Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 933: Sớm có mai phục

Chương 932: Sớm có mai phục

-Muốn chết!

Trong nháy mặt khí tiếng nói này vang lên, một tiếng hừ lạnh từ trong miệng Lận Thiên Trùng phun ra.

Chỉ thấy hay tay hắn hóa chảy, bỗng nhiên chộp tới phias sau, tử điện nổ tung ra, còn chói mắt hơn so với mặt trời, tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Nhưng mà, đối phương đã sớm lựa chọn được Lận Thiên Trùng sẽ ra tay, sớm tránh đi một bước, tránh khỏi lợi trảo, bước trân lùi lại liên tục, lùi đến ngoài trăm thước, vừa mới ổn định thân hình.

-Nghe thiên hạ đồn, tính tình Lận tiền bối táo bạo, một lời không hợp, thì sẽ ra tay đánh nhau, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Một tiếng trào phúng vang lên, trong lời nói, tựa hồ cũng chưa để Lận Thiên Trùng trong mắt.

Người nói, chính là một đàn ông trung niên mặc tử kim cẩm bào, ngũ quan cường tráng, vóc người kiên cường, lông mày chập chờn, trong tay còn có một cổ chung kim sắc.

Cổ chung này, chính là chí vảo của Thần Tiêu Điện – Thần tiêu cổ chugn.

Mà tên nam tử này, chính là điện chủ Thần Tiêu Điện- Cố Huyền Phong.

Bên cạnh Cố Huyền Phong, còn có một tên nam tử mặc áo xanh, vai vác trường đao, tướng mạo cuồng dã, khí tức bá đạo, hai mắt lạnh lùng nhìn Lận Thiên Trùng, phóng ra chiến ý hừng hực.

Người này là Lâm Nguyên Ly, môn chủ Đại La Kim Môn.

Nhìn hai thế thế lực chi chủ trước mắt, Lận Thiên Trùng không sợ chút nào, con ngươi dần dần chìm xuống, khẽ quát:

-Tu vi của các ngươi đều là niết bàn tứ kiếm, sao có dũng khí nói ra từ ấy, thực sự là cười chết ta mất!

Nói xong, Lận Thiên Trùng bước ra một bước lôi điện buông xuống, lập tức bao phủ hai người Lâm Nguyên Ly cùng Cố Huyền Phong, những quang điện này mang theo khí tức hủy diệt, mỗi một sợi đều bao hàm sát ý.

Chỉ có điều, mắt thấy những quang điện này muốn đánh về hai người, một vệt kim quang đột ngột mở ra, Thần Tiêu Cổ Chung từ trong tay Cố Huyền PHong bốc lên, đem quag điện trấn trụ lại, không có cách nào tiếp cận được nữa.

-Lời của Lận tiền bối thật thú vị, một mình người đối mặt với 360 vạn tinh binh, trong miêng còn nói muốn giáo huấn chúng ta, cái này mới là buồn cười!

Cố Huyền PHong cười khẩy, ngôn ngữ càng sắc bén hơn.

Tu vi Lận Thiên Trùng rất mạnh, đã đạt đến niết bàn cảnh lục kiếp, nhưng mà cho dù thực lực cá nhân của hắn mạnh tới đâu, đối mặt với 360 vạn tinh binh, cũng không thể làm gì.

Tình cảnh vừa nãy đã nói rõ!

Lận Thiên Trùng dựa vào lôi đình, xác thực là có thể tạo thánh sát thương, nhưng 360 vạn tinh binh đồng thời dâng thuẫn lên, liền ngưng tụ thành tầng tầng thuẫn bảo hộ, ung dùng kháng lại chín phần sức mạnh, tử thương nhỏ bé không đáng kể.

Huống chi, giờ khắc này có Lâm Nguyên Ly cùng Cố Huyền PHong đồng thời xuất hiện, thực lực của hai người không yếu, đã đạt đến niết bàn tầng bốn, còn có hoàng khí trong tay, Lận Thiên Trùng khó làm được việc gì.

-Hành động của lão phu, còn chưa tới phiên tiểu bối các ngươi chỉ chỏ!

Trên mặt Lận Thiên Trùng hiện ra vẻ tức giận, lôi đình quanh thân kéo dài ngàn dặm, tai phải đưa ra, nhưng trong chớp mắt, có hơn hai mươi bóng người phá không mà đến, trên người mỗi tên đều thả ra linh lực như đảo lộn đất trời.

-Hả?

Ánh mắt Lận Thiên Trùng khẽ run lên, hơn hai mươi người này đều tu vi âm dương cảnh, bọn họ ổn định thân hình, linh lực quét ra, mơ hồ ngưng tụ ra một linh trận quỷ dị, áp chế thần lôi đầy trời.

-Lận Thiên Trùng, hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!

Lâm Nguyên Ly phát ra tiếng cười lạnh, cắn tay phải của hắn run lên, La Sinh Cổ Đao ra khỏi vỏ, ánh kim sắc phá không mà lên, chớp mắt hóa thành đại la đao hồn to lớn, toàn thân đều là viễn cổ đao ý.

Trong lúc đó, Cố Huyền PHong cũng ra tay.

Chỉ nghe được thanh âm vang lên ầm ầm, lấy Cố Huyền PHong làm trung tâm, một luồng sức mạnh trấn phong áp bách xuống, không chỉ có ràng buộc toàn bộ đất trời, ngay cả linh hải của Lận Thiên Trùng cũng cứng ngắc, không cách nào vận chuyển tùy ý.

Cảm nhận được sát ý của đối phương, trong lòng Lận Thiên Trùng thầm kêu không ổn, nhưng hắn còn chưa có hành động, đối phương đã ra tay rồi, một vệt linh quang tỏa ra, đem hư không đánh nát, ép đến quanh thân hắn

-Cút ra cho ta!

Lận Thiên Trùng thét lên, bóng Huyền ưng lôi đình hiện lên, trảo ảnh như ánh chớp, nhưng vẫn không cách nào xé được lực lượng phong ấn của Thần Tiêu Cổ Chung, chỉ trong nháy mắt, đều bị linh mang bao phủ.

Cách nơi này không xa, trong hư không, 18 cổ thành nhìn Lận Thiên Trùng rơi vào mai phục, con ngươi đột nhiên run rẩy, miệng nhẹ nhàng mở ra một tiếng hừ lạnh.

Sau đó, tay phải hắn chậm rãi đưa lên, trong hư không, phong vân đột nhiên biến đối, từng sợi hắc quang hạ xuống, cuối cùng hóa thành một cái búa tạ đen kịt to lớn, trên thân trùy, có khắc ngàn vạn thượng cổ minh văn, giống như ma, mà không phải ma, thật là kỳ diệu.

-Tâm ma bất ngờ bộc phát!

Mặc Vọng Công quay về phía hư không năm chặt.

Thanh âm ầm ầm vang lên, chuôi đại tùy này rung chuyển, vừa rơi xuống, run lên giống như hòa vào bên trong cuồng phong, lặng yên không một tiếng động, đánh xuống tâm thần của đám người.

Vù một tiếng!

Dưới ánh mắt run rẩy của 360 vạn tinh binh, hai mắt trống rỗng, dừng bước lại, ngay cả đám cường giả trong hư không, sững sờ tại chỗ, ngây như phỗng.

Lận Thiên Trùng quay đầu nhìn về phía Mặc Vọng Công một chút, chợt, ánh chớp lần thứ hai tỏa ra, xẹt qua trời cao, cũng quay đầu chạy về phía Thành Nhạn Tường.

ở trong nháy mắt, những người bị tâm ma ảnh hưởng kia tỉnh lại, bọn họ nhìn thấy Lận Thiên Trùng thoát khỏi Thần Tiêu Cổ Chung ràng buộc, vẻ mặt đều đọng lại.

bọn họ không nghĩ tới, ngoại trừ Lận Thiên Trùng và Vũ Tĩnh Huyết, ở trong Thành Nhạn Tường, còn ẩn dấu một tên cường giả, có thể ngăn chặn thế tiến công của bọn họ, cứu Lận Thiên Trùng ra.

Vẻ mặt Lâm Nguyên Ly cùng Cố Huyền PHong cực kỳ âm trầm, bọn họ phí hết tâm tư đề bày xuống bẫy rập, chỉ lát nữa liền đắc thủ, nhưng lại sinh ra biến cố như vậy, hai người đều trầm mặt xuống, lạnh lùng nhìn qua hướng Thành Nhạn Tường.

Trên tường thành cao to, ánh chớp trên người Lận Thiên Trùng từ từ tản đi, trên tán hắn, có mồ hôi chảy ra lít nhít.

Vừa nãy, hắn quá bất cẩn, lại trúng bẫy của đối phương.

Rất hiển nhiên, Lâm Nguyên Ly cùng Cố Huyền PHong từ lâu đã thăm dò tính tình của hắn, cũng bày xuống bẫy rập, đem hắn vấy giết.

Nếu không phải là Mặc Vọng Công ra tay, hắn nếu thoát ra được, cũng bị thương nặng.

-Không có sao chứ.

Mặc Vọng Công vội vàng đi tới, hắn thấy Lận Thiên Trùng không đáng lo, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn bỗng nhiên xoay người về Vũ Tĩnh Huyết nói:

-Vừa nãy trải qua tâm ma xung kích, thế tiến công của đối phương đã bị ngăn cản, chúng ta có thể nắm lấy cơ hội này, lập tức rút đi khỏi Thành Nhạn Tường.

Ngôn ngữ Mặc Vọng Công rất quyết tuyệt, phảng phất như không cho người nào phản bác.

Từ vừa nãy mà phán đoán, đối phương tập kích lần này, đã làm ra chuẩn bị đầy đủ, mặc kế là binh tướng, hay là thủ đoạn, hoặc là bẫy rập, đều có thể nói là hoàn mỹ.

Nhưng trái lại, bọn họ chỉ có 100 ngàn tướng sĩ, mà phần chiến lực cao cấp, song phương càng cách biệt trời đất, nếu muốn ngăn cản đối phương tấn công, không khác nào nói chuyện viển vông.

Nghe được lời Mặc Vọng Công, vẻ mặt Vũ Tĩnh Huyết nghiêm nghị, nhưng ở trong lòng cũng âm thầm đồng ý, hắn hít sâu một hơi, giữa lúc muốn phát ra hiệu lệnh, ngay phía trước, tốc độ xung phong của 360 vạn tinh binh, áp sát Thành Nhạn Tường.

-Trực tiếp giết vào trong thành, không để lại một ai!

Tận mắt nhìn thấy Lận Thiên Trùng, Lâm Nguyên Ly mang lửa giận ngập trời, vửa mở lời, tiếng nói nổ rung trời, truyền đến trong tay mỗi người.

Trong khoảnh khắc này, 10 ngàn tinh binh đứng đầu ra cánh tay phải lên, linh lực tỏa ra, trong túi bọn họ phóng ra từng cây hắc thiết, mũi sắc bén, tiếp xúc được với tường thành to lớn, lập tức đâm thật sâu vào.

Một người, một cái xích sắt.

10 ngàn tinh binh, chính là 10 vạn cái xích sắt.

ở dưới sự kinh ngạc của 100 ngàn binh sĩ, từng dây xích sắt áp sát sau, cuối cùng hóa thành một con đường xích, đem tường thành cùng mặt đất nối với nhau!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch