Sở Hành Vân rời khỏi Tôn Võ Thành, đến một khe núi hẻo lánh.
Sau khi hắn bước vào khe núi liền lập tức dùng linh lực phong toả không gian ,đem Càn Vũ Tâm ngăn cản bên ngoài, bất luận kẻ nào cũng không thể đi vào.
Xèo một tiếng!
Bóng người lạnh lùng của Sở Hành Vân xuất hiện trong Luân Hồi Thạch
-Hống!
Một tiếng gầm vô cùng phẫn nộ bất ngờ từ trong miệng Sở Hành Vân truyền ra, đồng thời trên người hắn từng đạo ánh kiếm phóng ra từng luồng khí tức giận dữ điên cuồng phóng lên trời, xen lẫn trong hư không.
Ầm ầm ầm!
Thanh âm liên tiếp vang lên, dưới sức mạnh đáng sợ này không gian như muốn đảo loạn, ánh kiếm xuyên không, lửa giận tàn phá bừa bãi tựa như đưa thân vào địa ngục, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt, vạn kiếp bất phục.
Thậm chí, theo tiếng hống không ngừng truyền ra, phía sau Sở Hành Vân , Hắc Động trọng kiếm nổi lên, kiếm bất động phá tan ma ý ngập trời, ăn mòn không gian.
Một động, một tĩnh, khủng bố dị thường.
Nếu nơi này là ngoại giới mà nói, khả năng đã sớm biến thành một mảnh tử địa, bất kì sinh vật nào cũng không thể tiếp tục tồn tại, đều bị lửa giận của Sở Hành Vân thiêu đốt.
Ở hoàng cung, thời điểm Càn Dận nói ra những lời trào phúng, Sở Hành Vân liền muốn động thủ, hận không thể dùng bàn tay của mình bóp chết hắn, phát tiết mối hận trong lòng.
Một đám thế lực chi chủ cũng tương tự như thế, muốn đem hồn phách của bọn hắn đều hút vào hắc động trọng kiếm, để cho bọn hắn vĩnh viễn không thể luân hồi.
Có cả trăm ngàn lý do để Sở Hành Vân ra tay với đám người kia, nhưng cuối cùng hắn lại vì một lý do lại không ra tay giết chết những người này. Bởi vì bọn hắn, là những thế lực chi chủ ở các hoàng triều lớn!
Sở Hành Vân không e ngại bọn hắn, cũng không e ngại thế lực đứng sau bọn hắn, người đến giết người, phật đến giết phật, nhưng nếu như hắn thật sự giết chết một đám thế lực chi chủ này như vậy sẽ đảo lộn trật tự của mười tám hoàng triều, mà Sở Hành Vân hắn, cũng bị vô số người đời xem thường.
Những xem thường này Sở Hành Vân không để ý nhưng vì những xem thường này hắn không có cách nào thu thập quyền lực của mười tám hoàng triêu, càng không cách nào thu thập tài nguyên tu luyện của mười tám hoàng triều, ngưng tụ kiếm nô hố đen.
Dưới tình huống như vậy Đại La Kim Môn và Thần Tiêu Điện cùng đột kích Sở Hành Vân khó mà chống đối, càng khó có thể chạm tới Cửu Hàn Cung cứu Thủy Lưu Hương trong nước sôi lửa bỏng.
Cho nên cuối cùng hắn phải nhẫn nhịn!
Coi như cắn chặt răng cũng phải nhịn những xem thường châm biếm này!
Đối với hiện tại, Sở Hành Vân hắn làm tất cả cũng chỉ vì một mục đích,chính là cứu Thủy Lưu Hương.
Ào ào ào...
Sau khi gào thét phát tiết lửa giận, Sở Hành Vân chậm rãi hạ xuống mặt đất, từng ngụm thở hổn hển, trong con mắt hắn, sát ý vẫn chưa tiêu tan, nhưng lại nỗ lực khắc chế mình, cả người nhìn qua có chút quái dị xen lẫn bi thương.
Cuối cùng, hắn trực tiếp ngồi xuống xếp chân bằng, tiến vào trạng thái tĩnh, muốn dùng cách này ngăn cả dục vọng giết chóc.
Vù!
Ngay khi Sở Hành Vân nhắm hai mắt, bên trong không gian đột nhiên truyền đến từng gợn sóng sau đó từng gợn như sóng nước tràn ngập ánh sáng xanh lục, lan toả ra khắp không gian.
Sở Hành Vân đột ngột mở hai mắt, sắc mặt hắn hơi thay đổi, tư những làn ánh sáng xanh lục này hắn lại cảm nhận được khí tức tử vong mãnh liệt thấm vào tận trong sương tủy khiến hắn không nhịn được rùng mình một cái.
-Đây là Oan hồn chi mộc!
Sở Hành Vân run lên một cái thân hình lấp loé, nhanh chóng đến giữa không gian.
Khi hắn tới gần, hai mắt lập tức như dại ra.
Chỉ thấy tại nơi đó, ánh sáng xanh lục vô cùng, hoàn toàn không có khí tức vạn thú lửa cuồng bạo, ở giữa luồng khí tức quỷ dị, một thanh quyền trượng trôi nổi. Tất cả những luồng khí tức tử vong, tất cả những luồng ánh sáng xanh lục, đều đến từ vật ấy.
Sở Hành Vân theo bản năng nín thở, thân hình tới gần, quyền trượng quỷ bí càng hiện lên rõ ràng trong tầm mắt, quyền trượng này chính là Oan Hồn Chi Mộc nhưng điểm khác biệt chính là, trên thân mộc, hoa văn cổ diễm chằng chịt, tựa như thú nhưng lại không phải thú mơ hồ toả ra khí tức cuồng bạo.
Mà ở đỉnh quyền trượng, hoả diễm u lục trôi nổi, tất cả đều là khí tức tử vong, nhưng mà giữa trung tâm ngọn lửa tồn tại một đạo bóng mờ ẩn chứa sức sống.
-Chuyện này...
Sở Hanh Vân hoàn toàn bị chấn động, lời nói cũng có chút ấp úng.
Rất hiển nhiên, quyền trượng này là do Vạn Thú Hoả cùng Oan Hồn Chi Mộc tạo thành, khí tức tử vong cực hạn hoàn toàn dung nhập với hoả diễm, hoá thành tử vong hoả diễm.
Nhưng là, cái bóng mờ ở trong hoả diễm kia, đến cùng là vật gì.
Sở Hành Vân thở ra ngụm trọc khí, bước chân khẽ dời đi, tới gần quyền trượng quỷ bí, ngay vào lúc này, quyền trượng tựa hồ nhận thức sự tồn tại của Sở Hành Vân, bên trong tử vong hoả diễm một vệt sáng xanh lục toả ra, ấn nhập vào bên trong mi tâm của Sở Hành Vân.
Một luồng khí tức mênh mông rót vào trong đầu óc của Sở Hành Vân khiến hai mắt hắn trống rỗng, có chút khó chịu mà nhắm hai mắt.
Cũng không lâu lắm Sở Hành Vân chậm rãi mở mắt, tay vừa động, quyển trượng như được triệu hoán, chớp mắt liền rơi xuống, trong nháy mắt tiếp xúc được bàn tay, hết thảy khí tức tử vong đều tiêu tan.
-vong hồn chi tê, đây chính là tên gọi của ngươi?
Sở Hành Vân chăm chú nhìn quyền trượng trong tay, hắn vừa mở miệng thì quyền trượng cũng run run như đáp lại.
Nhìn thấy một màn này, Sở Hành Vân khóe miệng nhấc lên một nụ cười thoả mãn. Hắn truyền linh lực vào trong hoả diễm, đạo bóng mờ kia mơ hồ nhảy lên, lộ ra cảm giác vui vẻ phảng phất như đạo bóng mờ kia tựa như một sinh linh, có ái ố hỉ nộ.
-Oan hồn chi mộc là do hồn phách tạo thành, Vạn Thú Hoả lại là hoả diễm bá đạo nhất, sát phạt hủy diệt, sau khi hai thứ tiếp xúc cũng không phải bên nào nuốt chửng bên nào, mà là hoà vào một thể hoá thành Vong Hồn Chi Tê, nói như vậy, Vong Hồn Chi Tê chẳng phải vượt qua hoàng khí, trở thành đế binh vô thượng.
-ta lại sáng lập ra một cái đế binh vô thượng!
Từng đạo thanh âm kinh ngạc từ trong miệng Sở Hành Vân phun ra, khiến cho người hắn vừa mừng vừa sợ nhưng sau một chốc, thanh âm Sở Hành Vân im bặt, hai mắt âm trầm, cả người toả ra khí tức âm lãnh.
Vù!
Bỗng Vong Hồn Chi Tê run rẩy, trong mắt Sở Hành Vân có từng đạo hung quang tràn ngập ra, nghiến răng nghiến lợi nói:
-hạ Vân Thanh cùng Quý Uyên chết, chẳng mấy chốc sẽ truyền tới Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn, hiện tại ta đã không có thời gian chỉ có thể đi nước cờ hiểm.
-Càn Dận, Thanh Mộc quân vương, Cổ Nham quân vương cùng với đám thế lực chi chủ, tất cả những thứ này, đều là các ngươi ép ta....