Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 403: Trắc trở trùng trùng

Chương 403: Trắc trở trùng trùng

Sở Hành Vân vừa rồi đưa ra đổ ước, đã làm cho đám người mong đợi không gì sánh được.

Hiện tại, Tề Dương Trầm dĩ nhiên cũng muốn đưa ra đổ ước, điều này không thể nghi ngờ là đã dấy lên lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người, lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía hắn.

-Nói đi, đổ ước ra sao?

Phạm Vô Kiếp cũng có vài phần hiếu kỳ.

-Tề Việt là đệ tử của Tề gia ta, hơn mười năm qua, một mực cẩn trọng làm việc ở ngoại môn, chưa bao giờ phạm vào giới luật, nhưng hôm nay, hắn lại suýt nữa chết trên tay Lạc Vân kiếm chủ khiến Tề gia ta hổ thẹn, sự việc này, ta vô luận như thế nào cũng không nuốt trôi.

Tề Dương Trầm đột nhiên nhìn về phía Sở Hành Vân, ngưng thanh nói:

-đổ ước, rất đơn giản, Đăng thiên kiếm hội lần này, nếu như Lạc Vân kiếm chủ không thể đoạt được vị trí đầu, vậy hắn sẽ phải hướng Tề gia ta nhận lỗi ở trước mọi người.

-Nếu là ta thắng?

Sở Hành Vân lập tức nói tiếp nụ cười trên môi càng đậm.

-Nếu như ngươi thắng, vật này liền thuộc về ngươi.

Dứt lời Tề Dương Trầm hữu chưởng mở ra, lộ ra một đạo ánh sáng ngân bạch , nỡ rộ ra trước mắt mọi người.

Ánh sáng tiêu tán, đập vào mắt mọi người là một cái bao phần cổ tay, toàn thân bạch ngân, trên đó có thần văn rất là thuần túy, ở trung ương tồn tại một đạo thần văn tản mát ra tinh mang rạng rỡ.

-Ừ?

Ngay khi phần cổ tay ngân bạch xuất hiện, trong nháy mắt, cánh tay phải của Sở Hành Vân đột nhiên rung lên.

Nói chính xác thì rung động không phải cánh tay phải của hắn mà là Vạn Tượng Giáp Tay.

Chỉ thấy cỗ rung động này càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng trực tiếp hóa thành cộng minh khiến Sở Hành Vân cũng có chút khó khống chế, ánh mắt nhìn về phía ngân bạch bao cổ tay, cảm giác ngạc nhiên.

Cỗ cộng minh này Sở Hành Vân rất quen thuộc.

Lúc trước khi Vạn Tượng giáp tay dung hợp với cái Ngân Bạch bao tay cũng đồng dạng phát ra cộng minh như vậy.

Giờ này khắc này, này cỗ cộng minh cư nhiên xuất hiện, mục tiêu chỉ có thể là ngân bạch bao phần cổ tay ở trên tay Tề Dương Trầm!

-Chẳng lẽ, Ngân bạch bao phần cổ tay, cũng là linh kiện của Vạn tượng giáp tay?

Sở Hành Vân tim đập loạn, hắn phỏng đoán quả nhiên không sai, vạn tượng giáp tay quả nhiên còn có những linh kiện khác!

Kích động trong lòng cũng không có ảnh hưởng đến sắc mặt Sở Hành Vân, khuôn mặt của hắn bình tĩnh như trước, gật đầu nói:

-Dương Trầm kiếm chủ đã đổ ước, ta nguyện ý tiếp thu, xin các chủ chứng kiến.

-Nếu song phương không có có bất kỳ dị nghị gì, tốt lắm cái đổ ước này ta cũng đáp ứng.

Phạm Vô Kiếp đồng ý, ánh mắt hắn nhìn Sở Hành Vân thật sâu, thân hình khẽ động liền biến mất giữa không trung.

-Lạc Vân kiếm chủ, chúng ta đây mười ngày sau hẹn gặp trên sân đàm luận võ đạo, mong đến lúc đó ngươi không lùi bước.

Tề Dương Trầm lạnh giọng nhe răng cười, sau đó tùy ý theo đám người Thường Xích Tiêu, xoay người rời khỏi nơi đây.

Thấy ba người này rời đi, một đám đám người vây xem, cũng không có ở đây lâu, lục tục rời đi.

Không bao lâu sau chuyện xảy ra ở nơi này bị triệt để truyền ra ngoài, toàn bộ trên dưới Vạn kiếm các đều đang thảo luận kịch liệt, bầu không khí vô cùng nóng bỏng.

Đăng thiên kiếm hội, mỗi năm một lần, vốn là một đề tài rất được quan tâm.

Hiện tại có thêm sự việc của Sở Hành Vân khiến cho Đăng Kiếm Thiên hội lần này càng thêm sôi sục, trong Vạn kiếm các sinh ra nổ ra vô số cuộc đánh cá, hơn nữa phân lượng của mỗi cuộc đánh cá đều không nhẹ, quan hệ đến mặt mũi của ba vị kiếm chủ.

Đây đối với mọi người mà nói, đăng thiên kiếm hội lần này kích thích thật hơn, càng đáng mong đợi!

Sau khi đồng ý đổ ước, Sở Hành Vân cũng không có ở ngoại môn lâu mà mang theo Hạ Khuynh Thành quay trở về ngọn núi cao nhất.

Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!

Hai người mới vừa bước nửa bước vào ngọn núi cao nhất, chân còn lại còn chưa bước vào, bốn đạo thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh phá không mà đến, khiến cho không gian nhộn nhạo tầng tầng sóng gợn.

Bọn họ, tự nhiên là bốn vị kiếm chủ truyền công nhất mạch.

-Lạc Vân, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi hảo hảo đi ngoại môn, thế nào lại trêu chọc vào Thường Xích Tiêu cùng Tề Dương Trầm, đồng thời còn cùng bọn họ định ra đổ ước như vậy?

Người mở miệng đầu tiên là Lôi Nguyên Quang giọng của hắn như sấm, vang động cả vách đá.

-Có phải hay không Thường Xích Tiêu cùng Tề Dương Trầm âm thầm thiết kế bố cục khiến ngươi đồng ý đổ ước, bằng không lấy tâm tính của ngươi sao có thể trực tiếp đáp ứng.

Giọng của Đường Vân Hoan cũng có chút nóng nảy, mất đi vẻ thong dong như ngày thường.

-Hành động của bọn họ thực quá phận!

Cuối cùng Tô Lãnh Ưu cất lời, vẫn phong cách tích chữ như vàng của hắn nhưng lại có thể cảm giác được hàn ý của hắn.

Lúc trước Sở Hành Vân có nghĩ qua một màn này nhưng hắn lại không nghĩ đến mấy người này lại phản ứng mãnh liệt như vậy, ngay cả người trước nay trấn định trầm ổn như Vân Trường Thanh cũng nhíu chặt chân mày, sắc mặt khó coi.

-Hai cái này đổ ước, là ta chủ động đáp ứng.

Sở Hành Vân hít sâu một hơi cũng không có quá nhiều giấu diếm, thẳng thắn nói:

-Ta và đám người Thường Xích Tiêu vốn có ân oán, cho dù ta không trêu chọc bọn hắn, bọn họ cũng sẽ ám hạ độc thủ, hai cái đổ ước này vừa lúc có thể loại bỏ nỗi lo về sau cho ta.

-Về lý thì đúng là như thế nhưng quyết định của ngươi cũng quá sơ suất, lẽ nào ngươi nghĩ rằng vị trí đầu bảng ở Đăng Kiêm Thiên hội có thể dễ dàng đoạt được?

Vân Trường Thanh cuối cùng mở miệng, giọng nói tràn đầy nghiêm khắc.

Thanh âm này dọa Hạ Khuynh Thành nhảy dựng, nàng hậm hực nói:

-Trường Thanh kiếm chủ, lời ngươi mới vừa nói, Lạc Vân vậy cũng có cân nhắc qua, tuy nói tu vi của hắn không cao, chỉ có địa linh thất trọng thiên, nhưng thực lực cũng rất mạnh, dù đối mặt với cao thủ thiên linh nhất trọng thiên, hắn cũng có thể thắng được!

-Thiên linh nhất trọng thiên?

Vân Trường Thanh, lắc đầu thở dài nói:

-Xem ra, các ngươi cuối cùng vẫn chưa thật sự hiểu Đăng thiên kiếm hội!

Ánh mắt của hắn dời qua, nhìn về phía trước giảng giải:

-Đăng thiên kiếm hội, mỗi năm một lần, phàm là tuổi tác không vượt quá hai mươi đều có thể tham gia, mà thời điểm tổ chức Đăng thiên kiếm hội hàng năm đều là ngay sau tẩy kiếm thí luyện.

-Vạn kiếm các quản lý chung mười tám hoàng triều cùng nhiều vương quốc, hàng năm cũng sẽ thu nhận không ít đệ tử, càng nói đến tẩy kiếm thí luyện chiêu dụ đệ tử toàn là những thiên tài tuấn kiệt, khó tránh khỏi tính tình háo thắng làm ra không ít việc tranh đấu.

-Phong vân thiên tài thi đấu chính là muốn mài đi nhuệ khí của tân đệ tử, đệ họ biết thế nào là trời cao đất rộng, tuổi tác không quá hai mươi đều có thể tham gia, cái này cho thấy đệ tử chân truyền cũng có thể tham gia Đăng Kiêm Thiên hội!

Lộp bộp!

Câu nói sau cùng của Vân Trường Thanh, khiến cho Hạ Khuynh Thành tâm run một cái, đệ tử chân truyền vạn kiếm các lại có người tuổi tác không vượt quá hai mươi?

Tất cả mọi người đều biết đệ tử trân truyền Vạn Kiếm Các tu vi đều đạt cảnh giới thiên linh, có thể tùy ý khống chế Dương Cương Khí, thực lực cực kỳ mạnh mẽ là thiên tài chân chính.

Tuổi tác không quá hai mươi lại có thể trở thành đệ tử chân truyền, người như vậy không thể nghi ngờ chính là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!

-Vạn Kiếm Các truyền thừa nhiều năm, Đăng Kiếm Thiên hội tồn tại đã nghìn năm qua, những người đứng đầu đều là đệ tử chân truyền, đệ tử bình thường có thể bước vào top 10 vô cùng khó khăn chật vật.

Đường Vân Hoan dừng một chút, bất đắc dĩ nói:

-Hơn nữa, năm nay Đăng thiên kiếm hội cạnh tranh kịch liệt chưa từng có, cho dù thực lực của Lạc Vân có thể so với Thiên linh nhất trọng thiên, hắn cũng vô vọng đạt hạng nhất.

- Đệ tử chân truyền tham gia Đăng thiên kiếm hội, có mấy người?

Hạ Khuynh Thành toát thần sắc khiếp sợ, vô ý thức đặt câu hỏi.

-Không nhiều lắm, chỉ có năm người.

Lôi Nguyên Quang trả lời ngay, bất chợt, thần sắc hắn trầm xuống, nói:

-Trong năm người này có ba người thiên linh nhất trọng, một người thiên linh nhị trọng, người cuối cùng cũng là người có thực lực nhất đạt trình độ Thiên linh tam trọng thiên!

Thiên linh tam trọng!

Nghe đến bốn chữ không chỉ Hạ Khuynh Thành mà ngay cả Sở Hành Vân cũng kinh ngạc, tuổi tác không quá hai mươi mà có thể tiến vào cảnh giới như thế có thể thấy được thiên phú cao cỡ nào.

-Phiền toái nhất cũng không phải là điểm này.

Vân Trường Thanh thở dài thanh âm càng lúc càng nặng nề, thấp giọng nói:

-Tên thiên linh tam trọng thiên kia, họ Tề, danh Ngọc Chân, là con trai độc nhất của Tề Dương Trầm.

-Người lần này hành động đạ chạm vào điểm mấu chốt của Tề Dương Trầm, đắc tội toàn bộ Tề gia, ở Đăng thiên kiếm hội, ngươi nếu gặp phải Ngọc Chân hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch