Sở Hành Vân nháy mắt một cái rồi đứng thẳng người, tay chân tùy ý thư giãn, tiếng xương kêu lách cách vang vọng cả tòa cung điện.
Kiền Vũ Tâm vẫn còn cảm thấy kinh hãi, hậm hực hỏi:
- Ngươi từ Tụ Linh Cảnh thất trọng thăng liền ba cấp đến Địa Linh Cảnh nhất trọng, hiện tại có cảm thấy không khỏe trong người không?
Võ giả khi bước vào Địa Linh Cảnh đã có thể tự do hấp thụ âm sát khí trong thiên địa, đồng thời ngưng tụ âm đan trong linh hải.
Cảnh giới này bắt đầu từ từ chạm đến sự huyền diệu của thiên địa.
Bất kì ai tiến vào cấp độ này đều sẽ xảy ra một số dị dạng, dù sao âm sát khí cũng là con dao hai lưỡi, vừa có thể dùng để đả thương người khác, đồng thời gây ảnh hưởng đến cơ thể người sử dụng.
Dựa theo tình huống trước mặt mà đoán thì Sở Hành Vân hình như không có gặp phải vấn đề gì, giống như đối với hắn tăng liền ba cấp chỉ là việc quá bình thường.
- Cũng tạm được.
Sở Hành Vân điềm đạm cười, hắn từng là cường giả Võ Hoàng đỉnh cấp, chỉ cần kém một bước là có thể bước vào Đế Cảnh trong truyền thuyết, dễ dàng nắm trong tay âm sát khí là chuyện bình thường.
Hắn tiến đến giữa tòa đại điện sau đó nhặt nhẫn trữ vật của Cảnh Thiên Ngữ lên.
Hắn truyền linh lực vào bên trong, một không gian tầm ba mét vuông xuất hiện ngay trước mắt của Sở Hành Vân.
Không gian bên trong chứa rất nhiều vật phẩm, từ vũ khí cho đến võ học, cái gì cũng có, mỗi một vật phẩm đều vô cùng trân quý, đương nhiên tất cả đều là thiên địa linh tài.
Phải hiểu rằng Cảnh Thiên Ngữ có thể bày bố ra một âm mưu khổng lồ như vậy phần lớn là dựa vào linh tài dồi dào, số lượng hay chủng loại đều khiến mọi người chấn động.
Sở Hành Vân tùy ý liếc mắt liền phát hiện không ít linh tài cấp năm, ngay cả linh tài cấp sáu số lượng cũng không ít, mỗi một gốc đều tỏa ra linh lực tinh thuần.
- Lúc ở Tàng Long Sơn, ta đã đạt được mười vạn gốc linh tài từ nhẫn trữ vật của Mạc Tả, nhưng lại không có bao nhiêu gốc linh tài cao cấp. Lúc này lại đạt được tài sản kếch xù từ Cảnh Thiên Ngữ thì đủ để cho thương hội bắt tay vào luyện chế đan dược cao cấp.
Nhìn đống linh tài trước mặt, ánh mắt của Sở Hành Vân phát ra vô số tia sáng rực rỡ.
Bây giờ Vân Đằng Thương Hội đã có số lượng Luyện Đan Sư đạt đến mấy ngàn, đan dược bán ra có tác dụng kinh người khiến vô số võ giả tìm mua.
Nhưng những loại đan dược này trong mắt Sở Hành Vân chỉ là hàng phổ thông.
Nếu muốn tên tuổi của Vân Đằng Thương Hội vang danh khắp Bắc Hoang Vực, thậm chí toàn bộ Chân Linh Đại Lục thì nhất định phải sản xuất đan dược cao cấp hơn.
Đan phương thì hắn không bao giờ thiếu, thứ thiếu hụt duy nhất chỉ là số lượng linh tài.
Trăm triệu lần không nghĩ tới chuyến đi Thiên Viêm Sơn Mạch lần này ngoài việc thành công đạt được Tỉnh Thần Thảo còn thuận lợi giải quyết vấn đề linh tài, hơn nữa lại dễ dàng đến mức độ này.
Ánh mắt Sở Hành Vân lại đảo qua đống bảo vật, bỗng hắn phát hiện ở một góc sắp xếp chỉnh tề mười rương gỗ, tuy nhiên cũng không có bất kì khí tức nào tràn ra nên rất khó gây sự chú ý.
Tâm niệm khẽ động, Sở Hành Vân thử mở rương gỗ ra.
Nhất thời từng tia sáng lấp lánh phát ra, không ngờ bên trong rương gỗ lại chứa tài liệu luyện khí!
- Không nghĩ đến Cảnh Thiên Ngữ lại cất giấu nhiều thứ như vậy, những tài liệu luyện khí trước mắt này ít nhất cũng là cấp năm, hơn nữa mỗi một món đều tốn không ít tâm tư, trải qua vô số lần rèn luyện khiến mọi tạp chất đều bị loại bỏ.
Trong lúc Sở Hành Vân đang kinh ngạc thì một tia linh quang bỗng xẹt qua đầu hắn.
- Thì ra là thế!
Sở Hành Vân hô lên kinh ngạc, ánh mắt hắn nhìn về phía những tài liệu luyện khí mang vẻ mừng như điên.
Cảnh Thiên Ngữ phí hết tâm tư chuẩn bị những tài liệu luyện khí này mục đích thật ra không phải để luyện chế bảo vật mà muốn thăng cấp tam sát linh khôi thành lục sát linh khôi, thậm chí là cửu sát linh khôi!
- Mười tám đầu linh khôi trong tay Cảnh Thiên Ngữ được luyện chế vô cùng cao thâm, chắc chắn là bắt nguồn từ tay một vị cao nhân nào đó. Loại linh khôi này có không gian phát triển rất lớn, chỉ cần có đầy đủ tài liệu thì có thể không ngừng tăng cấp!
Lúc Sở Hành Vân còn quát tháo ở Chân Linh Đại Lục có biết đến một tông môn rất kì lạ gọi là Thiên Công Tông.
Tông môn này được truyền thừa từ thời thượng cổ, chuyên tu luyện cơ quan thuật, họ đã từng chế tạo ra không ít cơ quan kì lạ. Có một số loại cơ quan thậm chí có thể trôi nổi ở vạn trượng trong hư không, tốc độ cực nhanh, ngày đi vạn dặm.
Mà chế tạo linh khôi cũng là một loại sở trường của Thiên Công Tông.
Nghe nói ở bên trong Thiên Công Tông có vô số linh khôi, linh khôi mạnh nhất thậm chí có thể đánh ngang tay với cường giả Niết Bàn Cảnh, bất kể là bảo vệ tông môn hay tấn công kẻ thù đều vô cùng tiện lợi.
Những tài liệu luyện khí trước mắt này số lượng khá nhiều, có lẽ đủ để thăng cấp tam sát linh khôi thành lục sát linh khôi. Ngày sau nếu những linh khôi này có thể không ngừng tiến hóa thì trở thành thiên cương linh khôi hay âm dương linh khôi đều có thể. Điều này đối với thương hội chẳng khác nào có thêm mười tám tên cường giả không biết mệt mỏi ngày đêm bảo vệ!
Nghĩ đến đây, Sở Hành Vân cũng có chút rung động.
Thế lực có mười tám tên cường giả thì không ít, nhưng những cường giả này đều là linh khôi, có thể ngày đêm bảo vệ khắp ngóc ngách, lại còn tuyệt đối trung thành thì rất khó có được.
- Hiện tại ta đã hiểu vì sao Thiên Công Tông năm đó mặc dù không có cường giả Võ Hoàng nhưng vẫn đứng sừng sững ở Chân Linh Đại Lục, linh khôi chính là điểm quan trọng nhất.
Sở Hành Vân bắt đầu thu liễm tâm thần trở về với thế giới thật.
Cách đó không xa, Kiền Vũ Tâm và Cổ lão đã bình tĩnh lại.
Bọn họ phát hiện sự vui mừng trên mặt Sở Hành Vân liền có thể đoán được trong nhẫn trữ vật chắc chắn có thứ gì đó phi phàm.
Nhưng hai người bọn họ cũng không có bất kì ý nghĩ tham lam nào.
Quá trình chém giết Cảnh Thiên Ngữ chỉ có một mình Sở Hành Vân ra tay, hai người bọn họ không có làm bất kì hành động gì.
Huống chi nếu không phải có Sở Hành Vân giúp phá vỡ ảo cảnh thì có thể hai người bọn họ đã biến thành một cái xác không hồn, thậm chí bị Cảnh Thiên Ngữ hút sạch sinh cơ.
Vì thế nhẫn trữ vật này là chiến lợi phẩm Sở Hành Vân nên đạt được!
- Bên trong bí cảnh này chắc hẳn không còn vật gì khác, chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi.
Sở Hành Vân thu mười tám linh khôi vào nhẫn trữ vật, hắn nhanh chóng rời khỏi cùng điện rồi câu thông với Lận Thiên Trùng.
Cảnh Thiên Ngữ đã chết, tòa Âm Dương Phong Linh Trận này cũng trở thành vật vô chủ, lấy thực lực của Lận Thiên Trùng liền có thể nhẹ nhàng nắm quyền điều khiển trong tay.
Oanh!
Cả tòa bí cảnh bắt đầu rung động.
Một vầng sáng hạ từ trên không xuống, khi tiếp xúc với mặt đất liền tạo thành một cái khe màu đen bao phủ thân thể Sở Hành Vân.
Thấy được cái khe màu đen quen thuộc, Kiền Vũ Tâm cùng Cổ lão nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Trước đó bọn hắn đối với việc Sở Hành Vân kích hoạt Âm Dương Phong Linh Trận vẫn không quá tin tưởng.
Nhưng qua một đoạn thời gian vừa rồi, bọn họ liên tục thấy được những điều khó tin xuất phát từ trên người Sở Hành Vân liền cảm giác có chút chết lặng, bọn họ nghĩ bất cứ chuyện gì miễn là liên quan tới Sở Hành Vân đều có thể xảy ra.