Nhưng hiện tại cách kiếm tiền như vậy, vẫn có nguy cơ nhất định, vì lỡ như bên trên nghe tiếng gió từ vụ kiếm tiền này, họ sẽ gặp nguy hiểm.
“Rất đáng tin cậy, người này là họ hàng bà con với ông nội em, ngày thường chỉ hoạt động ở Kinh Thị, lần trước trở về để dời mộ, lúc ấy có trao đổi qua lại với em, chiếc đồng hồ này em còn chưa trả lại tiền lại cho , người này nói em nếu muốn kinh doanh con đường này, có thể cho em ứng trước một chút hàng, chờ kiếm được lời, rồi trả lại tiền vốn cho sau.”
Điền Chí Thành biết lời nói dối rất dễ bị lộ, nên anh dứt khoát nói một số thông tin thật thật giả giả đan xen, vì ngày trước đúng là có một người bà con xa từ Kinh Thị trở về thôn Chu Điền để dời mộ, người này có tới nhà Điền Chí Thành làm khách, bất quá chỉ nói được vài câu, ngay cả cơm cũng không ăn thì đi rồi.
Lúc ấy Điền Chí Thành cảm thấy đối phương xem thường nhà bọn họ, cũng không cùng người này nói chuyện nhiều, hiện giờ có thể lấy đối phương ra làm cái cớ thuyết phục Triệu Trình cùng hợp tác, dù sao anh cùng người kia cách trời nam biển bắc, chưa chắc gì có ngày gặp lại.
Đối với lý do thoái thác của Điền Chí Thành, Triệu Trình kỳ thật đã tin hơn phân nửa, vì Điền Chí Thành ở nông thôn, ngoại trừ thân thích họ hàng ra, thằng nhóc này cũng không tiếp xúc được với kẻ có tiền nào.
Hơn nữa Kinh Thị đất rộng của nhiều, từ nam đến bắc người nhiều như lông trâu, nếu xuất hiện người có thủ đoạn kiếm được hàng hóa với giá rẻ để đầu cơ trục lợi, Triệu Trình không thấy hiếm lạ về việc này.
Hơn nữa tính tình của Điền Chí Thành anh ta rất hiểu rõ, thằng nhóc này tuy có chút lười, nhưng người không xấu, chiếc đồng hồ này chắc chắn không phải do thằng nhóc này trộm được.
“Chuyện mua bán này rất tốt! ngày qua ngày em cúi mặt xuống đất lưng hướng lên trời, được chấm công là có cái ăn , em đừng thấy anh cả ngày chạy lên nông thôn, chạy về thị trấn rất tự do vui vẻ .
Em đừng thấy anh cả ngày chạy lên nông thôn, chạy về thị trấn rất tự do vui vẻ, nhưng có khi trong hai ba tháng, anh kiếm được tiền còn không nhiều bằng tiền lời của cuộc mua bán này.”
Triệu Trình vỗ vỗ vai Điền Chí Thành, cười nói tiếp: “Vừa lúc em cũng sắp cưới vợ, tranh thủ kiếm chút tiền, ngày sau còn phải nuôi vợ nuôi con, hiện tại nuôi gia đình cũng cần không ít tiền đâu.”
Điền Chí Thành cũng nghĩ như vậy, thật may mắn khi xuyên vào cơ thể nguyên thân anh có mang theo hệ thống Taobao, anh chỉ là một thanh niên chuyên ngành văn hóa, nếu sống ở niên đại này, đúng là không có cách nào nuôi sống một gia đình.
“Được, anh Trình, em sẽ gọi điện cho đối phương để hỏi một chút.”
Ngoài miệng thì Điền Chí Thành nói như vậy, nhưng anh muốn tự mình đi một chuyến đến Kinh thị, anh còn chưa đi xem thủ đô đất nước ở thời đại này đâu.
Đến lúc đó anh sẽ đi dạo một vòng Kinh Thị, rồi tìm cơ hội mang đồ trong Taobao bán đi để kiếm chút tiền.
Hai người nói qua lại vài câu, thì Triệu Trình đi đến nơi khác mua bán, Điền Chí Thành cũng chuẩn bị đến công xã một chuyến, anh muốn đi mua chút đồ mà mẹ đã dặn dò anh.
Thời gian lúc này là bảy giờ sáng, người đi trên đường cũng dần dần nhiều hơn, Điền Chí Thành nhớ tới 20 đồng trong túi, để phòng những chuyện không may, anh dứt khoát đẩy tiền vào tài khoản Taobao.
Hiện tại tài khoản Taobao của Điền Chí Thành đã có hơn 5000 đồng, chiếc đồng hồ lúc nãy anh mua, đã đưa cho Triệu Trình đem bán, đến lúc đó lợi nhuân hai người chia đôi, anh sẽ có hơn 200 đồng.
Nghĩ đến đây, tâm tình Điền Chí Thành cực kỳ tốt, hiện tại anh không cần thiết phải đi làm ruộng, anh có thể làm một lái buôn “giả” cũng kiếm được nhiều tiền.
Buổi sáng ở công xã, người đến mua hàng cũng không nhiều, mấy nhân viên bán hàng đứng ở quầy hàng đang nói chuyện với nhau, nhìn thấy Điền Chí Thành đi vào, mấy nhân viên này đánh giá bộ dáng từ trên xuống dưới của anh, rồi làm lơ dời ánh mắt, họ tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau.