Chương 28: Không Có "bàn tay vàng" Của Nhân Vật Chính
Khó hiểu?
"Cô áy không phải là nữ chính mà các ông chọn sao?" Phục Đình Du hỏi ngược lại, anh nhớ sau khi Phục Anh vào buông điện tử, anh đã đến Cam Lâm một lần. Lúc đó, trong nội dung cót truyện Tăng Kỳ đưa cho anh, Lý Ngôn Hè chính là nữ chính bộ phim.
Vì là nữ chính, chắc cũng có bàn tay vàng cho nhân vật chính nha.
"Nữ chính? Bàn tay vàng? Không có đâu, cô Lý Ngôn Hè kia không biết là đắc tội với ai, tôi cho cô xem thiết lập của cô ấy, cậu sẽ biết"
Tăng Kỳ chỉ mở một phần nhỏ thiết lập. Đây là cơ mật của công ty, vì Phục Đình Du là người không liên quan gì đến ngành công nghiệp game của bọn họ, một phần cùng vì hai người có quan hệ thân thiết mới chỉ dám để anh ta xem một chút.
"Hình thức siêu khó, cha mắt sớm, anh trai nghiện cờ bạc, mẹ trọng nam khinh nữ, được người khác nhận nuôi năm mười tuổi, bị bạn bè phản bội, liên tục bị hiểu lầm, tính tình đại biến, cả đời đau khỏ... !"
Phục Đình Du cảm thấy mình không thể nhìn được nữa, đây mà là thiết lập cho nhân vật nữ chính sao? Nữ phụ thê thảm nhát thì có2
"Cho nên cô ấy không có bát kỳ ưu ái hay bàn tay vàng nào." Tăng Kỳ tắt màn hình máy tính, nghiêm mặt nói.
Phục Đình Du nhớ lại cảnh Lý Ngôn Hề cứu Phục Anh, cùng với việc cô rõ ràng thực ưu tú nhưng vẫn biểu hiện khiêm tốn, anh gõ ngón tay trên mặt bàn vài cái, sau đó hỏi:
" Lần sau khi nào Phục Anh chết?"
Tăng Kỳ rất muốn hỏi, cậu muốn em gái kết thúc như vậy nhanh, em gái cậu có biết không? Bát quá hắn vẫn là trả lời nói:
"Vừa mới tận thé, cô ấy sẽ bị bạn bè đẩy vào đàn xác sống."
"Ừhm, làm nó chết thảm một chút, coi như là cho nó một bài học" Phục Đình Du nói xong liền cúp điện thoại.
Chết thảm một chút sao? Tăng Kỳ lặng lẽ thắp ba ngọn nén cho Phục Anh. ...
Kế hoạch mời Lý Ngôn Hè ăn một bữa thịnh soạn của Phục Anh vẫn thát bại. Có Dao nói ở cửa trước và cửa sau trường học tập trung rất đông phóng viên, tình huống như vậy hai người không thể giống như trước nghênh ngang đi ra ngoài nữa...
"Whoa, Lý Ngôn Hè, cậu được lắm, lúc trước tôi còn lo lắng sau khi tốt nghiệp cậu khó tìm việc làm nữa." Có Dao từ giường tầng trên duỗi đôi chân ngắn đi xuống, Lý Ngôn Hê nhìn Cô Dao vẻ mặt vui sướng trước mắt, giờ bàn tay ra nhéo nhéo khuôn mặt trẻ con.
Thật dễ thương, sờ thật đã.
[Em gái nhìn không tồi nha, mềm mại dễ thương]
[Lý Ngôn Hề đang công khai trêu ghẹo kìa]
"Mặt nạ sữa bò của cậu hiệu quả không tỏi." - Lý Ngôn Hề cười nói.
"Hồ hó hó, tôi không có nhiều tiền mua mặt nạ cao cáp nha, mình chỉ có dùng đồ tự nhiên, bát quá cậu đừng nói sang chuyện khác, tại sao lúc trước vẫn luôn gạt bọn mình a, hại mình hiểu lầm cậu như vậy." Có Dao thật vất vả mới tìm được cơ hội hỏi, tất nhiên sẽ không từ bỏ.
"Bởi vì... cậu đâu có hỏi mình nha" Lý Ngôn Hề nói với vẻ mặt vô tội, nhưng Có Dao thì sững sờ.
Đúng vậy, dường như trước đây cô ấy không có hỏi qua...
Một lúc lâu sau, lúc Lý Ngôn Hè ra ban công nghe điện thoại, Có Dao mới phản ứng lại, không đúng mà, Lý Ngôn Hè không hề nói cái gì, cô hỏi như thế nào đây, chẳng lẽ tùy tiện kéo ai đó lại hỏi họ có phải là "Tam giác sắt" của thị trường chứng khoán hay không?
"Chậm nửa nhịp" Phục Anh hoàn thành công việc trên máy tính ở chỗ của mình, không quay đầu lại nói.
Quý Thành lại tìm tới Lý Ngôn Hè, đề nghị cùng cô ăn tối nhưng Lý Ngôn Hề láy cớ từ chối.
"Ngày mai tôi phải chụp ảnh tốt nghiệp, sau đó đi thăm ông nội Lạc, chắc là không rảnh" Lý Ngôn Hề nói.
"Còn thứ bảy này thì sao?" Quý Thành hỏi lại.
"Thứ bảy... Được thôi." Lý Ngôn Hề cười rạng rỡ. Thứ bảy là thời điểm cốt truyện chính bắt đầu, cũng là ngày đầu tiên của tận thé, quả là một ngày không tỏi nha.