Click mở tệp tin, Phương Bình đọc nội dung. Tệp tin thông báo thời gian là vào hôm qua, nội dung đại khái là vào lúc chạng vạng ở phố Đông đường Phục Hưng xuất hiện Ma Vật Địa Ma Ngô Công.
Tổng cộng có hai người bị giết. Trước khi Ma Vật Đối Sách Khoa đuổi tới, Địa Ma Ngô Công đã cuốn thi thể nạn nhân xuống đất và thoát đi. Trước mắt con Địa Ma Ngô Công này vẫn chưa bị săn giết.
“Không biết Địa Ma Ngô Công này đến tột cùng là Ma Vật trình độ loại nào?”
Click mở tìm kiếm, Phương Bình tra thử Địa Ma Ngô Công, tìm được thông tin có liên quan liền xem kỹ càng.
Căn cứ theo tin tìm được, Địa Ma Ngô Công có khả năng đào đất, là Ma Vật chủ yếu dựa vào miệng chứa nọc độc để công kích .
Đa số Địa Ma Ngô Công thực lực ở vào Giác Tỉnh Giả Nhất giai, chỉ có số rất ít Địa Ma Ngô Công đạt tới Giác Tỉnh Giả Nhị giai.
“Thực lực so với Ảnh Thử không cách biệt lắm, lấy thực lực của ta xem ra có thể ứng phó. Cho dù không địch lại, cũng sẽ chẳng nguy hiểm tính mạng.”
Phương Bình đem thực lực bản thân cùng thực lực Địa Ma Ngô Công so sánh, phát hiện Địa Ma Ngô Công đối với hắn có tính uy hiếp cực kỳ thấp.
Đại bộ phận Địa Ma Ngô Công đều ở vào Giác Tỉnh Giả Nhất giai, lấy hắn hiện tại thực lực hoàn toàn đủ để ứng phó.
Hơn nữa, cho dù vận khí thật sự không tốt, gặp một con Giác Tỉnh Giả Nhị giai Địa Ma Ngô Công, hắn cũng nắm chắc tự bảo vệ mình.
Địa Ma Ngô Công chủ yếu công kích bằng cách phun khí kèm theo nọc độc. Đối với Hỏa Diễm Hóa Thân của hắn, công kích vật lý thuần túy bằng miệng không thể tổn thương đến hắn, mà nọc độc cũng sẽ bị Hỏa Diễm đốt cháy.
Ngày hôm sau, Phương Bình đi phương tiện giao thông công cộng chạy tới phía đông đường Phục Hưng, địa phương mà Địa Ma Ngô Công đã từng xuất hiện.
Trên đường phố, lỗ hổng nơi Địa Ma Ngô Công chui ra chưa được lấp lại, dây cách ly được giăng xung quanh, mà phụ cận còn có thể nhìn thấy vết máu, hẳn là của hai người bị Địa Ma Ngô Công giết chết kia lưu lại.
Loanh quanh gần nơi đó cả ngày, còn chưa thấy Địa Ma Ngô Công xuất hiện.
Về đêm, Phương Bình một mình đi trên đường Phục Hưng, lấy bản thân làm mồi, muốn câu Địa Ma Ngô Công ra .
Hắn lang thang không có mục tiêu mà đi tới đi lui, tinh thần đề phòng cao độ, phòng bị Địa Ma Ngô Công đánh lén.
Thật nhanh, đã mấy canh giờ trôi qua, thời gian đã tới đêm khuya, Địa Ma Ngô Công vẫn như cũ không có xuất hiện, ngược lại bản thân Phương Bình có chút buồn ngủ.
“Ai……?”
Bất chợt, hắn đột nhiên có cảm giác lạ, ánh mắt đề phòng nhìn phía đường phố đối diện, ở nơi đó, có một thân ảnh đang đi tới.
Bởi vì Ma Vật đều giống nhau thích ở ban đêm xuất hiện, một khi vào đêm, rất khó có thể gặp được người trên đường, huống chi hiện tại đã là đêm khuya.
Hơn nữa, trong đám Ma Vật không thiếu Ma Vật có hình người.
“Đừng khẩn trương, ta là người không phải Ma Vật.”
Thân ảnh đứng đối diện mở miệng, đây là thanh âm của một nam nhân.
“Huynh đệ cũng vì Ma Vật Đối Sách Khoa treo giải thưởng mà tới? Không cần phủ nhận, người xuất hiện ở chỗ này vào buổi tối đa phần chỉ có Liệp Ma Nhân chúng ta.”
“Treo giải thưởng? Liệp Ma Nhân?”
Phương Bình không có động tĩnh, trong lòng lại là khẽ động.
Hắn đã từng ở trên mạng nhìn thấy thông tin, thời điểm Ma Vật Đối Sách Khoa không đủ nhân lực sẽ thông báo ủy thác ở bên ngoài, Liệp Ma Nhân có thể nhận ủy thác săn giết Ma Vật xuất hiện trong thành.
Liệp Ma Nhân tự nhiên là nghề nghiệp săn giết Ma Vật, bọn họ toàn bộ đều là Giác Tỉnh Giả, có được đủ loại năng lực Thức Tỉnh.
Trong khoảng thời gian này, hắn cũng suy xét qua có nên trở thành Liệp Ma Nhân hay không, như vậy vừa có thể kiếm được tiền lời, lại có thể đạt được thi thể Ma Vật.
“Huynh đệ, có muốn tạm thời thời tổ đội cùng nhau săn giết không? Như vậy có thể hỗ trợ lẫn nhau một chút cũng tốt.”
Đèn đường mờ nhạt chiếu xuống, thân ảnh người đối diện trở nên rõ ràng, đây là một người nam mặc áo khoác màu đen cùng quần jean.
“Không được.”
Phương Bình trực tiếp phủ quyết. Lấy thực lực của hắn cùng đặc điểm năng lực, hoàn toàn đủ để một mình săn giết Địa Ma Ngô Công. Hơn nữa, hắn cần Địa Ma Ngô Công thi thể để Hiến Tế, nếu là cùng người khác tổ đội, đến lúc đó thi thể sẽ không phân chia được.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là hắn không tin được đối phương.
“Kia chúng ta trao đổi một chút tình báo, từng người chia sẻ một chút thông tin khu vực đã tra xét qua, như thế nào?”
Bị Phương Bình cự tuyệt, nam tử cũng không giận, mà lại nói tiếp.
“Có thể.”
Lúc này đây Phương Bình không cự tuyệt, chia sẻ thông tin khu vực từng người đã tìm kiếm qua, có thể tránh cho lặp lại tra xét, đối với hai bên đều là có lợi.
Thông qua cùng nam tử nói chuyện với nhau, Phương Bình đã biết nam tử tên gọi Hứa Vi. Theo như lời đối phương nói thì đã trở thành Giác Tỉnh Giả vào một năm trước, rồi sau đó liền trở thành Liệp Ma Nhân, sống dựa vào nhận ủy thác của Ma Vật Đối Sách Khoa.
Trao đổi xong tình báo, hai người phân biệt tách ra, hướng về phía đường phố cả hai đều chưa có tra xét.
Thời gian từ nửa đêm đến sáng, Phương Bình không ngừng cảm thấy buồn ngủ. Đang lúc Phương Bình muốn từ bỏ cuộc tìm kiếm đêm nay, tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Ầm vang!
Một tiếng động lớn bất chợt vang lên, trong màn đêm yên tĩnh tựa như sấm sét nổ vang.
“Là tiếng giao tranh, chẳng lẽ là một Liệp Ma Nhân khác gặp Ma Vật?”
Phương Bình nhanh chóng nhắm hướng thanh âm truyền đến mà chạy tới, thật nhanh đã đến địa phương cuộc chiến xảy ra, gặp được hai bên đánh nhau.
Một bên là nam tử cầm đao, thân hình cao lớn, trông phải vượt quá hai mét, trong tay hắn cầm thanh đao dài một mét rưỡi, một chút đều không thấy có vẻ quá lớn.
Một bên khác, là một con bò sát to lớn có rất nhiều chân, cả người màu vàng đất, tựa như mặc áo giáp nham thạch.
Dài chừng năm mét, cơ thể to như thùng nước, cái miệng sắc bén thoạt nhìn vô cùng dữ tợn, đúng là Địa Ma Ngô Công. Con Địa Ma Ngô Công này bị người kia tìm được rồi.
Vèo!
Địa Ma Ngô Công nhanh chóng bò sát mặt đất trên mấy chục cái chân của nó, cái miệng dữ tợn cắn hướng nam tử cầm đao, nam tử cầm đao lắc mình một cái tránh thoát.
“Uống ——”
Ngay sau đó nam tử cầm đao quát lên một tiếng lớn, đột nhiên một cước đạp mặt đất, nhào ra phía sau Địa Ma Ngô Công, trên lưỡi dao xuất hiện ánh sáng màu xanh, phát ra âm thanh vù vù.
Phốc ——
Địa Ma Ngô Công trên người xuất hiện một miệng vết thương, máu màu xanh lục phun ra, bắn đầy trên mặt đất, tức khắc xuất hiện dấu vết bị ăn mòn.
Phốc, phốc, phốc ——
Cầm đao nam tử liên tiếp cùng Địa Ma Ngô Công chiến đấu, thỉnh thoảng lưu lại một đạo miệng vết thương ở trên người Địa Ma Ngô Công, hiển nhiên muốn đem Địa Ma Ngô Công chậm rãi mài chết.
Vèo ——
Sau khi liên tục bị thương, Địa Ma Ngô Công có ý định thoái lui, chạy trốn về hướng cái động vừa rồi chui ra, muốn chui xuống đất đào tẩu.
Cầm đao nam tử tất nhiên là không nghĩ tới Địa Ma Ngô Công lại muốn chạy trốn, nhanh chóng chạy theo hướng Địa Ma Ngô Công, đúng lúc này, Địa Ma Ngô Công bỗng nhiên xoay người, phun ra nọc độc màu xanh lục hướng về phía nam tử cầm đao.
Đối mặt với tập kích bất ngờ, cầm đao nam tử không kịp tránh né, bị phun trúng.
“A ——”
Cầm đao nam tử kêu thảm thiết, máu thịt cả người hắn nhanh chóng bị nọc độc màu xanh lục ăn mòn, đau đớn kịch liệt làm hắn nhịn không được xé cả da thịt trên người ra, kết quả là đống thịt thối cứ một nắm lại một nắm bị ném xuống.
Răng rắc!
Địa Ma Ngô Công nhanh chóng xoay người lao lên người hắn, cái miệng sắc bén cắn hướng yết hầu của hắn.
Cùng với máu đỏ bay ra, yết hầu nam tử cầm đao bị cắn đứt hơn phân nửa, đao trong tay vô lực buông xuôi, mà bản thân cũng phanh một tiếng mà ngã xuống đất.
Hắn đi săn giết Địa Ma Ngô Công rốt cuộc lại trở thành bị Địa Ma Ngô Công săn giết!