Hiện giờ Có Dao cũng phát sót, trong ký túc xá chỉ còn lại hai người Lý Ngôn Hè và Quách Dung Dung.
Hai người ăn một ít bánh mì có hạn sử dụng tương đối ngắn, lại đi xuống lầu kiểm tra cửa lớn tòa nhà ký túc xá và cửa sỏ chung quanh đều đang đóng chặt một lần, mới về trong phòng ký túc xá.
Vì lý do an toàn, Lý Ngôn Hè cũng tạm thời đóng thang máy.
"Như vậy cầu thang tầng 5 bị sập, cho dù có quái vật phá cửa đi vào, chúng ta ở tầng bảy cũng tạm thời an toàn" - Lý Ngôn Hè nói.
Quách Dung Dung giơ một ngón tay cái cho Lý Ngôn Hè, cô ta hiện tại cũng đang suy nghĩ biện pháp tìm hiểu tình huống bên ngoài, nhìn cô ta như vậy thôi chứ cô ta cũng là giáo sư chính thức khoa Tin học của trường.
Tín hiệu Internet tuy rằng gián đoạn, nhưng Quách Dung Dung phát hiện máy cái trang web chính phủ có thẻ truy cập được! Tuy tốc độ cực chậm, nhưng cô vẫn xem được máy video tin tức.
Lý Ngôn Hè cũng đứng phía sau xem cùng.
Cũng giống như cô nghĩ, hiện tại không chỉ là thành phó Nam Thành, cả nước, thậm chí là toàn cầu đều bạo phát thảm họa động đát cùng virus.
Trong video tin tức gọi những người cảm nhiễm virus: Xác sống.
"Trước mắt bởi vì các cơ quan chức năng tạm thời tê liệt, kể cả đường sắt giao thông cũng không thể hoạt động bình thường, chúng tôi đang suy nghĩ biện pháp thông tri đến người dân tự bảo vệ chính mình, mong mọi người tránh xa người bị xác sống cắn hoặc là cào bị thương, đồng thời đừng để bản thân bị cào cắn, có gắng trốn đến khu vực an toàn..."
Có vẻ như người đưa tin không phải là phát thanh viên chuyên nghiệp, bát quá Lý Ngôn Hề cho rằng tin tức của anh ta nói vẫn vô cùng có ích đối với mọi người, ít nhát cũng cho bọn họ biết tình huống bên ngoài.
Chỉ là không có tin tức nào kêu gọi mọi người cằm lấy vũ khí giết chét hoặc là chiến đấu với xác sống. Nhưng ngẫm về mặt tình cảm có thẻ tha thứ, bởi vì ai cũng không dám gánh vác hậu quả kêu người khác đem mạng mình đi đặt cược.
"Xác sống..."
Quách Dung Dung nhìn những hình ảnh trên đường phó trong video truyền đến, nếu trong tin tức nói những xác sống đó đều là vật chét, thì hiện tại hình ảnh đường phó đông đúc trong video, đã không có một người sống...
"Xem ra trong thời gian ngắn không thẻ có cứu viện."
Lý Ngôn Hè chỉ vào những cái cảnh tượng trên đường trong video nói.
Những tòa nhà bị sập do động đát vẫn nằm chắn ngang giữa đường, ở đằng xa cũng đây các ô tô trên đường. môt số xe hình như vẫn còn người sống bên trong. những xác sông chung quanh đang không ngừng đánh lên cửa kính xe.
Đường xá đều biến thành như vậy, phương tiện giao thông khẳng định cũng không thẻ sử dụng, Quách Dung Dung hoàn toàn tuyệt vọng.
"Không biết đồ ăn của chúng ta còn có thẻ trụ được bao lâu" - Quách Dung Dung vô lực dựa vào trên băng ghé nói.
"Cô Quách, cô có nghĩ tới không, néu chúng ta vẫn luôn chờ ở chỗ này, sớm muộn gì cũng sẽ chét."
Lý Ngôn Hè nói suy nghĩ của mình, nơi này hiện tại còn an toàn, nhưng đồ ăn của các cô lại là hữu hạn, néu vẫn luôn bị mắc kẹt ở chỗ này, bị đói chết cũng là chuyện sớm hay muộn.
"Em nói là rời đi nơi này, đi ra bên ngoài tìm nơi có đồ ăn?"
Quách Dung Dung có chút hiểu được vì cái gì Lý Ngôn Hề không chỉ là một sinh viên bình thường, Cách suy nghĩ của cô cũng không phải một sinh viên bình thường có thể suy nghĩ đến.
"Đúng vậy, đương nhiên là trong tình huống chúng ta có thể bảo đảm an toàn cho bản thân." - Lý Ngôn Hèề đột nhiên cảm thấy, nói chuyện cùng Quách Dung Dung nhẹ nhàng hơn so với nói chuyện với Có Dao.
"Cô đồng ý suy nghĩ của em, nhưng cũng phải chờ Phục Anh và Có Dao tót lên mới được, chỉ bằng hai người chúng ta, đó là không có khả năng."
Hơn nữa, cô là phụ nữ đang mang thai, mang thai thời điểm này thật đúng là muốn mạng ah...
[ đoàn thử xem, Quách Dung Dung khi nào đóng máy? ] [ chắc nhanh ah, thai phụ không có khả năng sống sót trong hoàn cảnh này đâu. ].