Chương 378: âm Dương quỷ thuật (2) Bản thân đã sớm tu thành Truy nhãn viên mãn từ lâu, chỉ là tôi chưa yên tâm để thực hiện việc đột phá lên cảnh giới tiếp theo mà thôi.
“Không biết lần sau mình sẽ gặp phải chuyện gì trong buổi livestream nữa. Bây giờ, Giang Thành có Quỷ mẫu và Hồ tiên nghìn năm. Giữa đất thị phi, chuyện quan trọng nhất là củng cố thực lực của bản thân.” Nghĩ tới đây, tôi mở hộp ngọc ra, cầm lấy viên thuốc tròn như hột nhãn bên trong, đặt vào miệng mình.
“Minh Mục đan, có thể tăng khoảng cách thị giác và củng cố thị lực rất nhiều.” Tôi nuốt viên thuốc vào, ngồi đối diện với ánh nắng ban mai rồi nhắm hờ mắt và luyện tập theo Tổng cương hướng dẫn tu luyện Thiên mục.
Sau khi ánh mặt trời lên cao, hấp thu dược lực xong, tôi đột nhiên mở mắt ra - con ngươi thoáng qua một vệt sáng vàng, và độ sáng đó thậm chí có thể so sánh với cả ánh mặt trời đang thiêu đốt ngoài kia.
Sau khi vận khí điều chỉnh hơi thở lại, ánh sáng trong mắt bắt đầu giảm dần rồi khôi phục lại bình thường.
Ở tầng đầu tiên của Thiên mục – gọi là Truy nhãn, người tu thành có thể nhìn thấy lông của các loài chim từ cách xa hàng trăm mét.
Ở cấp độ thứ hai của Thiên mục – gọi là Phán nhãn, người tu thành có thể nhìn thấy nét khắc trên đồng tiền từ cách xa 300 mét, vừa trợn mắt có thể xem rõ Quỷ thần – chỉ cần liếc mắt đến, xem thấu vạn sự.
Với sự trợ giúp của Minh Mục đan, tôi không chỉ đột phá thành công tới tầng thứ hai của Thiên nhãn mà còn có thể tích lũy đầy đủ, ổn định cảnh giới mới nhanh chóng, mơ hồ muốn đột phá đến cấp tiếp theo nữa.
“Đã luyện xong Phán nhãn, giờ có thể nhìn thấy được quỷ thần rồi. Mà nếu vậy, có lẽ mình đủ điều kiện luyện thẳng luôn tầng thứ hai của âm Dương quỷ thuật nhỉ?” Dù biết kiểu tập nhảy cóc cảnh giới này rất mạo hiểm trong khi bản thân chẳng có sư phụ dạy dỗ đàng hoàng, nhưng tôi vẫn muốn thử một lần.
Giai đoạn thứ hai của âm Dương quỷ thuật là “Dịch linh khu Quỷ”, nói chính xác thì đó chỉ là bước nhập môn của món Quỷ thuật này mà thôi. Hầu hết những người có thể chất thuần âm hoặc những người thường xuyên giao tiếp với ma quỷ đều có thể bước vào giai đoạn này mà không cần tu luyện.
Đạo giáo cũng có rất nhiều phương pháp biến ma quỷ thành nô dịch, thường dùng cả ân huệ lẫn quyền hành. Sau khi phong ấn ma quỷ bằng bùa chú, họ sẽ sử dụng hương trầm để trấn yểm chúng, từ từ xóa sạch lệ khí của quỷ rồi biến chúng thành thứ mà mình có thể sử dụng.
Phương pháp của bọn Tà tu cũng tương tự, thay vì dâng hương thì dùng máu thịt tươi để cúng tế. Cách này có thể khống chế được âm hồn trong thời gian ngắn, nhưng làm vậy lại rất nguy hiểm. Một khi sức mạnh của quỷ vật vượt quá tầm kiểu soát của người gọi hồn quá nhiều, bọn quỷ hồn tham lam ấy sẽ giết luôn tên Tà tu ấy.
Cả hai phương pháp này đều có nhược điểm, một là hiệu quả chậm, hai là quá mạo hiểm, lại gây sát nghiệp, mất đi công đức.
Khác với tu sĩ ở hai phe chính - tà, âm Dương quỷ thuật đi theo một con đường hoàn toàn khác.
Thuật này mang ý nghĩa nối liền đến cõi u mình, hóa thân thành âm dương, mạnh mẽ mượn nhờ sức mạnh quỷ ma quỷ. Nếu đủ khả năng tu luyện đến cảnh giới Đại thừa, người tu luyện có thể đồng thời tu hành ở cả hai yếu tố âm và Dương, xuyên qua Cửu U, nắm giữ trăm triệu âm thần, trở thành Diêm Vương của cả nhân thế và địa ngục.
Tôi thực sự không tin những gì trong quyển sách này nói, cũng không thèm tưởng tượng đến hình ảnh ở cảnh giới Đại thừa. Hiện tại, tôi chỉ muốn nhanh chóng tống khứ linh hồn quỷ em bé đang tác oai tác quái trong bụng mình mà thôi.
Phương pháp tu luyện của âm Dương quỷ thuật hoàn toàn trái ngược với của Diệu Chân đạo pháp. Từ cách thức vận chuyển trong kinh mạch, huyệt đạo, nội dung bên trong 2 quyển, Quỷ thuật và Đạo pháp, khác nhau một trời một vực.
Trong số đó, có một điểm khác biệt cơ bản giữa hai pháp môn này chính là:
Diệu Chân đạo pháp lấy con người làm trung tâm, loại bỏ cái cũ để đổi lấy cái mới, đồng thời củng cố chân khí bẩm sinh của đan điền.
Âm dương quỷ thuật chỉ có thể tu luyện vào lúc nửa đêm hoặc ở những nơi có âm khí nặng. Thứ cần hấp thụ vào của thuật này lại là phần tinh túy nhất của âm khí trên thế gian. Sau khi hấp thụ âm khí vào cơ thể, người tu luyện sẽ phải luyện hóa bản thân mình sao cho càng lúc càng giống như một con lệ quỷ vậy.
“Quỷ Đạo song tu, liệu mình cứ tu luyện như thế này... tu riết rồi có lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân luôn không nhỉ?” Nhăn mặt một cái, tôi cắn răng nghiên cứu tiếp, cố ghi nhớ tất cả các câu khẩu quyết về Quỷ thuật trong quyển sách trước mặt. Tiếp theo, tôi kéo rèm cửa lại, mở Sơn Mộc quan ra, leo vào trong rồi ngồi xếp bằng bên trong quan tài.
“m khí bên trong quan tài rất đậm, thích hợp cho Quỷ tu hành. Hiện tại là ban ngày, mình sẽ thử trước. Nếu xung đột với Đạo pháp, mình cũng kịp thời dừng lại.”
Nhắm mắt nhập định, theo từng lượt hít thở của tôi, lớp đất máu bên trong quan tài cũng nhè nhẹ tỏa ra từng làn khí đen mờ mịt; những dòng khí ấy chầm chậm chui vào cơ thể tôi.
Sau 9 lần livestream, trong cơ thể tôi đã tích tụ quá nhiều khí âm sát. Chúng vẫn luôn ẩn sâu trong cơ thể lúc ngày thường, giờ lại bắt đầu rục rịch theo hành động tu luyện Quỷ thuật của tôi. Những luồng âm khí này tuôn ra như suối từ những vị trí huyệt đạo trên cơ thể, và số lượng vẫn đang tăng lên liên tục, nhanh chóng vượt qua cả Chân khí đang lấp đầy bên trong đan điền của tôi.
So với tu luyện Đạo pháp, tài năng tu luyện Quỷ thuật của tôi hơn xa cả dự đoán mà bản thân từng mường tượng đến.
=======================
Mời các bạn đón đọc bộ truyện dịch mới theo phong cách Hài - Linh Dị của nhóm dịch Livestream, mang tựa đề Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (được xem là một tác phẩm khác đồng tác giả với bộ Livestream Siêu Kinh Dị) - chất lượng đảm bảo - bản dịch xịn xò - cầu ủng hộ a!!!