Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 67: Mãng khô cáp (2)

Chương 67: Mãng khô cáp (2)
sứ chạy thẳng tới đầu Phương Hành, lập tức hấp dẫn lực chú ý của mãng khô cáp.



Phương Hành thấy thế, kinh hãi, vội vàng nghiêng đầu, né tránh bình sứ.



- Ba " một tiếng, bình sứ đập vào trên cây khô phía sau hắn, lập tức nổ tung.



Một mùi huyết tinh nồng đậm truyền ra, trên cây khô huyết hồng một mảnh, còn bao phủ cả người Phương Hành.



Thì ra là một quả huyết khí đan, chính là thứ cho long mã ăn, mỗi khi long mã lên đường quá vội, cần tẩm bổ, liền cần cho chúng nó ăn loại đan này, thuốc này lấy huyết nhục yêu thú cấp thấp luyện chế mà thành, ẩn chứa đại lượng khí huyết, gia nhập một chút linh dược dậy mùi, yêu thú rất thích...



Mãng khô cáp giống như bị hấp dẫn, hai con ngươi xanh lục như chiếc đèn lồng vừa chuyển, gắt gao nhìn thẳng Phương Hành.



Đúng vào lúc này, Hậu Thanh khẽ mỉm cười, hướng Phương Hành khoát tay áo, há mồm không tiếng động, chính là nói:



- Vĩnh biệt...



Rồi sau đó, hắn xoay người lặng lẽ lui về phía sau hai bước, lập tức bay vút chạy trốn.



Dưới tình huống này, tự nhiên là chạy trốn quan trọng hơn, dùng huyết khí đan hấp dẫn lực chú ý của mãng khô cáp, yêu cáp nhất định sẽ đi cắn nuốt tiểu quỷ này trước, mà chính mình thừa dịp này chạy trốn, cho dù mãng khô cáp không ăn no, còn có thể đuổi theo nữa, trong túi áo còn có năm thất long mã, ở lại sẽ giết, ném sau lưng mình, nói vậy cũng có thể cho mình tranh thủ thời gian nhất định.



Trong chớp mắt, Hậu Thanh đã coi như định ra kế hoạch, tự nghĩ trăm lần không sót một.



Chẳng qua là, hắn tuyệt đối không nghĩ tới một màn xảy ra, đang ở thời khắc hắn nhanh chóng trốn đi, mãng khô cáp thoạt nhìn lực chú ý đã hoàn toàn bị Phương Hành hấp dẫn, con ngươi mạnh mẽ chuyển qua, rồi sau đó "cô oa" kêu to một tiếng, miệng mở rộng, một cái lưỡi huyết hồng như phi tiễn bắn ra ngoài, thế như điện, kình phong như đao, mục tiêu rõ ràng chính là Hậu Thanh.



Hậu Thanh kinh hãi, vội vàng cong người, trên không trung xẹt qua một đường vòng cung xinh đẹp, hiểm lại càng hiểm tránh thoát một kích kia.



Ngay cả Phương Hành cũng không khỏi than thở, thân pháp của người này quả thực quá tốt.



Vô cùng chắc chắn, Hậu Thanh cho dù không đề cập tới Linh Động tầng ba, ở trên giang hồ, cũng nhất định là hảo thủ.



Vô luận là kiếm pháp, hay là thân pháp, cũng đủ để ở hồng trần phàm tục đứng ở đỉnh phong.



Bất quá, thân pháp dù nhanh đến đâu, cũng không nhanh bằng lưỡi mãng khô cáp, tứ giai yêu thú thoạt nhìn thân rộng thể mập, tựa như ngọn núi nhỏ, nhưng đầu lưỡi như rắn như tên, linh hoạt dị thường, một kích đánh hụt, còn không đợi thân hình Hậu Thanh rơi xuống đất, kích thứ hai đã bắn ra ngoài, Hậu Thanh dù sao chưa học được thuật đạp không, thân trên không trung không cách nào chuyển hướng, bất đắc dĩ, không thể làm gì khác đành một kiếm chém ra.



- Xuy...



Một kiếm này chém trên đầu lưỡi mãng khô cáp, thế nhưng mềm nhũn không đến lực, toàn lực một kiếm, cũng chỉ ở trên đầu lưỡi của nó vẽ lên một đường mờ nhạt, nhưng cũng đem mãng khô cáp đánh đến nổi giận, buồn bực rống một tiếng, địch ý toàn diện mở ra, chân sau đạp một cái, thế nhưng trực tiếp hướng Hậu Thanh đụng tới, đồng thời chân trước to mọng như cái thớt, ngang trời đảo qua, phách về phía Hậu Thanh.



- Tiểu vương bát đản này rốt cuộc đã làm cái gì? Tại sao mãng khô cáp lại đến công kích ta?



Hậu Thanh bị mãng khô cáp theo dõi lòng tràn đầy sợ hãi, hắn không rõ, tính toán của mình hoàn toàn không có sai lầm, làm sao kết quả lại trúng mưu kế của tiểu tử kia... Chết tiệt, tiểu tử kia rõ ràng không làm gì cả a!



Hậu Thanh vô luận như thế nào, cũng không nghĩ ra Phương Hành làm sao đẩy mình tới quẫn cảnh như thế.



Mà Phương Hành lúc này thì đắc ý khóe mắt đầu mày đều đang cười, một bên chịu đựng đau nhức bên cánh tay trái, một bên nhìn Hậu Thanh cùng mãng khô cáp liều chết, cảm giác như vậy, đau cùng mừng hỗn hợp, thật sự là thoải mái!



Kiến thức áp chế!



Đại khái Hậu Thanh cũng không nghĩ ra, Phương Hành thật sự là không làm gì, điều duy nhất Phương Hành làm, chính là ám hiệu hắn chạy trốn sao...



Âm Dương Thần Ma Giám vừa liếc nhìn mãng khô cáp, cũng đã nói rất nhiều đặc điểm của nó, trong đó được Phương Hành coi trọng chính là:



- Không thoát thú thân, thì thị động vô tĩnh...



Đơn giản mà nói, chính là yêu thú như mãng khô cáp, trừ khi là tu hành đến hóa thành hình người, nếu không thị lực sẽ có một thiếu sót, đối với những thứ tĩnh là nhìn không thấy, những thứ động ngược lại thấy vô cùng rõ ràng, cũng bởi vì cái này, khi nó bị mùi vị khí huyết của Liễu Tam hấp dẫn tới đây, nhảy ở giữa không trung, nó có thể thấy Hậu Thanh cùng Phương Hành.



Nhưng sau khi nó rơi xuống, Phương Hành cùng Hậu Thanh cũng không dám vọng động, nó ngược lại nhìn không thấy hai người kia.



Nếu không phải như thế, nơi nào sẽ có thời gian cho Phương Hành làm bộ sợ hãi, lau vết máu, Hậu Thanh bắn đan giá họa?



Vốn Hậu Thanh một viên huyết khí đan bắn ra, quả thật hấp dẫn lực chú ý của mãng khô cáp, mà mùi vị khí huyết nồng đậm, đã ở khí huyết cho mãng khô cáp một cái phương hướng, chẳng qua là, Hậu Thanh làm những chuyện phía sau, đã phạm vào một cái sai lầm cực lớn, cũng là sai lầm Phương Hành vẫn hi vọng hắn phạm phải, đó chính là tốc độ thân pháp cực nhanh chạy trốn...



Mà vừa động, thì xong rồi, mục tiêu của mãng khô cáp lập tức chỉ hướng hắn.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch