Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mạt Thế Chi Toàn Năng Đại Sư

Chương 30: Thử triều (1)

Chương 30: Thử triều (1)




Vừa tu luyện nội công, nội lực như tơ, Tần Phong chỉ là một chút xíu sợi tơ nội lực, chiến đấu không đến năm phút.

Một người khác lại càng nhiều lực bền bỉ hơn Tần Phong.

“Ha ha, tiểu tử, ngươi không được đi!”

Cổ võ giả này mỉm cười dữ tợn, một Cổ võ giả đoạn G3 khác cũng lao lên, chỉ có điều đã đổi sang cái tay còn lại, trong tay cũng có thêm một con dao găm.

“Rốt cuộc là ai không được, vậy ta phải xem rồi!”

Tần Phong hóa quyền thành chưởng, trong lòng bàn tay đột nhiên truyền đến một luồng lực hút.

“Hấp Tinh!”

Trong chốc lát, xung quanh bộc phát một luồng khí tràng, Hấp Tinh quyết phát uy.

Dưới luồng khí tràng này, nội lực của hai Cổ võ giả trôi đi cực nhanh, gần như tạo thành một vòng xoáy tuôn về phía Tần Phong.

Tần Phong chỉ cảm thấy lúc này nội lực khô cạn trong đan điền bắt đầu tăng trưởng nhanh chóng, lúc đầu là từng tia nội lực lại không ngừng gia tăng, mở rộng dung lượng trong đan điền của hắn, sợi tơ vờn quanh trong đan điền nhanh chóng gia tăng.

Hai sợi, ba sợi!

“Không!” Cổ võ giả đoạn G3 điên cuồng giằng co nhưng chẳng mấy chốc đã không còn sức lực ngã xuống đất, trong cơ thể rống tuếch, cổ võ khổ luyện nhiều năm đã biến mất toàn bộ.

Một Cổ võ giả đoạn G5 khác lại mạnh hơn chút tránh được sự khống chế của Hấp Tinh, nhưng hơn phân nửa nội lực trong cơ thể đã biến mất, ngược lại Tần Phong được tăng trưởng lên.

Này lên kia xuống, Tần Phong lại tấn công mạnh mẽ.

“Hiện tại rốt cuộc là ai không được?”

“Ngươi dừng tay!” Cổ võ giả đoạn G5 hoảng sợ, “Chúng ta không làm gì ngươi, ngươi đã giết ba người của chúng ta, chúng ta coi như chưa xảy ra chuyện gì!”

“Vậy à…”

Giọng điệu của Tần Phong như đang do dự.

Trong mắt Cổ võ giả đoạn G5 này lập tức dâng lên hy vọng, nhưng ngay sau đó một bàn tay đã đặt vào đan điền của hắn ta.

“Đáng tiếc, ta cũng không phải newbie!”

Lời này dùng để lừa gạt một vài newbie còn được, lừa gạt Tần Phong thật sự buồn cười.

Hấp Tinh quyết lại bộc phát, hấp thu khoảng cách gần, một đợt nội lực mãnh liệt được hút vào trong cơ thể Tần Phong.

Nhưng nội lực của Tần Phong cũng chỉ tăng lên hai sợi tơ đã dừng hấp thu, Cổ võ giả đoạn G5 đã sắc mặt trắng bệch, mất đi lực lượng.

Đương nhiên, độ cường hóa thân thể của bọn họ còn được, nhưng nội lực sẽ phải bắt đầu luyện tập lại từ đầu.

Tiếu Tĩnh đã chạy đến, thấy Tiếu Tĩnh lại đối mặt với hai tay già đời sinh tồn trong dã ngoại nhiều năm cũng không kém cỏi chút nào, trong mắt càng kính sợ hơn.

“Tần Phong, hai người kia phải làm sao bây giờ?”

Tiếu Tĩnh hơi không nỡ, bàn tay cầm súng của nàng đã bắt đầu run rẩy.

“Sớm muộn gì ngươi cũng phải làm quen với cuộc sống bây giờ!”

Giọng Tần Phong lạnh băng, bàn tay nâng lên chặt đứt cổ tên Cổ võ giả này.

“Răng rắc!”

Tiếng xương vỡ vụn khiến Tiếu Tĩnh run lên.

Tần Phong đã nhấc chân bước đi, Tiếu Tĩnh còn đứng tại chỗ cánh tay càng run rẩy hớn.

Trong lòng nàng cũng đang không ngừng giãy giụa, chém giết dã ngoại, thứ mà nhân loại gặp được sẽ càng tàn khốc hơn.

Không chỉ như thế, nếu hôm nay không giết chết những người này, sau khi bọn họ trở về chắc chắn phải chịu sự trả thù, hơn nữa rất có thể đối phương sẽ báo cáo bọn họ, dù sao những người này đều là năng lực giả đoạn G thông qua trong căn cứ.

Làm vậy sẽ phải ra tòa án, không ai muốn ngồi tù, ăn uống kham khổ lao động vất vả, còn làm bia đỡ đạn!

“Ầm!”

Ngay tại chỗ vang lên tiếng súng.

Chỉ chốc lát sau Tiếu Tĩnh đã đi theo Tần Phong, khuôn mặt của nàng căng cứng như đã trưởng thành rất nhiều trong vòng một đêm, trên người mang theo sát khí nhàn nhạt.

Tần Phong quay lại chỗ trước đó, Tiểu Bạch buồn bực ngán ngẩm liếm láp lông tóc trắng tinh của mình.

Tần Phong cầm đồ đạc lên lại nhìn sắc trời một chút, lúc này đã tối hơn vừa rồi một chút.

Chờ đến khi Tần Phong và Tiếu Tĩnh đặt đồ lên xe, xe quân đội bá đạo nghiền ép mặt đất cũ nát, Tần Phong cảm thấy khí tức xung quanh càng ngày càng nóng nảy đè nén.

Theo ánh sáng tối tăm, cảm giác của Tần Phong cũng rõ ràng hơn nhiều.

Xe chạy được năm phút, Tần Phong đột nhiên đạp mạnh chân ga.

“Gọi về khu trồng trọt, có khả năng sẽ bộc phát Thử triều!”

Tiếu Tĩnh ngạc nhiên sau đó trong lòng càng sợ hãi hơn, nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết những đồng cỏ đó bị gió thổi hay thật sự có gì đó đang cuộn trào, trông đang điên cuồng chập chờn, loáng thoáng thấy sinh vật có kích cỡ như cánh tay của người trưởng thành xuất hiện.

Cự thử!

Chẳng lẽ sắp xảy ra Thử triều thật sao?

Dù có thật sự xảy ra hay không, Tiếu Tĩnh lập tức liên lạc với Lý Văn.

Trải qua những ngày gần đây, Tiếu Tĩnh đã không còn tức giận với vị đội trưởng ngăn cản nàng trước đó, ngược lại vô cùng khâm phục.

Chẳng mấy chốc nàng đã truyền tin tức về.

“Ngươi có thể chắc chắn sao? Thử triều không phải chuyện nhỏ!” Giọng điệu Lý Văn nặng nề.

“Ta… Ta không xác định!”

Tiếu Tĩnh chưa từng trải qua chuyện như vậy.

“Đưa cho ta!” Tần Phong kêu lên.

Tiếu Tĩnh ngạc nhiên, sau đó vội vàng đưa bộ đàm cho Tần Phong.

“Lý đội trưởng, chắc chắn Thử triều sẽ xảy ra vào lúc mưa to, số lượng ước tính từ một vạn đến ba vạn, là Thử triều cỡ nhỏ, để khu vực cẩn thận phòng ngự một chút, dù không xảy ra thì lúc trời mưa cũng phải cảnh giác một chút!”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch