Phương Bình sắc mặt ngưng trọng, lấy thực lực hiện tại của hắn, tự nhiên là không đủ để cùng lúc chống lại ba tên Giác Tỉnh Giả, điều này không khỏi làm hắn chần chờ, đến cuối cùng có nên theo dõi hay không.
Nếu theo dõi rồi sau đó lại bị đối phương phát hiện, như thế hắn sẽ gặp nguy hiểm, sẽ phải đối mặt với ba vị Giác Tỉnh Giả bao vây.
“Đi đường Xuân Giang!”
Chính vào thời điểm Phương Bình lâm vào chần chờ, ba người kia gọi một chiếc taxi, ngồi lên xe mà rời đi.
“Theo dõi bọn chúng, tuy nhiên cần phải cẩn thận một chút!”
Cắn răng một cái, Phương Bình cuối cùng vẫn quyết định theo dõi bọn chúng, ở nơi này, hắn đã đợi bốn ngày mới gặp được bọn chúng, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, sau đó không biết đến khi nào mới có thể phát hiện ra tung tích đối phương.
Tính tiền đi ra khỏi quán cà phê, chờ đợi hơn mười phút, Phương Bình gọi một chiếc taxi, chạy về phía đường Xuân Giang.
Tuy rằng khoảng cách có xa một chút, nhưng dựa vào Haki Quan Sát, hắn có thể nghe rõ địa phương ba người muốn đến.
Hơn nửa giờ sau, xe taxi chở Phương Bình đã đi đến đường Xuân Giang.
Khi đến nơi, ba người kia đã không thấy tung tích, bởi vì chậm hơn hơn mười phút mà ba người bọn hắn đi xe taxi đã đến trước mười mấy phút, sau đó không biết hướng địa phương nào mà tìm kiếm.
Tuy nhiên Phương Bình cũng không lo lắng, lần trước đã gặp qua đối phương, đem “thanh âm” của đối phương nhớ kỹ, chỉ cần đối phương xuất hiện trong phạm vi của Haki Quan Sát là hắn có thể cảm ứng được, lập tức có thể phát hiện được phương hướng của đối phương.
Phương Bình đội mũ lưỡi trai, đầu hơi cúi, hắn ở đường Xuân Giang bắt đầu tìm kiếm.
Hiện tại, hắn bởi vì vừa mới thức tỉnh năng lực nên Haki Quan Sát chỉ có thể cảm nhận được phạm vi xung quanh hắn đến trăm mét, cùng so sánh với Không Đảo Chi Thần của Enel bao phủ nửa khu vực Không Đảo, vẫn là kém một chút, tuy nhiên dùng để tìm kiếm cũng là đã đủ rồi.
Chỉ cần cẩn thận một chút, dưới tình huống cách xa nhau khoảng trăm mét cũng là đủ để bảo đảm chính mình không bị phát hiện, tìm kiếm tới đối phương.
“Tìm được rồi!”
Thời điểm khi tới gần một khách sạn, sắc mặt Phương Bình trong giây lát vừa động, hắn cảm nhận được ba “thanh âm” quen thuộc, đúng là ba người hắn muốn tìm.
Ánh mắt Phương Bình nhìn về phía khách sạn thì thấy một cái bảng hiệu toát lên vẻ cổ xưa treo trên cao, trên mặt bảng viết bốn chữ “Ôn Nhu khách sạn”.
“Ban ngày ban mặt tự nhiên chạy đến khách sạn, hơn nữa còn thuê ở chung một gian phòng bình dân, không phải là… gay a?”
Phương Bình ý nghĩ có chút thú vị, ánh mắt chuyên tâm chú ý hướng về phía khách sạn, tinh tế cảm ứng trạng thái của ba người ở trong.
Phát hiện ba người thuê chung một gian phòng, cũng không có làm hành động gì quái lạ, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, cũng không thể nghe được ba người nói chuyện.
“Xem ra ba người này muốn ở đây nghỉ ngơi một thời gian dài, nếu vậy ta cũng nên tìm một nơi để nghỉ ngơi.”
Nhìn thoáng qua xung quanh, Phương Bình đi tới một khách sạn nằm ngay bên cạnh khách sạn Ôn Nhu, sau đó cũng thuê một gian phòng.
Hai nhà khách sạn ở kế bên nhau, khoảng cách cũng không xa, hắn hoàn toàn có thể ở bên trong khách sạn theo dõi ba người đối diện.
Giữa một gian phòng bên trong khách sạn, đối tượng Phương Bình theo dõi ngồi trên sô pha vây quanh một bàn trà.
“Lông mày của ngươi là như thế nào mà bị như vậy?”
Nam tử cao gầy tên Hạ Trùng nghi hoặc hướng nam tử đã từng đánh lén qua Phương Bình là Lâm Húc hỏi.
“Đánh lén thất thủ, ăn chút thiệt thòi.”
Lâm Húc sắc mặt khó coi nói.
“Lấy năng lực của ngươi, vậy mà đánh lén thất bại?”
Hạ Trùng hơi kinh ngạc, hắn rất rõ thủ đoạn ẩn núp của Lâm Húc, kẻ nào bị hắn theo dõi khó mà tránh khỏi bị đánh lén, không nghĩ tới Lâm Húc đánh lén thất bại, lại còn bị thiệt thòi.
“Vốn dĩ đã thành công, tuy nhiên năng lực tiểu tử kia rất đặc biệt, thân thể vậy mà có thể biến thành Hỏa Diễm.”
Lâm Húc trầm giọng nói.
“Có thể Linh Thể Hóa? Ngươi như thế nào trêu chọc một tên quái vật như vậy?”
Hạ Trùng sắc mặt hơi kinh ngạc. Mà nam tử có dáng người trung đẳng, thân hình chắc nịch tên là Bách Cương cùng lúc cũng hơi kinh ngạc mà nhìn về phía Lâm Húc.
Linh Thể Hóa, hóa thân Hỏa Diễm, Lôi Điện, Thủy, U Linh, là loại năng lực có khả năng khiến mọi công kích vật lý đều không có tác dụng.
Đây là một loại năng lực rất khó giải quyết, công kích vật lý hoàn toàn miễn nhiễm, hơn nữa trên người đối phương đã không tồn tại điểm yếu trí mạng, cho dù có năng lực khiến đối phương bị thương, cũng khó có thế một chiêu giết chết hắn.
Cho nên thời điểm chọn lựa đối phương làm mục tiêu xuống tay, bọn họ đều sẽ không lựa chọn Giác Tỉnh Giả có năng lực như vậy, cho dù có năng lực có thể làm đối phương bị thương thì vẫn không nên chọn.
“Sau khi động thủ mới phát hiện.”
Lâm Húc sắc mặt âm trầm, nếu là sớm biết rằng đối phương có năng lực khó chơi như vậy, hắn tự nhiên sẽ không hướng đối phương ra tay.
“Lúc này chia chác Ma vật, ta có thể không cần, tuy nhiên các ngươi cần giúp ta đối phó hắn.”
“Ta không thành vấn đề, ngươi thì sao?”
Hạ Trùng nhìn về phía Bách Cương, hắn cùng với năng lực của Bách Cương đều có thể làm bị thương được Linh Thể, đây hẳn nguyên nhân Lâm Húc tìm tới hai người bọn họ.
“Ta cũng không có vấn đề.”
Bách Cương gật đầu nói.
Người có năng lực Linh Thể Hóa đúng là rất khó chơi, tuy nhiên nếu ba người chúng ta liên thủ vây công thì có thể nắm chắc vây giết được đối thủ, khả năng này vẫn rất lớn.
……
Vào ban đêm, Phương Bình sau một ngày theo dõi không khỏi có một chút mệt nhọc, vào lúc hắn đã có hơi buồn ngủ, bỗng nhiên phát hiện, ba người bị giám thị đã bắt đầu có hành động.
Ba người rời khỏi phòng, ra khỏi khách sạn, theo đường phố mà đi, càng lúc càng đi xa.
“Ba người bọn chúng cùng nhau hành động? Xem hành động lần này, chẳng lẽ là đi săn Ma Vật?”
Ban đầu hắn định chờ người đánh lén hắn tách ra đi một mình, rồi mới xuất thủ tấn công, không ngờ chờ đến trời tối cũng chưa chờ đến tình huống như vậy xuất hiện, hiện giờ nhìn thấy ba người cùng nhau rời đi khách sạn, hắn không khỏi suy đoán mục đích của ba người.
Trong lòng vừa động, Phương Bình rời đi khách sạn, giữ khoảng cách đi theo phía sau.
Tuy rằng theo tình huống trước mắt, rất khó có thể chờ kẻ đánh lén đi một mình, nhưng nếu ba người gặp phải Ma Vật, cùng Ma Vật giao chiến, nói không chừng sẽ có cơ hội xuống tay.
Thời gian trôi nhanh đã quá mấy tiếng, giám sát cả ngày, do không có nghỉ ngơi tốt Phương Bình không khỏi ngáp liên tục mấy cái.
Oanh, oanh, oanh!
Bỗng nhiên, có tiếng động lớn vang lên, giống như thanh âm khi nổi trống lên, trong ban đêm yên tĩnh truyền đi xa.
“Đây là động tĩnh khi giao thủ, đã có Liệp Ma Nhân gặp phải Ma Vật, đang cùng Ma Vật giao chiến?”
Phương Bình nhíu đôi mặt lại, cái này rõ ràng là động tĩnh của Giác Tỉnh Giả giao thủ, khả năng rất lớn có thể là Giác Tỉnh Giả cùng Ma Vật ở giao chiến.
“Bọn họ cũng chạy qua!”
Cảm giác ở giữa, Phương Bình phát hiện ba người bị hắn giám thị đang nhanh chóng hướng về phía nơi âm thanh phát ra chạy đến, hắn vừa bảo trì khoảng cách vừa tranh thủ nhanh chóng đuổi theo.
Mấy phút đồng hồ sau, ba người bị Phương Bình giám sát cùng Phương Bình một trước một sau, xuất hiện ở bên trong một con đường, gặp được hai bên đang giao chiến.
Một bên trong đó có ngoại hình giống một con mãng xà màu đen, nhưng ở trên lưng mãng xà lại là một bộ xương khô dài, có từng đạo hắc quang từ trong miệng bộ xương khô chiếu ra, thoạt nhìn vừa tà ác mà lại dữ tợn.
Mà phía còn lại thì có một nam một nữ, nam tóc ngắn, trên người mặc áo sơ mi cùng quần jean, nữ tóc dài rối tung, mặc trang phục rất hợp dáng người.