Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 871: Cúi đầu

Chương 870: Cúi đầu

Thanh âm này, vang lên trong đầu mọi người, bọn họ liền đưa ánh mắt nhìn Đoạn Phong đầy khinh bỉ.

Hôm nay, Đoạn Phong bỏ lại cha mẹ bị thương nặng, một người chạy mất dép, đã triệt để đắc tội Sở Hành Vân, nhưng hắn lại dám nghênh ngang xuất hiện trong đại hội gia tộc, chính là muốn mượn uy thế Đoàn gia cùng Âu gia, rửa sạch nhục nhã.

Mà hiện tại, tứ đại gia tộc cúi đầu, không dám cãi lời Sở Hành Vân, Đoạn Phong thấy tình thế không ổn, lại muốn một mình thoát đi, không để ý tới Đoàn gia,

-Một tên súc sinh!

Gia chủ Đoàn gia lạnh giọng quát lên, nếu không bởi vì Sở Hành Vân ở đây, hắn hận không thể một chưởng vỗ chết Đoạn Phong.

Người vong ân phụ nghĩa như vậy, không có tư cách sống tiếp.

Phốc.

Một thanh âm truyền ra, cắt ngang đoàn người suy tư, để con ngươi mọi người co rút lại, tâm thần khẽ run.

Bên trong tầm nhìn, Đoạn Phong xoay người, đem hay đầu gối để trên đất, lập tức, quay về Sở Hành Vân quỳ gối, cầu xin tha thứ:

-Đoạn Phong có mắt không tròng, trong lúc vô tình mạo phạm các chủ, mong rằng các chủ mở một con đường, tha ta một con đường, Đoạn Phong đồng ý làm trâu làm ngựa để các chủ sai khiến,

Trước đại hội gia tộc, Đoạn Phong đúng là muốn dựa vào uy thế hai nhà Âu gia cùng Đoàn gia, phát tiết buồn bực trong lòng, mà lúc này, ý nghĩ đó tan thành mây khói, hắn muốn là mạng sống, sống rời khỏi Vạn tinh lâu, nên chỉ còn cách quỳ xuống xin ta.

-Bây giờ mới xin tha thứ, có hữu dụng không?

Ở ngoài Vạn tinh lâu, từ lâu đã tụ tập vô số võ giả, bọn họ nhìn thấy Đoạn Phong quỳ xuống, đều phát ra âm thanh cười nhạo và vẻ mặt xem thường.

Nếu Đoạn Phong nhận sai đúng lúc, chuyện này đã được hóa giải.

Nhưng Đoạn Phong sau khi đắc tội Sở Hành Vân, lại chạy đi, một lần so với một lần càng thấp hèn, bọn họ thực không nghĩ tới Sở Hành Vân có lý do gì không ra tay.

-Vân nhi, ngươi muốn xử lý như thế nào?

Liễu Mộng Yên chậm rãi đi đến bên cạnh Sở Hành Vân, lúc nàng nói chyện, hai con mắt nhìn tới Sở Hành Vân, mang theo một tia lo âu.

Sở Hành Vân nhìn Đoạn Phong quỳ trên mặt đất, thần thái bình tĩnh như trước, căn bản không để ý tới Đoạn Phong, ống tay áo vung lên, cất cao giọng nói:

-Hình bộ của Thánh tinh thành đầu!

Xèo xèo xèo!

Lời này vừa dứt, từng bóng người từ Vạn tinh lâu lướt ra, nhanh chóng đến trước Sở Hành Vân, quỳ một trân lên đất, tiếng nói cung kính:

-Xin các chủ ra lệnh!

Lục Hình đảm nhiệm trưởng lão hình pháp, quản lí hình bộ Vạn Kiếm Các, ở trong thập bát hoàng triều cùng 18 tám cổ thành, đều có phân bộ, ngưởi quản lý phân bộ, đều đến từ Vạn Kiếm Các, để thống nhất việc quản lý.

Người phụ trách phân bộ ở thánh tinh thành, là một tên thanh niên mặc ao đen, Sở Hành Vân nhớ mang mang tên người này là Lục Chân, từng là người huyết pháp đội, tu vi đạt đến thiên linh tầng bốn.

Lục Chân khom người hành lễ, trong mắt đầy nghi hoặc, không biết vì sao Sở Hành Vân triệu lên hình bộ.

-Đoạn Phong quất ngựa làm nhiễu loạn trật tự của Thánh tinh thành, ảnh hưởng đến tính mạng của nhiều ngươi, đồng thời còn xảo trá, ý đồ thoát đi, theo hình pháp, xử tội gì?

Rốt cục Sở Hành Vân cũng lên tiếng, ngôn ngữ, để mọi người kinh ngạc, con ngươi dồn dập,

Lục Chân sững sờ, suy tư một lát, cung kính đáp lại:

-Nếu bàn về hình pháp, nên hủy bỏ tu vi Đoạn Phong, đồng thời đày ra nơi xa làm khuân vác.

-Đã như vậy, ngươi còn đứng đó làm chi?

Sở Hành Vân lại hét lên một tiếng, làm cho Lục Chân trợn to hai mắt, Sở Hành Vân không giết Đoạn Phong, mà muốn dùng hình pháp giải quyết?

Lục Chân không hiểu hành động của Sở Hành Vân, nhưng không nói nhiều, lên tiếng phân phó:

-Người đầu, lập tức áp giải Đoạn Phong xuống, đầu tiên hủy bỏ tu vi, chờ thú triều hết, lập tức đi đày ra biên ải!

Người của hình bộ phía sau hắn cũng ra tay, đem Đoạn Phong khống chế lại, mạnh mẽ kéo ra khỏi Vạn Tinh Lâu.

Đoạn gia cùng Âu gia, từ đầu đến cuối đều không ra tay, càng chưa từng lên tiếng, trơ mắt nhìn Đoạn Phong biến mất trong đoàn người.

Lục Chân thấy thế, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt rời qua, phát hiện thần thái Sở Hành Vân lạnh lùng như trước, thanh âm đè xuống thấp như bản năng, phẫn nộ nói:

-Không các chủ có gì phân phó?

Đoàn người nghe được lời này, tâm thần có căng thẳng không tên, nhìn qua Sở Hành Vân theo bản nặng, ngay cả Vũ Tĩnh Huyết cùng Lận Thiên Trùng cũng là như thế, thần thái khá là nghi hoặc.

Sở Hành Vân nhìn Lục Chân trước mặt, thần thái có chút âm trầm, nói:

-Ngươi là người phụ trách Hình bộ, đối với hành động của Đoạn Phong, lẽ ra nên rõ ràng, vì sao ngươi không có thẩm phán lập tức, mà lựa chọn dùng túng?

Tiếng nói vừa dứt, Lục Chân nín thở, hai đầu gối quỳ xuống đất, cao giọng nói:

-Lục Chân biết tội, mong các chủ trừng phạt!

-Trả lời vấn đề của ta.

Tiếng nói của Sở Hành Vân càng lạnh hơn, toàn bộ không gian cũng vì thế mà đọng lại, trở nên cực kỳ cứng ngắc.

Cả người Lục Chân đều run rẩy, ấp a ấp úng nói:

-Thánh tinh thành, chính là thành trì của Tinh Thần Cổ Tông, người của năm gia tộc đều ở nơi này, bởi vì Các chủ, nơi này, có không ít người có uqan hệ cùng các chủ.

-Xét thấy điểm này, ta lo lằng chỉ có chút cử động, sẽ làm các chủ không thích, vì lẽ đó việc xử hình phóa, tương đối nới lỏng, biết rõ Đoạn Phong có cử chỉ vô độ, cũng không có…

-Được rổi!

Sở Hành Vân lạnh giọng nói, cắt ngang lời của Lục Chân, giờ khắc này, vẻ mặt hắn âm lãnh đến cực điểm, hoàn toàn không còn lãnh đạp như vừa nãy, càng không bình tĩnh.

-Hình pháp, chính là căn bản của tông môn, người xúc phạm hình pháp, bất luận thân phận ra sao, bất luận thực lực như thế nào, đều phải bị truy cứu, tuyệt không thể dùng túng, ngươi là người phụ trách hình pháp ở thánh tinh thành, việc này, hẳn là ngươi rõ ràng hơn ta.

-Ngươi vì lấy lòng ta, quan tâm mặt mũi của ta, nới lỏng hình pháp dùng túng người khác làm việc ác, hành động như vậy, cũng người của gia tộc dung túng tộc nhân có gì khác biệt

Thanh âm của Sở Hành Vân như sấm, để những mặt những người của gia tộc đỏ chót, bọn họ, đúng là như vậy, tuy có kỷ cương hình pháp, nhưng đối với người gia tộc mình, xưa nay vẫn không vâng theo, không coi ra gì

Đoạn Phong, chính là ví dụ tốt nhất.

-Các chủ ní rất có ý, Lục Chân…

Lục Chân không dám ngẩng đầu lên, vừa mở miệng, Sở Hành Vân lần thứ hai cắt ngang, vung tay lên, trực tiếp nói:

-Không nhìn hình pháp, bao che người khác làm việc ác, đáng tội gì?

Lục Thanh cảm giác sống lưng mình lạnh toát, thanh âm run rẩy nói:

-Lẽ ra nhận 100 tiên hình, cấm đoán một tháng, người trị pháp mà phạm pháp, hình phạt gấp đôi, đồng thời cắt hết chức vụ.

-Nếu ngươi đã rõ ràng như vậy, liền đi lĩnh phạt đi.

Sở Hành Vân quát lên, từng chữ từng câu, nói như đinh đóng cột, hầu như không có giảm nhẹ, mặc dù hắn nhận ra Lục Chân, mặc dù đối phương là người thuyết pháp đội, cũng không bao che.

Lục Chân thở dài trong lòng, như tâm phục khẩu phụ, đứng lên, quay về Sở Hành Vân hành lễ, ngôn ngữ mang xấu hổ:

-Lục Chân biết tội, cạm nguyện chịu phát.

Dứt lời, Lục Thanh cúi người thật sâu, chậm rãi lùi ra, chờ khi ra khỏi phòng khách, lại khom người lại, lúc này mới rời khỏi Vạn Tinh lâu, trong miệng không còn phát sinh thở dài, mà tràn ngập hối hận.

Đoàn người nhìn thấy màn này, đều không nói gì.

Bọn họ không dự liệu được, sự tình lại tiến triển nhưu vậy, càng không nghĩ rằng, Sở Hành Vân không ra tay tru diệt Đoạn Phong, mà lại giao cho Hình bộ xử lý, mà người Hình bộ, cũng bởi vì dùng túng cho Đoạn Phong, mà bị trừng phạt.

Tất cả, phát triển quá bất ngờ, đoàn người nhìn về phía Sở Hành Vân, có thêm một vệt dị mang.

-Các chủ thánh minh, chính là phúc của Vạn Kiếm Các!

Đột nhiên, có một tiếng hô cung kinh, từ trong đám người truyền ra, sau đó, một người bước về phía trước, sống lưng hơi cong, quay về Sở Hành Vân cúi chào.

Đầu tiên cả đám người sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh, bọn họ đều hiện ra nụ cười, đồn dập cúi xuống, hô cao:

-Các chủ thánh minh, chính là phúc của Vạn Kiếm Các!

Thanh âm to lớn, đem mây đen đều chấn động, ánh trăng rải xuống, triếu rọi trên đoàn người, tinh cảnh này có một không hai.

Team: Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch