WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 89: Phá hai tầng liên tục (1)

Chương 89: Phá hai tầng liên tục (1)





Trang thứ ba chính là quy định cấm của Diệu Chân đạo:

"Thượng luật, Thiên Sát cấm:

Một, cấm ngờ vực ông trời

Hai, cấm nghi ngờ đạo, kinh

Trung luật, Địa sát cấm

Một, cấm nghi ngờ sư phụ

Hai, cấm phản bội sư môn,

Ba, cấm rối loạn cương thường

Hạ luật, Ác cấm

Một, cấm tỏ vẻ ra lệnh, quyền thế

Hai, cấm tò mò

Ba, cấm tọc mạch

Bốn, cấm thị phi

Năm, cấm hống hách, thể hiện

Sáu, cấm khẩu nghiệp với đồng đạo."

"Miễn là đệ tử nhập tông, phải biết rõ những điều này, học thuộc lòng, tuân thủ cẩn thận."

Theo chân điển của Đạo gia, có thể thấy bọn họ lựa chọn đệ tử rất nghiêm khắc thông qua những điều cấm kỵ nói trên.

"Sao nhiều luật lệ giáo điều, cứng nhắc, cổ hũ đến thế nhỉ? Mình mà đến môn phái của họ học đạo, phỏng chừng tốn hàng trăm năm cũng không được học chiêu bài chính thức nha."

Tôi nằm trên giường, lật xem quyển Diệu Chân tường giải. Dĩ nhiên, bằng vào tư thế này của tôi, mấy vị thiên sư kia đã có thể ghép tôi vào tội khinh nhờn.

"Diệu Chân có mười cái động, chia thành Chúc, Trai, Đan, Dược, Bùa, Chú, Trấn..."

Xem đến đây, tội liền mặc kệ ba cái chú thích liên quan đến Chúc, Trai... gì đó, mà nhảy ngay đến phần Bùa chú. Đó chính là pháp môn mà tôi quan tâm.

Tôi khác với những vị đạo nhân đi tìm con đường trường sinh. Tôi muốn tu đạo, chỉ để giữ lại cái mạng nhỏ này.

"Phân nhánh Chú pháp khác với những phân nhánh phổ thông. Vật được dùng làm pháp khí vẽ bùa bắt buộc phải được tế luyện qua, rồi truyền linh khí, linh quang vào, sau đó mới sử dụng được. Trước khi vẽ bùa, phải thắp nhang, thành tâm cầu khẩn, hiên ngang cầm bút, mắt mở to, đừng nhìn chằm chằm vào tâm giấy.

Tiếp theo, thả lỏng cả người để tinh thần được yên tĩnh, tích tụ thần chú vào ngòi bút, trước khi bắt đầu hãy niệm một câu thần chú may mắn. Việc niệm chú và vẽ bùa phải nối liền một mạch, không được gián đoạn hay bị rối loạn. Không được nói chuyện với người xung quanh, không thể để tâm trí suy nghĩ vẩn vơ, bằng không, bùa chú không linh nghiệm. Niệm chú, có nghĩ là "chú" sinh ra từ tâm, không phải sinh ra từ miệng lưỡi."

Trong quyển sách này miêu tả về sự phân chia của bùa chú rất kĩ càng. Đọc hơn một nữa, tôi mới biết hành động sử dụng bùa Thỉnh Thần trước đó là vô cùng nguy hiểm.

Hệ luy hao hụt tinh huyết, giảm tuổi thọ chưa phải là điều đáng sợ nhất. Ngộ nhỡ người dùng bùa thỉnh Tà thần lên người, có khả năng sẽ bị Tà thần mê hoặc tâm trí, trở thành con rối của vị thần đó.

Trong Diệu Chân đạo, bùa chú được chia thành 04 đẳng cấp, 09 màu sắc.

Xếp chót bảng là bùa chú phổ thông, đa số do các vị nhân sĩ giang hồ nơi thôn dã vẽ ra. Khi dùng bùa đó, có linh hay không linh, phải do duyên số.

Bùa chú cấp tiểu thừa thường là tác phẩm của các vị Thiên sư ở các đạo trường vẽ ra, có thể trừ tà, tránh tai nạn. Căn cứ vào sự khác nhau của công năng, có thể chia thành 108 loại.

Bùa chú cấp thượng thừa chỉ có thể do cao nhân đắc đạo đủ sức vẽ. Hơn nữa, vật liệu để vẽ chúng toàn là tinh hoa của đất trời, ví dụ như lá phôi bùa sấm sét của dòng họ anh Lưu mù vậy. Chỉ vẻn vẹn là một tấm bùa phôi, còn chưa đủ cấp bán thành phẩm, đã có thể gây ra thương tổn cho ác quỷ. Một điểm đáng chú ý là, khi đó tôi chẳng hề biết tu đạo là cái gì, nên chỉ mới phát huy ra được một phần mười năng lực của lá phôi bùa sấm sét đó.

Bùa chú đại thừa xếp hạng cao nhất, đã siêu thoát khỏi cảnh giới Hậu thiên. Chỉ có những vị đại năng ở cảnh giới Tiên thiên mới có thể vẽ ra.

Bùa chú phân ra 04 cảnh giới như thế, trong khi màu sắc lại là một hạng mục căn cứ khác để phân loại công năng của lá bùa. Ví dụ như, bùa màu hồng để trấn nhà ở, bùa máu chủ đạo cho điềm xấu, bùa tím kéo dài tuổi thọ, đa phần bùa vàng sẽ có liên quan đến năng lực sấm sét...

Phần nội dung cuối cùng về bùa chú trong quyển sách này là vài đoạn miêu tả các vẽ và thần chú để tạp ra một vài lá bùa cấp cơ bản. Có lẽ đạo hạnh của tôi quá nông cạn, nên nhìn một hồi liền cảm thấy đầu choáng mắt hoa, chẳng thể nào nhớ nỗi những con chữ trước mặt nữa.

Sau khi xem xong phần bùa chú, tôi lật tìm phần tâm pháp nhập môn của Diệu Chân đạo.

"Tự thân tĩnh tọa, cố gắng đừng để tạp niễm quấy nhiễu. Quan sát đan điền bên trong thân thể, đừng quá ép buộc bản thân, đừng hô hấp quá mạnh. Cứ để mặc cho tự nhiên, không suy nghĩ, không ưu phiền, quay lại bản nguyên, bỏ đi tạp chất!"

"Tĩnh tọa trong một tháng dài, sẽ cảm thấy lòng dạ bình tĩnh. Hô hấp hài hòa, dẫn nhập xuống đan điền làm xuất hiện chấn động nho nhỏ. Dần dà, đan điền tỏa nhiệt, chấn động mạnh hơn, hòa quyện toàn thân, dẫn nhập tứ chi, hòa tan vào máu huyết, đả thông mạch Đốc. Con đường di chuyển từ sau lưng mà tiến, thông qua Ngọc Chẩm, Thượng Điền, Minh Đường, Thước Kiều, Trọng Lâu, tiến về Hoàng Đình."

Đoạn cuối của phần trên cũng không quá dông dài, cơ bản là cho biết mới nhập môn vào Diệu Chân đạo, ít nhất cần tốn ba năm mới được tiếp xúc đến những kiến thức này.

"Trên sách bảo ngồi tĩnh tọa một tháng liền thấy hiệu quả, chẳng biết cái thân xương cốt mục rĩ của mình phải mất bao lâu mới luyện thành nữa?"

Cơ mà, muốn biết có học được hay không, thì phải thử. Thế là, tôi liền ngồi xếp bằng trên mặt đất, thẳng hướng về ánh tà dương.

Tôi đọc thầm tâm pháp, thả lỏng tinh thần. Có lẽ do vừa uống rượu Đồng Tiên, cảm giác ấm áp của men say kia lan tỏa cả người, làm tôi cứ có cảm giác ngồi bên một bếp lửa hồng giữa đêm đông lạnh giá.

Ấy thế mà, hiệu quả lần này lại tốt đến kỳ lạ. Chưa đến nửa khắc, tôi liền rơi vào tình trạng nhập định ở mức độ sâu. Anh Lưu mù từng nói cảnh giới đầu tiên gọi là Tâm Trai, và dường như tôi đã đạt đến trạng thái đó rồi.

Xua tan tạp niệm, tôi đọc thầm khẩu quyết, dần dần những ý niệm vương vấn trong lòng bỗng hóa hư không. Ý thức đang thăng hoa lên một độ cao nào đó.

Tinh thần của tôi cứ lơ lửng dần lên, dường như đang bay về bầu trời. Thế nhưng mà, trên bầu trời ấy, không có trời, mà giống như có một con Cửu vĩ Huyết hồ ngự trị tại đó.

"Huyết nhiễm Cửu vĩ, gửi hồn nơi mày! Sau này, tao với mày - có phước cùng hưởng, có họa cùng chịu!"

Giọng nói già nua, ngạo nghễ kia cứ văng vẳng bên tai. Từ cái ngày mà tôi trông thấy hình ảnh ý thức của tôi bị con Cửu Vĩ kia cắn nuốt, dường như ý thức ấy đã được thoát thai hoán cốt vậy, tâm thần cảm giác vô cùng yên bình.

Ý thức của tôi cứ thăng hoa dần, sau đó dừng lại giữ không trung.

Thật ra, cái không trung này chính là không gian bên trong Thượng Đan Điền* mà quyển sách Diệu Chân đạo miêu tả, nằm tại vị trí giữa hai chân mày, còn được gọi là Tàng thần Chi phủ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.