Tiên chi kiếm linh quá mạnh mẽ, đem Thần Tiêu Cổ Chung cùng La sinh cổ đao đều áp chế lại sức mạnh kinh khủng tỏa ra, hai đại hoàng khí rên rỉ, rơi xuống từ trong hư không, mạnh mẽ rơi vào trong thung lũng.
Trong khoảnh khắc này, thanh âm ầm ầm vang lên, Thần Tiêu Cổ Chung và La sinh cổ đao rơi vào trong sơn cốc, hai vật có sức mạnh kinh khủng, giống như bị mất khống chế vậy, sức mạnh tỏa ra bốn phương tám hướn.
-không được!
Nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người đều dừng hành động trong tay lại, thần thái ngốc ra.
La sinh cổ đao cùng Thần Tiêu Cổ Chung, vốn là hoàng khí, uy lực kinh người, có thêm Thổ Nguyên huyền tinh cùng kim nguyên huyền tinh hòa vào, sức mạnh càng khủng bố vô cùng, có thể so với trung phẩm hoàng khí.
Sức mạnh hai đại hoàng khí, mất khống chế, giống như cơn thủy triều trào ra, người bên dưới, làm sao có thể chống đối?
ầm ầm ầm!
cỗ thủy triều này quá to lớn, làm cho mọi người đều không nghĩ đến chạy chốn, ngơ ngác đứng tại chỗ, hai con ngươi phản chiếu ra linh quang cuồng bạo,
Vũ Tĩnh Huyết đứng thẳng bên trong thung lũng, nhìn thẳng vào cỗ thủy triều khủng bố này, ánh mắt quét qua, nhìn về phía Nhạn Tường Quan cùng một đám tướng sĩ, khẽ cắn răng, đột nhiên nhắm chặt phương thiên họa kích trong tay.
Nhưng mà, giữa lúc hắn muốn ra tay chống lai, một luồng ánh sáng bích lục ôn hòa hiện lên, giáng lâm trên người của hắn, hóa thành từng đóa thanh liên tinh xảo, mạnh mẽ chống lại thủy triều.
-Hả?
Vũ Tĩnh Huyết hơi sửng sốt một chút, hắn kinh ngạc nhìn những đóa thanh liên này, có một cảm giác quen thuộc, phảng phất như đến từ võ linh thủy liên cửu tinh của Lạc Lan, thật ấm áp, tràn đấy sức sống..
Nhưng ở phía khác, những tinh binh không được ánh sáng bích lục che chở, khi thủy triều chút xuống, đem bọn họ vùi lấp, mỗi một sợi sức mạnh đều sẽ rách huyết nhục, để bọn họ kêu ra thảm thiết.
Chờ khi cỗ thủy triều này tản đi, cả sơn cố choàn toàn thay đổi, trên mặt đất, có ngàn vạn lỗ thủng, trên dãy núi, vết rách vô số, còn có thêm rất nhiều hang động, khí tức hoang vu, giống như gặp phải thiên kiếp.
Dưới thủy triều tập kích, vô số tinh binh biến thành thi thể lạnh lẽo, bày ra ở trong thung lũng, có số lên đến mấy trăm ngàn, mà những người còn lại, hoặc là hôn mê hoặc là bị thương, sĩ khí giảm xuống vô cùng.
Càng kinh người hơn nữa, có một số tinh binh co quắp tại chỗ, ngẩng đầu, trợn to hai con ngươi, hiển nhiên là đã từ bỏ, không nói một lời, không còn sinh cơ.
Sở Hành Vân đứng trên trời cao, quan sát mọi việc bên dưới, hắn đưa tay giơ thiên thánh linh châu lên, bên trong viên ngọc trâu âm dịu này, không còn một chút tiên linh chi khí, nhưng cũng có thểm một ánh sáng bích lục.
-Lạc Lan.
Khóe miệng Sở Hành Vân khẽ nói, chậm rãi phun ra hai chữ.
Vừa nãy, một đoàn ánh sáng bích lục che chờ đoàn người, đúng là đến từ THủy Liên cửu tinh..
Phải biể rằng, cái thiên thánh linh châu này, ngày đêm do Lạc Lan bảo hộ, dưới tích lũy, bên trong thiên thánh linh châu đã có một ít thần tủy của Thủy Thien võ liinh.
Nói cách khác, thân thể Lạc Lan biến mất, hóa thành một hạt sen, nhưng thần tủy liền không tiêu tán, ở thời khắc nguy cấp, biến thành ngàn vạn thanh liên, đỡ lại thủy triều.
Xèo xèo!
Trong thời gian Sở Hành Vân suy tư, hai tiếng xé gió vang lên, bên dưới thung lũng, đột nhiên xuất hiện hai bóng người rất chật vật, khí tức có chút hỗn loạn.
Hai người này, không ai khác, chính là Lâm Nguyên Ly cùng Cố Huyền PHong.
Giờ khắc này, hai người bọn họ dùng một loại ánh mắt như nhìn quái vật để đánh giá Sở Hành Vân, thậm chí còn nhớ lại chiêu kiếm vừa nãy, trong lòng kinh ngạc tột đỉnh.
Trong tay bọn họ, chính là La sinh cổ đao cùng Thần Tiêu Cổ Chung, chỉ có điều, ánh sáng của hai vật này trở nên ảm đạm, phảng phất như bị trọng thương vậy, không còn thả ra khí tức khiếp người nữa.
-Hiện tại, hai người các ngươi còn cái gì để nói?
Lận Thiên Trùng hạ xuống bên cạnh Sở Hành Vân, tiếng nói lạnh lùng thấu xương.
Một giây này, trong hư không, không ngừng vang lên tiếng xé gió, một tên kiếm nô niết bàn chạy đến, cùng 36 tên kiếm nô âm dương cảnh hạ xuống, đồng thời, Vũ Tĩnh Huyết cùng Tĩnh Thiên Quân hóa thành cực sát ác giao, xoay quanh hư không bên trên.
Từng khí tức mạnh mẽ tỏa ra, trấn áp trời cao, càng áp bức trên người Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly, để thân thể bọn họ run lên, trong miệng còn có vị ngọt của máu.
Lúc này, vẻ mặt hai người cực kỳ khó coi.
Bọn họ cắn chặt răng, ánh mắt nhìn bốn phía, chỉ thấy bên dưới thung lũng, đám tướng sĩ cầm hắc kiếm trong tay, tiếp tục tấn công tứ phương, thu gặt tính mạng tinh binh, mà những cường giả âm dương cảnh kia, kẻ chết người bị thương ngã vào trong vũng máu, giống như đã từ bỏ đánh một trận, chờ đợi tử vong.
Giờ khắc này, sức chiến đầu Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn đã mất hết, bất kỳ là chỗ nào, cũng đều bại hoàn toàn, không có sức chống cự
-Các ngươi thất bại.
Sở Hành Vân thu hồi thiên thánh linh châu, lạnh lùng nhìn Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly.
Hô hấp Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly cứng lại, khuôn mặt dữ tợn, hai con mắt trừng lên, cắn chặt hàm răng, cảm giác không cam lòng.
Trận chiến này, bọn họ có ưu thế nhân số, sức chiến đâu to lớn, cùng với thời cơ, chính là tất thắng, nhưng kết quả, lại triệt để bại, bon họ làm sao có thể can tâm?
Đùng đùng đùng…
Bầu không khí trở nên nghiêm nghị đến mức tận cùng, Cố Huyền PHong đột nhiên vỗ tay ra, trên khuôn mặt dữ tợn, còn hiện lên nụ cười kỳ quái, mọi người thấy cảnh này, còn tưởng là Cố Huyền PHong điên rồi?
Nhưng lại thấy Cố Huyền PHong tiến lên một bước, quay về nhìn Sở Hành Vân cười, thở dài nói:
-KHông sai, trận chiến này hai người chúng ta đã bại, hoàn toàn thất bại, nhưng Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn còn chưa bại.
-Hả?
Đoàn người nghe thấy vậy, hoàn toàn lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hai người này bại trận, còn không có nghĩa là Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn thua?
Dưới sự nghi hoặc của mọi người, Cố Huyền PHong cùng Lâm Nguyên Ly đưa tay ra, nơi lòng bàn tay, xuất hiện một lệnh bài kỳ quái, bên trên khắc một chữ
Tỏa ra khí tức cổ xưa, phảng phất như đã tồn tại mấy ngàn năm, mỗi hoa văn đều uyển chuyển.
-Mọi người đều biết, sáu thế lực Bắc Hoang Vực, đều tồn tại mấy ngàn năm, cực kỳ cổ xưa, ở trong máy ngàn năm, từng đời tông chủ ngã xuống, từng người mới đi lên, phồn ving muôn đời
Cố Huyền PHong chậm rãi mở miệng, tiếng nói du dương, làm cho mọi người đều nghe nói rõ ràng.
Nhát thời, thiên địa yên tĩnh, hcir còn lại tiếng nói chuyện của hắn:
-Nhưng thế nhân không biết, tổ tông sáng tạo ra Thần Tiêu Điện cùng Đại La Kim Môn, còn chưa ngã xuống, hai vị lão tổ đã bước vào ngưỡng cửa của võ hoàng, tề mệnh cùng thiên địa.
-Mà hai viên tổ tông tín phù này, chính là tín vật câu thông với bọn họ!