Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 564: Tình huống Liễu gia

Chương 564: Tình huống Liễu gia

Võ giả Tinh Thần Cổ Tông, linh ngưng tinh thần, tu luyện Tử Vi Tinh Thần Thuật.

Ở nội vực, dòng họ có địa vị cao cả, chấp chưởng toàn quyền, năm đại gia tộc tồn tại giống như chư hầu, phụ trợ dòng họ chưởng quản bát phương, vì vậy chỗ ở của năm đại gia tộc trong năm đại chủ thành, đều là đất phồn hoa.

Thành này tên là Không Tinh thành, một trong năm đại chủ thành.

Tuy nói là thành trì, nhưng Không Tinh thành có diện tích cực kỳ rộng, bên trong thành, không chỉ có núi cao sông dài, còn có rất nhiều hồ nước núi non, có thể dễ dàng dung nạp nghìn vạn võ giả.

Quyền lực chủ thành do năm đại gia tộc chưởng quản, vì thu nạp hậu bối thanh niên thiên phú xuất chúng, bọn họ cho phép các thế lực lớn sáng tạo Vũ phủ, để kích thích lẫn nhau, tinh tiến tu vi.

Vũ phủ mà Tô Hạ theo học, ở Không Tinh thành rất có uy vọng, bởi thiên phú của nàng không kém, từng được Vũ phủ coi trọng, thế nhưng, sau khi nàng đắc tội Liễu An, Vũ phủ căn bản không dám che chở, lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, mặc kệ Tô Hạ gặp chuyện.

Kết quả như vậy thực khá thê thảm.

Tiến nhập Không Tinh thành, Sở Hành Vân vẫn âm thầm theo dõi Tô Hạ, cuối cùng, bọn họ lựa chọn ở trong một gian khách sạn bình dân.

Ô ô ô!

Cửa mới vừa đóng, một đạo âm thanh liên miên nghẹn ngào từ phòng Tô Hạ phòng truyền ra, bị Sở Hành Vân nghe rõ rõ ràng ràng.

Thấy thế, Sở Hành Vân không khỏi lắc đầu thở dài.

Ở bên ngoài Không Tinh thành, Tô Hạ đã làm ra quyết định, vì an toàn của cha, vì an toàn của Tô gia, nàng cam nguyện một vai nhận hết trách nhiệm, cho dù hi sinh chính mình cũng không hối tiếc.

Chỉ là, cho dù Tô Hạ kiên định cỡ nào, suy cho cùng nàng thủy chung chỉ là một cô gái yếu đuối.

Lúc này nàng đi vào Không Tinh thành, hoàn toàn không có gia tộc dựa vào, vũ phủ không tương trợ, hết thảy tất cả, đều một mình gánh chịu, loại cảm giác vô lực khủng khiếp này quá hao tổn tinh thần, chỉ một cái chớp mắt, đã làm Tô Hạ khóc rống lên.

“Tiểu Hồn, ngươi ngoan ngoãn ở chỗ này, đừng để nàng làm chuyện điên rồ.” Sở Hành Vân dặn dò Tiểu Hồn, sau đó, hắn cất bước ra khỏi phòng, đi tới tửu lâu phía dưới.

Tửu lâu là chỗ tụ tập của tam giáo cửu lưu, ở chỗ này, hỏi thăm tin tức là dễ dàng nhất.

Tìm cái bàn ngồi xuống, Sở Hành Vân gọi gã sai vặt, bàn tay mở ra, đưa ra hai khỏa linh thạch phát ra ánh sáng trong suốt.

“Vị khách quan kia, ngài muốn biết chuyện gì?” Gã sai vặt sớm đã quen việc dễ làm, len lén nhận lấy hai khỏa linh thạch, hắn chủ động mở miệng hỏi Sở Hành Vân.

“Quần Anh hội là cái gì, nó cùng Liễu gia có quan hệ gì?” Sở Hành Vân không vòng vo, trực tiếp đặt câu hỏi.

Lời này nói xong, thần sắc gã sai vặt ngưng lại, đè âm thanh thấp xuống, lúc này mới nói: “Quần Anh hội, nguyên bản là đại hội giao lưu giữa các võ giả, nhưng theo thời gian trôi qua, trong Quần Anh hội có không ít người mang trọng bảo, muốn mượn chỗ này đổi lấy tài nguyên ngang giá khác, dần dà, Quần Anh hội giao lưu không còn, phàm là người nào xuất hiện mục đích đều vì trọng bảo.”

“Về phần Liễu gia, giải thích cũng rất đơn giản, Quần Anh hội chính là một đại sự ở Không Tinh thành, mà Liễu gia là gia tộc nắm quyền, tự nhiên cực kỳ để bụng chuyện Quần Anh hội, trước đây mỗi lần diễn ra Quần Anh hội đều do người Liễu gia chủ trì.”

“Nghe nói lần Quần Anh hội này để Liễu Thi Vận tự mình chủ trì!” Vừa nhắc tới ba chữ Liễu Thi Vận, trong mắt gã sai vặt tức thì tràn đầy thái độ khát vọng, cử chỉ đầy lửa nóng.

Sở Hành Vân cũng sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh, sắc mặt của hắn khôi phục như lúc ban đầu.

Đối với Liễu Thi Vận, hắn không xa lạ gì.

Trước khi rời khỏi Vạn Kiếm các, Phạm Vô Kiếp lấy ra một phần danh sách, phần danh sách này đã đề cập thông tin người tham gia Lục Tông đại bỉ để tranh đoạt vinh quang vô thượng.

Liễu Thi Vận, cũng ở trong danh sách.

“Liễu Thi Vận, thiên tài yêu nghiệt của Tinh Thần Cổ Tông, mười tuổi tu luyện, chỉ dùng một đêm thời gian ngắn ngủi đã ngưng tụ ra võ linh tử tinh Lục Phẩm, hiện tại nàng đã hai mươi, tu vi đạt đến Thiên Linh ngũ trọng cảnh, hơn nữa dung mạo của nàng cực đẹp đẽ, được khen là đệ nhất mỹ nữ Tinh Thần Cổ Tông, được vô số người kính ngưỡng.”

Trong nháy mắt, trong đầu Sở Hành Vân hiện lên một tin tức này, hắn quay sang gã sai vặt hỏi: “Nghe nói Liễu Thi Vận không thích chuyện đối ngoại, cũng không quan tâm quá nhiều hành vi của Liễu gia, toàn tâm toàn ý chỉ vì tu luyện, đã như vậy, nàng sao đột nhiên muốn tham gia Quần Anh hội, lại còn muốn chủ trì toàn bộ yến hội.”

“Quần Anh hội tầm thường Liễu Thi Vận tự nhiên sẽ không tham gia, nhưng bởi vì Lục Tông đại bỉ đã gần khai mạc, hai vị đệ tử yêu nghiệt của Đại La Kim Môn lại vừa trùng hợp đến Không Tinh thành làm khách, Liễu Thi Vận vì chiêu đãi hai người, lúc này mới chủ trì Quần Anh hội.” Gã sai vặt cực kỳ quen thuộc chuyện này, vừa mở miệng liền nói liên tục.

“Thảo nào...” Sở Hành Vân bừng tỉnh gật đầu.

Trước Lục Tông đại bỉ, tiếp xúc nhiều với các đệ tử của thế lực lớn khác, bất kể là giúp phán đoán thế cục, hay chuyện theo lợi tránh hại, đều có trợ giúp rất lớn.

Sau đó, Sở Hành Vân còn hỏi thăm chuyện liên quan Liễu An.

Lời này mới vừa bật thốt ra, gã sai vặt cử động càng thêm cẩn thận rồi, nhưng lời nói của hắn, lại không ngờ lộ ra tức giận với hành vi của Liễu An, tâm tình oán giận này khiến cho Sở Hành Vân giật mình.

Hiển nhiên, hắn còn đánh giá thấp tên hoàn khố Liễu An.

Gã sai vặt nói một hồi, lúc này mới chậm rãi dừng lại, Sở Hành Vân khoát tay áo, ra hiệu gã sai vặt lui ra, đồng thời ở trong lòng sửa sang lại tình báo mới vừa mới lấy được.

Nguyên lai, gia chủ đương đại Liễu gia tên là Liễu Cổ Khung.

Liễu Cổ Khung đã tầm trung niên, có một con trai một con gái.

Liễu Thi Vận, là trưởng nữ của hắn.

Trưởng tử còn lại là Liễu An.

Bởi vì tầng quan hệ này, Liễu An có địa vị cao cả, mặc dù hắn làm ra việc thương thiên hại lý, cũng không có người nào dám can đảm chửi rủa, dù sao hắn thân là con gia chủ Liễu gia, đứng đầu toàn bộ Liễu gia.

“Lần Quần Anh hội này, Liễu An cùng Liễu Thi Vận đều có thể tham gia, lấy thân phận cùng địa vị của bọn họ, hẳn là biết được mẫu thân hạ lạc, nếu như ta từ chỗ hai người này hạ thủ, cơ hội khá lớn.” Sở Hành Vân thầm nghĩ trong lòng, hắn sẽ ở Không Tinh thành trong thời gian ngắn, việc điều tra tự nhiên không thể kéo dài quá lâu.

Nhưng, gấp thì gấp, Sở Hành Vân cũng không vì gấp mà làm loạn.

Hắn ly khai tửu lâu, trở lại gian phòng của mình, bắt đầu chậm rãi quy hoạch mọi thứ, đồng thời, an tĩnh chờ Quần Anh hội diễn ra.

Hoàng hôn tán đi, màn đêm chậm rãi hạ xuống.

Dưới màn đêm Không Tinh thành, khí tức như trước lộ ra phồn hoa, đèn đuốc sáng trưng, chiếu sáng tòa thành trì, thậm chí bởi vì Quần Anh hội nên càng tràn ngập bầu không khí như lửa nóng, càng lộ vẻ nhiệt liệt hơn vài phần.

Ê a!

Cánh cửa bị mở ra.

Tô Hạ từ bên trong gian phòng ra ngoài, nàng mặc quần váy trắng như tuyết, đầu đội trâm hoa, thắt lưng buộc nhẹ nhàng, toàn thân đều tản mát ra cảm giác thoát tục, khiến cho không ít người nhìn đến lé mắt, thậm chí có chút tham lam.

Đối với chuyện này, nàng cũng không thèm để ý, bước đi liên tục, đi về phía Quần Anh hội.

Sau khi Tô Hạ rời khỏi khách sạn bình dân, cửa gian phòng của Sở Hành Vân cũng bị mở ra, thân hình hắn lóe lên, giây lát sau, đã đi tới phía sau Tô Hạ, bám theo không rời.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch