Chương 374: Phúc - họa cùng nhau. "Vài lời tâm sự của tác giả" (2) Cách tốt nhất mà nó có thể nghĩ ra là giao cho ai khác chăm sóc hộ mình.
Thiên Tâm thượng nhân tiếp tục nói:
- Đừng vui mừng quá sớm! Trí tuệ của loại Quỷ vật này đã không còn thua kém người thường là bao. Sau khi Quỷ em bé la sát giúp cậu mở ổ khóa số mệnh ra, nó sẽ coi phần thận của cậu như nhà ở của chính mình. Quỷ mẫu có thể cảm ứng được tất cả những gì liên quan đến cơ thể cậu. Nếu cậu làm bất cứ chuyện gì khiến nó tức giận, nó có thể khiến Quỷ em bé la sát bên trong cơ thể cậu phân giải, khiến toàn bộ lục phủ ngũ tạng của cậu vỡ nát bên trong, chết ngay lập tức.
Tôi vừa nhăn nhó mặt mày, vừa vận chuyển Diệu Chân tâm pháp. Khi phải mang một quỷ bom hẹn giờ trong bụng, chẳng ai có thể vui vẻ được cả.
- Cần đủ thời gian mới có thể mở xong ổ khóa số mệnh. Mong cậu đừng nóng vội. Cậu là người có phúc duyên sâu dày, chắc chắn về sau sẽ là rồng trong muôn người.
Việc đã đến nước này, tôi muốn phản kháng cũng vô dụng.
Dùng điện thoại di động dò đường, tôi chẳng hề trông thấy bất cứ một bóng dáng tiểu quỷ nào cả, thay vào đó là những sợi âm khí đứt đoạn.
Sau khi đuổi đến cuối hành lang, tôi và Vương Ngữ dừng chân trước một căn phòng với cánh cửa lõm vào phía bên ngoài. Nhớ lại tấm bản đồ mà mình từng gặp ở đại sảnh tầng một, dường như không hề có đánh dấu về căn phòng này.
“Còn không có biển báo ghi tên phòng, chẳng lẽ bên trong nơi này có cất giấu một thứ gì đó cực kỳ bí mật hay sao?” Ván cửa đã bị biến dạng, tôi chẳng cần phải tốn quá nhiều sức lực cũng có thể đẩy cửa mở ra.
“Ngân hàng tế bào gốc xuất xứ từ công tác tạo máu cuống rốn* ư?” Tôi trông thấy một tấm biển dựng đứng bên trong căn phòng, bên cạnh là dòng chữ “Cấm vào”.
(Chú thích: Máu cuống rốn là máu được lấy từ cuống rốn và nhau thai sau khi sinh con và cắt rốn. Máu cuốn rốn được thu thập vì nó chứa tế bào gốc, có thể được sử dụng để điều trị các rối loạn về tạo máu và di truyền như ung thư.)
“Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé vẫn có một nơi như thế này sao?” Tôi không biết nhiều về kiến trúc bệnh viện. Có đôi khi, chức năng thực tế của những tòa nhà kỳ lạ này lại không liên quan gì đến tên gọi của chúng.
Vừa bước vào phòng, chợt có tiếng máu chảy vang lên bên tai tôi. Kiểu âm thanh đến từ một dạng chất lỏng sềnh sệch nào đó nhỏ xuống từ trên cao khác biệt hoàn toàn với tiếng nước chảy.
Tự mình đi qua những dãy kệ chất đầy chai lọ, xung quanh còn có mấy cái tủ đông khổng lồ, tôi thử mở cửa tủ ra, để rồi hoàn toàn choáng váng vì những thứ được cất chứa ướp lạnh bên trong.
“Tội nghiệp quá, nó vẫn còn chưa thành hình mà.” Tôi đóng cửa tủ lại rồi tiếp tục đi về phía trước. Hiện trạng nhà kho này được trang bị hệ thống phát điện, hệ thống tủ đông và những ánh đèn lờ mờ phía xa chính là minh chứng tốt nhất.
Chuyển sang một cái kệ khác, dòng máu nóng trên mặt đất khiến tôi phải lùi bước. Ngẩng đầu nhìn xung quanh nhưng không tìm ra tung tích Quỷ mẫu đâu, tôi chợt nhìn thấy một người đàn ông trung niên nằm sống soài trên hai chiếc bàn kê sát lại với nhau. .
Tư thế này gần giống với tư thế ban đầu của Quỷ mẫu khi nằm trong Khoa kế hoạch hóa Gia đình. Thấy thế, tôi tránh chân lách qua vũng máu, tiến gần đến vị trí hai cái bàn.
Người đàn ông vẫn chưa chết hẳn. Tôi có thể thấy lồng ngực của gã vẫn đang phập phồng. Thế nhưng mà, gã đã không thể nói được nữa vì miệng đang bị những mũi kim bạc khâu lại, trông cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn.
Tình hình y chang lúc trước, khi có 361 mũi kim bạc đang cắm sâu vào thân thể của người đang ông này, xuyên tận da thịt, đóng chặt cả người gã xuống mặt bàn.
Cơ thể gã đang co giật, và biểu cảm trên khuôn mặt của gã như ngừng lại ở khoảng thời gian cách đây 1 phút vậy.
“Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không bị báo ứng chỉ là do chưa đến thời điểm gặp báo ứng mà thôi.” Trước đây, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông này trong văn phòng viện trưởng. Kẻ này chính là Vương Tú Sâm, viện trưởng Bệnh viện Chăm sóc Sức khỏe cho Mẹ và Bé, người đã từng mất tích trong một thời gian dài.
Sau khi Quỷ mẫu giết gã thì cũng biến mất luôn. Tôi đi quanh hai chiếc bàn này một vòng, sau đó bất ngờ tìm thấy một số hình ảnh được đặt bên dưới vị trí gối đầu của gã viện trưởng.
=============================
Mời các bạn đón đọc bộ truyện dịch mới theo phong cách Hài - Linh Dị của nhóm dịch Livestream, mang tựa đề Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (được xem là một tác phẩm khác đồng tác giả với bộ Livestream Siêu Kinh Dị) - chất lượng đảm bảo - bản dịch xịn xò - cầu ủng hộ a!!!
------
Vài lời tâm sự của tác giả
Xin nói vài lời, Trường Cung không phải là một nhà văn toàn thời gian. Công việc chính của mình là làm Quality Control trong một nhà xưởng sản xuất máy điều hòa.
Vào thứ Tư, một tai nạn sản xuất nghiêm trọng đã xảy ra trên dây chuyền sản xuất mà Trường Cung phụ trách. Khi ấy, vẫn không thể xác định rõ nguyên nhân ngay lập tức. Sau cuộc điều tra vào thứ Tư và thứ Năm, đã có biên bản xác định rằng, sự cố phát sinh từ ống đồng nằm bên trong trong máy điều hòa, thay vì lỗi của chúng tôi.
Vào thứ Sáu, tôi và một đồng nghiệp khác đi đến một nhà máy cung cấp ống đồng chất lượng tốt. Tôi đến lúc 3:00 chiều và đến thẳng nhà kho lúc 3:10 phút. Sau khi đo đạc từng chi tiết một, trên thực tế là độ dày của vách ống đồng và đường kính ống đều có kích cỡ chính xác theo yêu cầu. Thế là, chúng tôi di chuyển sang xưởng sản xuất, xem xét quá trình công nhân vận hành sản xuất.
Sau khi xử lý đến 8 giờ tối, vì xác định nguyên nhân vụ tai nạn là do ống đồng, nhà xưởng bắt đầu quy trách nhiệm và kiểm tra dây chuyền sản xuất, trong khi lãnh đạo bộ phận khác mời chúng tôi đi ăn tối.
Nhậu xong một chặp rồi quay về nhà, tôi bỗng thấy đau bụng. Trước giờ, tôi không mấy quan tâm đến tình hình này, chỉ muốn lăn đùng ra ngủ và hy vọng ngày mai sẽ hết đau. Xui thay, tôi đau bụng cả đêm.
Hôm nay, tôi xin nghỉ phép để đi bệnh viện khám. Ban đầu, bác sĩ bảo tôi bị viêm dạ dày cấp tính. Nhưng sau đó, bác sĩ lại nói tình trạng của tôi hơi nghiêm trọng vì trước đây tôi từng bị tương tự như thế này. Nhưng tôi không để tâm cho lắm, vì cái thói ăn uống thất thường của mình. Đôi khi vào ban đêm, vì quá mệt mỏi nên tôi chẳng màng nấu nướng gì cả, chỉ đi ăn tiệm hoặc order thức ăn giao tận nơi. Cộng với việc nhậu nhẹt xã giao nghiện cafe vì thường thức khuya,... tôi ôm hàng loạt thói quen chết người đấy chứ.
Bác sĩ nói, có thể đấy là viêm dạ dày kích ứng hoặc có thể phát triển thành viêm teo dạ dày. Ông ta đề nghị tôi nên đi nội soi dạ dày và hẹn chiều mai tái khám.
Hôm nay, tôi uống hết hai bình nước, kể như là cầm hơi, nhưng thực tình là không thể ngồi lâu một chỗ được.
Tối về, tôi cố viết một lúc, cầm cốc nước áp vào bụng nhưng vẫn không thể chịu đựng nỗi, đau quá.
Vì vậy, chỉ có thể lên 1 chương mà thôi, và có thể cúp chương vào ngày mai nhé. Khi nội soi dạ dày xong, nếu bệnh tình không quá nghiêm trọng thì tôi sẽ bạo chương thêm.
Cuối cùng, tôi muốn chia sẽ một ít kinh nghiệm với mọi người, đó là phải tự hiểu lấy tình hình sức khỏe của bản thân nhé. Nhớ chọn nơi ăn cơm hợp lý, thường xuyên luyện tập thể dục thể thao nữa.