!

Đột nhiên Sở Hành Vân phát sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, thân thể trọng thương uể oải mạnh mẽ di chuyển, đưa Hắc Động Trọng Kiếm lên, bổ xuống nghịch kiếm thức.

Thanh âm nổ tung ầm ầm, Hắc Động Trọng Kiếm vừa mới đánh ra, vị trí vừa nãy Sở Hành Vân đứng, một bàn tay hàn bằng to hiện ra, đánh ở trên thân Hắc Động Trọng Kiếm, đem kiếm phong bao phủ lại bằng một tầng sương mỏng.

Sở Hành Vân cảm thấy một luồng sức mạnh bao chùm, để hắn không khống chế được Hắc Động Trọng Kiếm, vừa lên tiếng, máu tươi dâng trào, trong máu còn chen lẫn từng mảnh băng.

-Mấy trò mèo của ngươi, mà muốn giết ta?

Trong ngọn lửa hừng hực, một thanh âm truyền ra, ngọn lửa xanh bùng lên, mạnh mẽ tách thành một con đường, mà cuối lối đi, Dạ Tuyết Thường đứng ở đó, khắp toàn thân, không có chút thương thế nào.

Vạn Hàn Băng Phách đại trận bị phá, Dạ Tuyết Thường cũng mất đi gia trì, thời khắc này, khí tức nàng tản ra, không còn là chuẩn đế, mà là võ hoàng tầng bốn.

Nhưng dù vậy, khí tức của nàng, vẫn mạnh mẽ vô cùng, có thể ung dung chưởng khống một vùng thế giới, quan trọng hơn chính là, Vạn Hàn Băng Phách đại trận bị phá, nàng không cần phại tiếp tục chống đỡ, có thể tùy ý ra tay.

Oanh một tiếng!

Chỉ thấy Dạ Tuyết Thường phất tay một cái, hàn ý phong ra, hỏa diễm tử vong liền bị đông cứng lại, vỡ vụn từng mảnh, mà thân thể Sở Hành Vân tiếp súc với hàn ý, ngay cả máu thịt của hắn cũng bị đông lại.

-Phá cho ta!

Sở Hành Vân vội vàng hét lớn, Hắc Động Trọng Kiếm rung động, lập tức đem hàn ý xua tan, lui một bước, nhưng cảm giác phía sau có một luồng khít tức uy nghiêm đáng sợ truyền tới, để cho sống lưng hắn lạnh buốt.

-Còn muốn chống lại?

Dạ Tuyết Thường xuất hiện ở phía sau Sở Hành Vân, môi câu nói của nàng đều như bào chùm sương lạnh, tràn ra khắp nơi, để thân thể Sở Hành Vân đông cứng, giống như là một cành cây khô héo, bao chùm cả lên Hắc Động Trọng Kiếm.

Răng rắc, răng rắc…

Hắc Động Trọng Kiếm tỏa ra hắc quang, pha ra từng khối băng sương, để Sở Hành Vân cũng không thể nắm chặt, tay buông lòng, trong hư không lần thứ hai xuất hiện một cự chưởng hàn băng, mạnh mẽ đánh hắn ngã trên đất.

Thực lực của Sở Hành Vân cùng Dạ Tuyết Thường, vốn là cách biệt to lớn, trải qua thời gian dài ác chiến, từ lâu hắn đã huyết nhục tan vỡ, đừng nói chiến một trận, cho dù đứng thẳng cũng rất vất vả, làm sao có thể chống lại thế tiến công của Dạ Tuyết Thường.

Chỉ thấy Sở Hành Vân giờ khắc này, toàn thân đều là vết thương, máu tươi chảy ra, khi máu tươi tiếp xúc được với hàn khí, lập tức bị đóng băng, không ngừng xé rách huyết nhục cùng da thịt Sở Hành Vân.

Trong nháy mắt, máu của Sở Hành Vân gần như mất một nửa, cả gương mặt trở nên trắng bệch, tròng mắt đen láy biến đổi, mọi thứ nhìn thấy mơ hồ, giống như có một cái lao tù băng sương đang có một bóng người sinh đẹp!

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch