Chương 82: Huyết Nhiễm hồng trần, Cửu Vĩ khai thiên (2) Lưu Y Y không muốn tin tưởng cái sự thật này. Con bé thà canh chừng bên cạnh điện thoại mỗi đem, cứ mãi ngóng chờ một cuộc gọi mà chẳng biết cuộc chuyện trò đó sẽ chấm dứt vào lúc nào.
"Mẹ có thể nói chuyện với con thêm lần này nữa, được không mẹ?"
Vừa lúc Y Y xuất hiện đột ngột, tôi thấy rõ vòng lốc xoáy âm khí đang xoay chuyển kia bỗng dưng chuyển động chậm dần. Dường như có thứ gì đó đang vùng vẫy bên trong.
- Người mẹ của con bé này còn có thể giữ lại ký ức thuở sinh thời sao?
Lưu Bán Tiên vẫn quan sát tình huống nãy thông qua màn hình lviestream. Cô hồn, dã quy còn vướng bận tại nhân gian, chỉ cần không bước qua cầu Nại Hà, ít nhiều gì cũng sẽ bị ký ức khi còn sống ảnh hưởng. Nhưng mà, kẻ bị ảnh hưởng mạnh đến nỗi bắt đầu sinh ra phản kháng như bà ấy lại khá hiếm hoi.
Đại trận Thập Ác không cho phép thiếu bất cứ một người nào trong 10 người. Mẹ của Y Y đang giãy giụa, hung vật không thể nào thoát khỏi vòng vây.
Chỉ còn ít phút nữa là trời rạng sáng, con ác quỷ đó tức quá hóa giận,liền khống chế âm khí tích tụ vào ngón tay kia. Ngón tay ấy liền vùng thoát ra khỏi phong ấn, chĩa thẳng về phía Y Y.
Nó muốn giết kẻ vừa xuất hiện, phá hoại kế hoạch của nó. Tiến thú gào truyền đến, mây gió biến ảo; chẳng ngờ uy lực của một ngón tay lại khủng khiếp đến thế.
"Xem ra, số mệnh đã an bày mày không thể nào thoát ra trong đêm nay rồi." Bị tà ma ám trên thân người, tôi tùy tiện cười lớn. Cả người tôi đều bị nhuộm đỏ bởi máu tươi của chính mình, nhưng tôi không hề để ý chút nào. Trái lại, tôi tỏ vẻ rất thoải mái, hưởng thụ cái cảm giác này. Tôi bước đến, đứng trước người Y Y, đưa hai tay lên, vẽ bùa giữa không trung. Từng làn máu đỏ tung bay phất phới, kéo dài không tan.
Ngón tay của hung vật như núi lớn đè xuống đỉnh đầu. Mãi đến khi đại họa sắp giáng xuống, tôi mới dùng hai tay kết ấn. Tôi cười to một cách điên cuồng, xé toang quần áo, để lộ toàn bộ hình xăm Cửu Vĩ huyết hồ ra ngoài.
"Môn pháp thuật này, có lẽ đã bị phủ bụi khỏi nhân thế mười năm nay rồi!"
Máu tươi bên trong mắt, mũi, miệng, tai tuôn trào ra ngoài. Bộ dáng hiện tại của tôi còn đáng sợ hơn ác quỷ rất nhiều. Đột nhiên, tôi tự gào lên một cách mất khống chế, nói ra những lời vô cùng mơ hồ:
"Mười năm trước, tao hỏi mày! Nếu nhân thế phỉ báng tao, bắt nạt tao, sỉ nhục tao, cười nhạo tao, khinh khi tao, chà đạp tao, căm ghét tao, lừa gạt tao, vậy tao nên nên làm gì?"
"Mày nói với tao rằng: tao chỉ cần nhịn nó, nhường nó, tránh né nó, làm theo ý nó, chịu đựng nó, mời chào nó, ngó lơ nó, sau 10 năm hẵng gặp lại nó!"
"Kết quả thì sao? Cả dòng dõi của tao bị hủy diệt, đoạn tử tuyệt tôn!"
"Kiếp này, một tia linh hồn của tao đã may mắn thoát khỏi vòng vây. Từ đây về sau, cho dù Phật, Ma, Quỷ, Đạo chúng mày dám cản đường tao, tao cũng phải giết sạch chúng mày!"
Tôi chẳng biết vị thần mà mình mời đến là thần thánh phương nào nữa, chỉ thấy sát tính dày đặc, căn bản không hề ngó ngàng đến sống chết của tôi, chỉ chăm chăm vào mục đích giết chóc.
Hung vật đè ngón tay xuống, còn hắn điều khiển thân thể bước lên phía trước, quyết tâm không lùi!"
Hai tay hắn giống như những cánh bướm bay tán loạn, kết xuất ra từng dấu thủ ấn.
Những giọt máu trên cơ thể phiêu lãng trong không khí, mơ hồ hóa thành chín chiếc đuôi khổng lồ, chống trời mà xông lên, đối kháng với ngón tay của hung vật đang ép xuống.
Từng tia sáng bình minh lưa thưa lóe lên tại chân trời, nhưng con hung vật này cũng bắt đầu thẹn quá hóa giận. Nó đã chờ đợi thời khắc này không biết bao nhiêu năm nay, làm sao cam tâm bị kẻ khác phá hoại như vậy.
Âm khí lại cuộn trào một lần nữa, nó liều mạng ngưng tụ thêm một ngón tay thứ hai.
Uy lực của một ngón tay đã khó mà chống đỡ, huống chi là có ngón tay thứ hai xuất hiện.
"Mặc dù con hung vật nhà mày không có oán thù gì với tao cả, nhưng để tao gặp được, lại chịu sự thỉnh cầu của cỗ thân thể này, tao nhất định không thể để mày thoát khỏi nơi đây."
Thân thể đang bị khống chế của tôi lại thực hiện một động tác cực kỳ điên cuồng khác. Hắn dùng một tay đâm vào giữa trán của chính mình, xé ra một vài giọt máu ngay giữa tâm trán.
"Huyết Nhiễm hồng trần, Cửu Vĩ khai thiên!"
Chín cái đuôi mơ hồ sau lưng tôi dường như hóa thực chất, hình thù rõ rệt hơn hẳn. Lúc này, chín chiếc đuôi thực thể hóa bắt đầu trận đánh trường kỳ kháng chiến với hai ngón tay của hung vật cùng vòng xoáy âm khí kia, chẳng khác gì một kẻ gan dạ đang cố gắng cạy miệng cá sấu vậy.
"Phá nhanh cho tao!!!"
Cuộc đấu sức sinh tử này kéo dài gần năm, sáu phút đồng hồ, mãi cho đến khi ánh bình minh rạng rỡ đầu tiên xuyên thủng màn đêm. Hung vật ẩn hiện trong làn âm khí mịt mờ đó rống ầm lên. Từng dòng khí âm sát cuồn cuộn bị xé rách ra, tan vỡ đi, rồi chìm vào mặt đất.
Hai mắt của tôi đỏ ngầu, miệng tôi phát ra tiếng cười lớn cực kỳ điên cuồng. Sau đó, tôi té lăn đùng ra đất, ngã chổng vó dưới ánh bình minh chiếu thẳng vào người.
Ý thức của tôi phục hồi dần, sự đau đớn và cơn mệt mỏi lấp kín từng sợi dây thần kinh trong người tôi. Tôi chỉ vừa kịp chụp lấy điện thoại đi động của mình, rồi hôn mê bất tỉnh.
...Tính tang!
Nhiệm vụ bắt buộc của Âm Gian Tú Tràng: Sống sót đến hừng đông - đã hoàn thành.
Ủy thác từ Âm Gian: Hoàn thành xuất sắc - thưởng 10 điểm.
"Tổng điểm của bạn streamer là 21. Mục lục vật phẩm trong Shop hối đoái khả dụng với bạn đã được làm mới, hiện tại bao gồm:
"Ấu trùng cổ độc Phi Long (Nhỏ máu nhận chủ, cứu một người, giết một người, là cổ độc có tiềm năng trưởng thành rất cao, 09 điểm), Dây tơ hồng (dùng bùa nhân duyên để bện thành dây đeo, có năng lực thay đổi nhân duyên, khiến một người bỗng nhiên thích bạn trong vô thức, 03 điểm),/i>, Hoa Mai dịch thuật ,i>(bản đơn bí truyền, 09 điểm), Chú giải về bùa chú (05 điểm), Mao Sơn Chiêu Hồn phiên (07 điểm), Tượng thần may mắn (Chiêu tài tiến bảo, trấn trạch trừ tà, 10 điểm), Ngũ Quỷ Vận Tài pháp (10 điểm), Diệu Chân đạo pháp tường giải (10 điểm)..."
Ánh mặt trời xua tan âm khí tại Trung Tâm Hỏa táng Cầu số 03 này. Thập Ác tránh lui, trăm quỷ tiêu tan, chỉ để lại một cô bé đơn độc tại đây.
Cô nhóc tựa như bị ai đó ôm vào trong ngực, hai mắt nhìn chằm chằm vào đại sảnh trống không, miệng lẩm bẩm một chữ.
"Mẹ..."
Một cơn gió kỳ lạ cuốn qua, con bé với tay chụp lại một thứ gì đó, nhưng chỉ thấy từng tia nắng sớm len lỏi qua khung cửa sổ.