Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 387: Bán công thức chế thuốc (2)

Chương 387: Bán công thức chế thuốc (2)


“Mình nên tăng thêm một liều thuốc an thần nữa.” Tôi cười nhạt, lấy công thức đan dược trong lòng bàn tay ra: “Chủ tịch Hoàng, tôi có một công thức đan dược rất quý giá ở đây. Tôi muốn tăng thêm hạng mục hợp tác với các ông.”

“Bán công thức bào chế thuốc à?” Hoàng Bá Nguyên bật cười. Ông ta từng bắt đầu sự nghiệp kinh doanh bằng nghề bán công thức bào chế thuốc cách đây 20 năm “Thời hiện tại không thể so sánh với thời xưa được. Tôi không muốn thấy mấy công thức tầm thường thế này đâu, tình cảm là tình cảm, kinh doanh là kinh doanh...”

Cầm lấy công thức chế thuốc trong tay, sau khi đọc xong, vẻ mặt Hoàng Bá Nguyên từ từ trở nên nghiêm túc: “Cố Bổn Bồi Nguyên đan à?”

Ông ta thông thạo Trung y, biết tất cả các loại dược liệu và dược tính: “Dường như công thức đan dược của cậu hơi thổi phồng thì phải? Tóc bạc chuyển sang màu đen à? Da mặt từ nhăn nheo thành căng bóng à? Rồi còn không kiêng kỵ nóng lạnh nữa ư? Nếu thực sự làm được điều vừa nói, đây không gọi là thuốc bắc nữa, mà kêu bằng thuốc tiên thì đúng hơn.”

Hoàng Bá Nguyên trả công thức lại cho tôi, tỏ vẻ không mấy hứng thú.

“Ông không thử xem hiệu quả thế nào thì làm sao xác định là tôi có đang thổi phồng hay không? Giờ ông có thể yêu cầu cấp dưới đi lấy vật liệu làm thử, nấu ra một viên đan dược hoàn chỉnh xem thế nào?”

“Cậu chắc chứ?” Dường như vừa có một đốm sáng nhỏ lóe lên trong mắt Hoàng Bá Nguyên vậy, “Cậu không sợ chúng tôi lén copy lại công thức chế thuốc này, rồi đơn phương chiếm dụng bản quyền luôn à?”

Ta cười thản nhiên, nói: “Tôi đã dám lấy ra viên thuốc này, dĩ nhiên là vì nó không quá quan trọng đối với tôi. Nhớ lại xem, như rượu Đồng Tiên ngày trước, tôi còn rất nhiều các công thức ủ rượu và điều chế thuốc như thế này.”

Có Âm Gian Tú Tràng đứng sau, những công thức cấp thấp không cần quá nhiều điểm hối đoái. Dĩ nhiên, tôi có đủ tư cách để nói điều này.

Nhắc đến rượu Đồng Tiên, Hoàng Bá Nguyên không do dự nữa, lập tức gọi người mang công thức thuốc đi thử nghiệm: “Nếu loại thuốc này thực sự hiệu quả như công dụng được ghi, công ty dược Càn Đỉnh của tôi sẽ hợp tác với cậu bằng tất cả nguồn lực.”

Tôi chỉ mỉm cười, chờ đợi kết quả thử nghiệm.

Khoảng 2 tiếng sau, thư ký Trương và một nhân viên xông vào; nhân viên này đang cầm một chiếc bát thủy tinh trong suốt có nắp đậy trong tay.

“Thế nào? Kết quả ra sao? Có tác dụng phụ gì không?” Hoàng Bá Nguyên và Hoàng Lam đều tò mò nhìn người nhân viên kia. Tôi cũng xem qua thẻ nhân viên của người đó, anh ta là chủ nhiệm Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Tân dược.

“Chủ tịch Hoàng! Thuốc này có vấn đề!” Nhân viên kia xúc động đặt chiếc bát thủy tinh lên bàn của Hoàng Bá Nguyên. Thấy phản ứng của anh ta kịch liệt như vậy, tôi khẽ nhíu mày, thầm nhủ: Đồ vật xuất xứ từ Âm Gian Tú Tràng đều là hàng xịn mà. Chẳng lẽ có một quy tắc ngầm trong vận mệnh, ví dụ như không thể lan truyền vật như thế này ra khắp thế gian hay sao?”

Trong lúc tôi đang đoán già đoán non, người nhân viên kia đã mở nắp của chiếc bát chứa thuốc - một mùi hương thuốc thoang thoảng bay ra từ trong bát: “Tôi làm ngành dược đã hơn 10 năm, và đây là lần đầu tiên phát hiện ra rằng, thuốc bắc không những không đắng mà còn tỏa ra mùi thơm dịu sau khi nấu xong đấy.”

Ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trong phòng, tôi cũng hoàn toàn bất ngờ. Tôi từng bào chế thử loại Cố Bổn Bồi Nguyên Đan này - vị thuốc đắng kinh khủng, nhưng tại sao thuốc do người khác làm lại tỏa ra một mùi thơm tinh tế như vậy: “Hay do mình dùng sai công cụ trong lúc nấu thuốc? Chẳng lẽ không được dùng nồi cơm điện để nấu thuốc à?”

Hoàng Bá Nguyên cũng vô cùng kinh ngạc. Ông ta nếm thử một chút, sau đó cảm giác chấn động từ tận cõi lòng, sắc mặt chậm rãi trở nên hồng hào hơn: “Thuốc này quả nhiên có tác dụng, nhưng tại sao lại là dạng loãng? Không phải trong công thức thuốc có ghi rằng, cuối cùng dung dịch sẽ cô đặc lại thành một viên thuốc sao?””

“Có thể là quá trình đun nấu có vấn đề. Chúng tôi đã lọc sạch nó bốn lần và thử mọi cách nhưng vẫn không thể cô đặc lại thành một viên thuôc được.

“Từ bây giờ, cậu điều động bộ phận của mình cố gắng hết sức để phát triển loại thuốc này, tìm ra các đặc tính và tác dụng phụ rồi đưa nó vào sản xuất càng sớm càng tốt.” Đây là một loại thuốc chưa bao giờ xuất hiện trên thị trường trước đây, và hiệu quả của nó cực kỳ tuyệt diệu. Một khi được phát triển, chắc chắn sẽ là một cú thúc mạnh vào thị trường.

Hoàng Bá Nguyên thảo luận với người chủ nhiệm R&D rất lâu. Sau khi quyết định xong, ông ấy mới sức nghĩ đến tôi, bèn quay sang với một gương mặt phơi phới đến nỗi khiến tôi có hơi ngượng ngùng: “Cao Kiện, nghe nói cậu có những đơn thuốc và phương pháp ủ rượu tương tự, nhỉ? Nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài. Sự hợp tác giữa chúng ta không phải một hai lần. Dược phẩm Càn Đỉnh của chúng tôi rất đáng để cậu tin tưởng. Nhân đây, thư ký Trương, đi lấy cổ tức doanh số của rượu Đồng Tiên giao cho Cao Kiện đi.”

Ông ta vẫy tay ra hiệu cho thư ký Trương; không lâu sau, thư ký Trương đưa thẻ ngân hàng cho tôi: “Cậu Cao, mật khẩu là sáu số 1, tổng cộng là 15 triệu NDT cổ tức của tháng này. Thị trường chưa mở hoàn toàn, cổ tức ước tính sẽ tăng gấp đôi vào tháng tới.”

Cất thẻ ATM vào túi, tôi lấy ra một tờ giấy ghi công thức thuốc khác; nhưng thay vì đưa cho Hoàng Bá Nguyên, lần này tôi lại giữ nó trên tay: “Chủ tịch Hoàng, tôi không bán công thức điều chế thuốc cho ông để lấy tiền. Thứ mà tôi muốn chính là một đồng minh đáng tin cậy, có gan đối đầu với nhà họ Giang.”

=======================================

Mời các bạn đón đọc bộ truyện dịch mới theo phong cách Hài - Linh Dị của nhóm dịch Livestream, mang tựa đề Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi (được xem là một tác phẩm khác đồng tác giả với bộ Livestream Siêu Kinh Dị) - chất lượng đảm bảo - bản dịch xịn xò - cầu ủng hộ a!!!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch