Sở Hành Vân cẩn thận từng tí một, chỉ lo nó bị tổn tương, hai con mắt nhìn về phía hạt sen này, từ sức sống bên trong mà cảm giác, cảm giác được một luồng khí tức quen thuộc.
Hơi thở này, chính là lực lượng linh hồn, cùng khí tức trên người Lạc Lan giống nhau!
Thấy thế, trái tim Sở Hành Vân mạnh mẽ run rẩy, hắn thả ra linh lực, cỗ lực lượng linh hồn này tràn ngập ra, liền nhạy cảm phát hiện, bên trong hạt sen này, có một bóng người đang xếp bằng.
Thân ảnh kia, là một cô giáo, quần áo thanh sắc, thân thể uyển chuyển, tóc ngang eo, ngũ quan tinh xảo tuyệt trần, giống như có thể làm cho vạn vật trên thế gian ảm đạm đi.
Nữ tử này, chính là Lạc Lan.
Nhìn ra cảnh tượng trước mắt này, Sở Hành Vân hơi ngưng mắt lại, vừa nãy, hắn tận mắt nhìn thấy thân thể Lạc Lan hóa thành quang điểm, biến bất trong trời đất vì sao lúc này, bên trong hạn sen lại có bóng người Lạc Lan.
-Chẳng lẽ là cỗ thiên địa khí vận vừa nãy?
Sở Hành Vân nhíu mày, một vệt linh quang hiện lên con ngươi của hắn, dường như nghĩ ra cái gì đó.
Cái gọi là số mệnh này, bắt nguồn từ bên trong trời đất, là một luồng sức mạnh huyền diệu, nó tồn tại ở các nơi trong thiên địa, thậm chí có trên bất kể sinh linh nào, vô ảnh, vô hình, nhưng tồn tại chân thực.
Người có số mệnh dày đặc, hành sự thuận theo lẽ trời, có thể được khắp nơi trợ giúp, thuận buồm xuôi gió.
Ngược lại, người có số mệnh yếu ớt, thì phải chịu rất nhiều hạn chế, khắp nơi bị ngăn ản.
Một ít người tàn sát trắng trợn, tính cách thô bạo, đồ thán sinh linh, số mệnh trên người hắn, không chỉ yếu ớt, còn bị thiên địa cướp đoạt, không ai có thể may mắn thoát khỏi.
Hôm nay, Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn vì xua đuổi người già và trẻ em, tàn nhẫn sát hại hơn 40 vạn người dân, thậm chí còn đem đầu lâu xếp thành núi.
Hành động tàn nhẫn như vậy, thiên địa oán hận, mà tổ tông Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn, cũng bị cướp đoạt đi số mệnh, còn bị trừng phạt, bị thẩm phán chi hỏa thiêu đốt.
Ngoại trừ hai người này, ngày xưa, Vũ Tĩnh Huyết dẫn đại quân làm phản, lấy thế tiến công không ai địch nổi, phong tỏa hoàng thành, gây nên giết chóc vô độ.
Vì thế, số mệnh trên người hắn cũng bị thiên địa cướp đoạt, cuối cùng, không chỉ có hắn, mà cả Tĩnh Thiên Quân cũng bị chết trên Tề Thiên Phong.
Mặc dù hiện tại Vũ Tĩnh Huyết có thể sống sót, là bởi vì Sở Hành Vân đem hồn phách của hắn để ở luân hồi thiên thư, đồng thời dựa vào nguyên liệu đến từ vực ngoại, cùng thủ đoạn của Mặc Vọng Công, mạnh mẽ cứu lại hắn, không để hắn rơi vào luân hồi.
Một khi Sở Hành Vân chết đi, hoặc là Sở Hành Vân chủ động mở luân hồi thiên thư, tiêu tán đi lực lượng linh hồn, thì Vũ Tĩnh Huyết không thể tiếp tục sống, hồn phi phác tán.
Cho tới Tĩnh Thiên Quân, từ lâu đã chết đi, bây giờ chỉ là linh khôi mà thôi, trên người có sát khí vô tận, nghe theo Vũ Tĩnh Huyết điều hành.
-Lạc Lan thiêu đốt sinh mệnh, lấy sức một người, cứu mấy vạn người, còn ngăn cản được tinh binh tấn công, để Nhạn Tường Quan không bị công phá, trên người nàng, số mệnh ngưng tụ, đến nỗi, lúc cuối cùng phải chết, số mệnh buông xuống, mạnh mẽ bao bọc lại một ít lực lượng linh hông
-Hiện tại, thân thể Lạc Lan, đã tan thành mây khói, nhưng linh hồn của nàng, vẫn được bao bọc trong hạt sen, mà trong đài sen có sức sống mãnh liệt mà tinh khiết, có thể duy trì linh hồn không tiêu tan, tuyên cổ vĩnh tồn.
Sở Hành Vân nghĩ lại cảnh tượng vừa nãy, miệng khẽ mở ra, phun ra từng tiếng nói chỉ mình hắn nghe được.
Số mệnh, hư vô phiểu miểu, đối với tu luyện giả bình thường mà nói, không nhìn thấy, không mò được, đồng thời không thể chủ động nhận biết được, chỉ có khi bước vào Võ hoàng cảnh, mới có thể chạm đến.
ở đời trước, Sở Hành Vân đạt đến bán đế, đối với sự tồn tại của số mệnh, hắn cực kỳ rõ ràng, tuy nói vào giờ phút này, tu vi của hắn chỉ là âm dương cảnh, nhưng có thể thông qua hiện tượng kỳ dị trong trời đất, phán đoán ra số mệnh tồn tại.
xèo xèo xèo!
Đám người Lận Thiên Trùng cùng Mặc Vọng Công cũng nhanh chóng đến khi bọn họ nhìn thấy đài sen trong tay Sở Hành Vân, thân thể run rẩy lên.
Lần trước, Lạc Lan vì cứu Sở Hành Vân, lấy bản thây đánh đổi, mạnh mẽ sử dụng thanh liên tiếp thiên, hiện tại, Lạc Lan vì dân chúng, mà thân mất hồn tán.
Trong khoảnh khắc này, tâm thần bọn họ run rẩy, như dao cắt qua vậy, cực kỳ thống khổ, nhưng lúc này bọn họ cũng biết, người thống khổ nhất, không phải là bọn họ, mà là Sở Hành Vân.
Giữa bầu trời, mây đen càng đậm.
Hào quang từ từ rút đi, từng luồng gió thổi trên người, tất cả mọi người đều không nói gì, Sở Hành Vân thu hồi đài sen cẩn thận vào, quang thân, luồng ánh sáng đen kịt tỏa ra, ngày càng dày đặc, ngày các chất phác.
Hồi hội!
Đoàn người cảm nhận được cỗ ánh sáng đen kịt này, thân thể không nhịn được mà run rẩy, ánh sáng đen này, cực âm lãnh không có bất kỳ tình cả nào, như ma quỷ.
-Không nghĩ đến, bên người ngươi lại có kỳ nhân như vậy, chỉ dựa vào mạnh một người, liền có thể ngăn cản mấy vạn tinh binh, bảo vệ những người vô dụng kia, nhưng vậy thì thế nào, các ngươi vẫn phải thất bại.
Giữa hư không, Cố Huyền PHong nhìn thấy tất cả, hắn phát ra một tiếng cười lạnh lùng, tràn đầy khinh thường.
-Bây giờ cửa thành mở, tinh binh lúc nào cũng có thể vào quan, mà các ngươi, cũng không thể ngăn cản xu thế này, buông tha đi, đừng làm hành động vô íc.
Lâm Nguyên Ly cười lạnh, phía dưới hắn, tinh binh vọt đến như thủy triều, từng cơn sóng liên tiếp, muốn đánh vào Nhạn Tường Quan.
Hai người cũng không biết, Sở Hành Vân từ lâu đã bố trí ở trong Nhạn Tường Quan, một đám kiếm nô, dựa vào lực lượng hố đen, trắng trợn tàn sát tinh binh.
Nhưng mà, thực lực kiếm nô mạnh, nhưng đối diện với mấy chục ngàn đại quân, vẫn có vẻ nhỏ bé, ngăn cản tinh binh, chỉ là kế tạm thời, không thể nào làm lâu dài.
Dù sao, đối với Sở Hành Vân mà nói, kiếm nô, chính là một trong những lá bài tẩy mạnh mẽ nhất của hắn, nếu không thể xoay chuyể thế cuộc, tuyệt đối không thể bộc lộ.
Giọng nói châm biếm của Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly truyền ra, mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng, nhưng mà Sở Hành Vân thật giống như không nghe thấy gì, bước ra từng bước, con ngươi buông xuống.
-Lạc lan dùng tính mạnh của mình, giúp ta thoát khỏi khốn cảnh, để Nhạn Tường Quan may mắn có thể chống lại, hai người các ngươi, có tư cách gì đàm luận về nàng, hai con súc sinh
-Hiện tại, ta để các ngươi biết, các ngươi vô tri đến mức nào!
Khi tiếng nói cuối cùng vừa dứt, Sở Hành Vân đã đứng trong hư không, hắn ngẩng đầu lên, hướng về phía Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly nhìn đến, trong mắt, hiện ra ánh sáng lãnh ma
Mà ma quang này, lạnh như hàn băng vạn cổ, để thân thể và linh hồn đều run rẩy!