Tiếng nói trào phúng của Cổ Phồn Tinh, chậm rãi truyền ra trong hư không, để Phạm Vô Kiếp lơ ngơ, cũng gây nên lửa giận của đoàn người Vạn Kiếm Các, từng vẻ mặt trở nên cực kỳ âm trầm.
Nơi đây là sơn môn Vạn Kiếm Các, mà Phạm Vô Kiếp càng là các chủ Vạn Kiếm Các, hành động của đoàn người Cổ Phồn Tinh, không chỉ nhục nhã Phạm Vô Kiếp, mà còn là nhục nhã Vạn Kiếm Các.
Lời nói như vậy, thử hỏi làm sao bọn họ có thể nhịn được!
Đối mặt với ánh mắt của một đám kiếm chủ, đều cảm giác được lửa giận trong mắt đối phương, ánh mắt Phạm Vô Trần cũng trầm xuống, bước chân ra, đã thấy Phạm Vô Kiếp đưa tay, làm động tác dừng lại, sau đó,hắn chậm rãi bước ra vài bước, đối mặt trực diện với Cổ Phồn Tinh cùng Liễu Vấn Thiên.
-Cổ tông chủ, quyển sách đen trong tay của ngươi, ta có thể mượn xem hay không?
Thần sắc Phạm Vô Kiếp bình tĩnh, tiếng nói không gợn sóng chút nào.
-Làm sao? Ngươi còn muốn hủy diệt chứng cứ?
Một thanh âm truyền đến, đám người Tinh Thần Cổ Tông nhìn Phạm Vô Kiếp, vẻ mặt sắc bén.
Trong mắt Phạm Vô Kiếp xẹt qua một vệt lãnh mang, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nhìn thẳng Cổ Phồn Tinh.
Cổ Phồn Tinh dừng một chút, vung tay lên, đêm quyể sách đánh ra ngoài.
-Đa tạ.
Phạm Vô Kiếp đưa tay tiếp nhận quyển sách, vừa mở ra, ánh mắt hắn liền đọng lại, hai đại mày kiếm nhăn lại, liền hô hấp đều mạnh mẽ dừng lại.
Thấy một màn này, cả đám kiếm chủ cũng bước lên, làm cho thời gian bọn họ nhìn thấy quyển sách màu đen, thần thái liền dại ra, từng đạo thanh âm nôn nức truyền ra từ trong yết hầu.
Thân là kiếm chủ, bọn họ đối với Tinh Thần Cổ Tông cũng không xa lạ gì, đối với hộ tông đại trận của Tinh Thần Cổ Tông, cũng có hiểu rõ, trên quyển sách này, ghi vị trí tỉ mỉ của mắt trận Hộ tông đại trận, đồng thời chỉ ra linh trận bỏ sót.
Nói không khuếch đại, chỉ cần nắm giữ quyển sách này, liền có thể dễ dàng xuyên qua các nơi ở thánh tinh thành, thậm chí có thể phá hoại mắt trận của đại trận hộ tông, làm Thánh tinh thành hoảng loạn!
-Người có thể vẽ ra quyển sach này, nhất định là tông sư linh trận!
Phạm Vô Kiếp dừng một chút, tròng long cảm khái, nhưng hắn tiếp tục nhìn tiếp, từ khuôn mặt tuôn ra vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy ở dưới chỗ quyển sách, càng viết ra tên Vạn Kiếm Các, ngoài ra, trên mặt còn miêu tả một phá trận chi khí, tất cả ngôn ngữ nói như vậy, đều chỉ về Vạn Kiếm Các!
-Lẽ nào vì lý do đó, chuyện này thật là vô căn cứ!
Tề Dương Trầm phát sinh ra một đạo âm thanh sắc bén, cũng chính là lúc này, hắn cũng đã rõ ràng, vì sao Tinh Thần Cổ Tông lại đột kích, vì sao Cổ Phồn Tinh cùng Liễu Vấn Thiên lại trào phúng cay độc.
Phạm Vô Kiếp cũng đã rõ đầu đuôi sự tình, hắn đem quyển sách trả cho Cổ Phồn Tinh, mở miệng nói ra:
-Cổ tông chủ, quyển sách này cũng không phải xuất ra từ Vạn Kiếm Các, phá trận chi khí mà nó đề cập tới, ta càng chưa bao giờ biết được.
-Cuốn sách này, là do Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc đưa tới, hai người để là chấp chưởng nội vụ nhất mạch, càng là tâm phúc của Phạm các chủ, hiện tại, các chủ nói không biết quyển sách này, lời này, có chút gượng ép rồi?
-Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc…
Một đám kiếm chủ sững sờ, nhìn Phạm Vô Kiếp.
-Trong này chắc có uẩn khúc gì đó!
Âm thanh Phạm Vô Kiếp kiên quyết, hấp tấp nói:
-Hay các vị chưa biết, hai người Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc đã chết rồi, chết dưới tay Lạc Vân, quyển sách này, không thể phán đoán thật giả.
-Việc này đương nhiên chúng ta biết.
Liễu Vấn Thiên mở miệng nói một tiếng, không nhanh không chậm:
-Lúc Trước, Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc suốt đêm đến chỗ ta, lấy quyển sách này làm lễ ra mắt, khẩn cầu ta ra tay giết Lạc Vân, bảo toàn địa vị của bọn họ, nói cách khác, ta tận mắt nhìn thây vật này ở trong tay hai người đó, tuyệt không phải làm bộ.
-Còn nữa, sau khi bọn họ tặng vật này, rời khỏi bình tinh hồ, liền bị người sát hại, phơi thây rừng rậm,hơn nữa trải qua ta cẩn thận kiểm tra, người diết bọn họ, không phải Lạc Vân, mà là ngươi-Phạm Vô Kiếp.
Lộp lộp!
Tiếng này vừa dứt, trái tim Phạm Vô Kiếp mạnh mẽ co thắt, không chỉ có hắn, hết thảy người Vạn Kiếm Các ở đây, đều cảm giác được tâm thần rung động, trong mắt đột nhiên ngưng đọng.
Người giết chết Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu mạc, cũng không phải là Lạc Vân, mà là Phạm Vô Kiếp.
-Chính như Cổ tông chủ từng nói, hai người Thường Xích Tiêu chính là chấp chưởng nội vụ nhất mạch, là tâm phúc của ta, ta làm sao có khả năng tiêu diệt hai người bọn họ?
Trong mắt Phạm Vô Kiếp phun ra lợi mang, vội vàng nói.
-Ở tình huống bình thường, xác thực ngươi không thể giết hại hai người bọn họ, nhưng hai người bọn họ lại giao ra quyển sách đen này, việc lieen quan đến Vạn Kiếm Các có thể diệt Tinh Thần Cổ Tông có thể xưng bá bắc hoang vực hay không, ngươ giết hai người này cũng là hợp lý.
Cổ Phồn Tinh nhẽ nhàng vuốt nhẫn trên tay, nhất thời, Thi thể Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc xuất hiện trước mắt mọi người.
-Kiếm ý trên cơ thể hai người này là bằng chứng tốt nhất, theo ta được biết, toàn bộ bắc hoang vực, người có kiếm ý này, cũng chỉ có một người ngươi.
Hắn nói ra âm thanh vừa rồi, vô số người quét mắt tới, rơi vào trên hai bộ thi thể, làm bọn họ cảm nhận được cỗ kiếm ý quen thuộc, vẻ mặt có biến hóa, nhất là đám kiếm chủ.
Căn cứ vào hiểu biết của bọn họ với quang chi kiếm ý, kiếm ý này, cùng kiếm ý của Phạm Vô Kiếp giống nhau như đúc, đồng thời cả bắc hoang vực, đều không tìm được người thứ hai.
-Lấy kiếm ý để phán đoán người xuất thủ, điểm ấy làm ta thật sự khó có thể phục, huống chi, các ngươi từng nói, thời điểm ngươi phát hiện hai người bọn họ, đã thành cái xác khô rồi, không ai có thê chứng minh, ta là người xuất thủ.
Thanh âm Phạm Vô Kiếp tràn đầy uất ức, hắn cảm giác ngực nén một hơi, rất là khó chịu, nhưng hắn nói xong lời này, Cổ Phồn Tinh lập tức nói:
-Nhưng ngươi không cách nào chứng minh, ngươi không phải người xuất thủ!
-Phải biết, trước khi sảy ra sự việc này, ngươi đột nhiên rời khỏi Thánh Tinh thành, ai cũng không biết, vì sao ngươi đột nhiên rời đi, ngươi có thể ở trong bóng tối, ra tay giết Tần Thu Mạc cùng Thường Xích Tiêu, lời này ta nói, không sai chứ?
Phạm Vô Kiếp nghe được lời Cổ Phồn Tinh, tức giận trong lòng càng sâu, nhưng mà hắn không còn lời nào để nói, không cách nào cãi lại, xách thực là hành tung của hắn, ngoại trừ mình ra, không người nào có thể chứng minh.
Nếu không phải hắn là người trong cuộc, lấy các loại chứng cứ mà phán đoán, e rằng, hắn cũng nghĩ như Cổ Phồn Tinh, toàn bộ mâu thuẫn đều chỉ về hắn.
-Chúng ta từ Thánh tinh thành tới, mục đích rất đơn giản, chỉ vì kiểm nghiệm thật giả quyển sách màu đen, vì lẽ đó ta hi vọng, Phạm các chủ có thể bối hợp nhiều hơn, để ta một con đường, để chúng ta tiến vào Vạn Kiếm Các kiểm tra một phen.
-Rốt cục Cổ Phồn Tinh cũng nói ra mục đích của hắn, nhưng hắn còn chưa nói xong, trên người Phạm Vô Trần đột nhiên bùng nổ ra một luồng hàn ý lạnh lẽo, quay về Cổ Phồn Tinh nói:
-Vạn Kiếm Các làm sao có thể để các ngươi làm bừa!
-Sau khi lục tông đại bỉ, Vạn Kiếm Các chính là đứng đầu lục tông, bằng vào lời nói của các ngươi, chỉ suy đoán như thế, đã nghĩ kiểm tra Vạn Kiếm Các, việc này truyền ra, ảnh hưởng thanh cực lớn tới Vạn Kiếm Các.
Không ít người phẫn nộ quát lên, Tinh Thần Cổ Tông đột nhiên tiến đến, tư thái lớn lối như thế, muốn làm hủy hoại thanh danh Vạn Kiếm Các,nếu còn kiểm tra trắng trợn, Vạn Kiếm Các sẽ thành trò hề, hành động như thế, bọn họ không thể tiếp thu được.
Nhìn đoàn người đang phẫn nộ, thần thái Cổ Phồn Tinh bất biến, phảng phất đã sớm nghĩ đến tình cảnh này, nói:
-Nếu các ngươi không muốn tiếp thu kiểm tra, vậy thì chứng minh trong lòng có quỷ, đối với việc này, chúng ta không cần tranh cãi thêm, trực tiếp khai chiến đi, lấy thực lực nói chuyện!