“A.” Theo một tiếng hét thảm thiết vang lên, Lâu Hiểu La nhanh chóng mở to mắt, cảm giác đau đơn khi bị tang thi cắn nuốt cơ thể vẫn còn cảm nhận được, thẳng đến khi ngồi trên giường hơn nửa giờ, Lâu Hiểu La mới từ trong xúc cảm mà phục hồi tinh thần lại. Nơi này nhà của cô, là ngôi nhà trước mạt thế của cô. Lâu Hiểu La ở trong phòng nơi nơi sờ sờ, yêu thích bộc lộ ra ngoài, sau đó cô lại xoay người đi đến sờ phòng bếp, nhìn nửa cái bánh sinh nhật còn dư lại trong tủ lạnh, cô yên lặng lấy ra ăn, cho dù đêm đã khuya, Lâu Hiểu La vẫn há to miệng ăn như cũ, dáng người? Trải qua mạt thế, con người còn có thể để ý dáng người sao, có đồ ăn đã là không tồi, dáng người mượt mà ở mạt thế đó sẽ là tồn tại làm người ta hâm mộ ghen tị không ngừng.
Lâu Hiểu La cảm nhận được tư vị mềm mại, ngọt ngào trong miệng truyền đến, đột nhiên lớn tiếng khóc, trọng sinh, cư nhiên trọng sinh, cô hèn mọn dơ bẩn như vậy lại được trọng sinh. Lâu Hiểu La lớn tiếng khóc, phát tiết hết những ủy khuất cùng sợ hãi trong ba năm mạt thế kia, khóc ra hết những cái bất đắc dĩ không có tôn nghiêm, tham sống sợ chết kia. Đột nhiên Lâu Hiểu La lại cười, thật tốt, cô lại được sống, còn có một cơ hội. May mắn cô ở một mình, nếu không để người ta nhìn thấy cô vừa khóc lại cười, lại nghĩ cô trở thành bệnh nhân tâm thần. Nhìn thời gian, còn một năm mới đến mạt thế, lần này cô có thể hảo hảo chuẩn bị, để bản thân không cần sống hèn mọn trong mạt thế.
Lâu Hiểu La thu thập tâm tình, ăn no rồi mỹ mãn mà đi ngủ một giấc, nội tâm của cô cường đại là không thể nghi ngờ, nếu không sẽ không thể dùng gương mặt tươi cười này tồn tại ở trong một đám đàn ông, thẳng đến khi bị đẩy vào trong miệng tang thi mà chết.
Ngày hôm sau, khi ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu xuống trên người Lâu Hiểu La, cô thỏa mãn cười, lười biếng duỗi eo, sau khi tự làm cho bản thân một phần bữa sáng mỹ vị, Lâu Hiểu La lên phố đi dạo. Không khí vẫn bị ô nhiễm nghiêm trọng như trước kia, trên đường, người người vội vã như cũ, nhưng Lâu Hiểu La lại cảm thấy vui vẻ thoải mái, trên đường phố không có rải rác tay chân, không có mùi máu tươi làm người ta buồn nôn, cũng không có những con người còn đáng sợ hơn tang thi chết lặng.
Ngày hôm qua là sinh nhật hai mươi tuổi của Lâu Hiểu La, hơn nữa cô vừa tốt nghiệp đại học, hai năm trước cha mẹ cô đã mất, để lại cho cô một phòng ở, cùng 80 vạn tiền bồi thường sự cố, tuy rằng đã bị cô tiêu phung hai mươi vạn, nhưng còn dư lại 60 vạn, còn hơn nữa phòng ở, hẳn là đủ Lâu Hiểu La sử dụng.
Lâu Hiểu La tới trung tâm tập thể hình tốt nhất, muốn trong một năm biến thành cao thủ vô địch gì đó thì là nằm mơ, bất quá một năm cũng đủ Lâu Hiểu La cường thân kiện thể, đánh thắng được lưu manh.
- Xin chào, xin hỏi ngài yêu cầu cần hỗ trợ sao?
Tiếp tân cười tươi, nhe 8 cái tăng thập phần xinh đẹp.
- Xin chào, tôi muốn học đao pháp, là khóa tốt nhất, là loại công kích, muốn một chọi một, tiền không là vấn đề.
Lâu Hiểu La suy nghĩ nửa ngày vẫn cảm thấy đao kiếm đáng tin cậy, kiếp trước mạt thế đến, cô nghe nói rất nhiều biến dị giả đều là dựa vào đao kiếm mà sống xót, nhưng cần thiết phải là đao kiếm tốt, từ tang thi cấp ba trở nên,đao kiếm không thể tạo thành vết thương trên người chúng. Bước tiếp theo của Lâu Hiểu La chính là mua mấy đao tốt.
Cô gái sau bàn tiếp tân, khóe miệng giật giật, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, nở nụ cười tiêu chuẩn chuyên nghiệp:
- Yêu cầu này của ngài, chúng tôi có thể an bài chương trình học VIP cho ngài, ngài muốn học trong bao lâu?
Lâu Hiểu La tính một chút:
- Tốt nhất là vào buổi chiều, từ 1 giờ rưỡi đến 5 giờ rưỡi, học trong khoảng mười tháng đi.
Giao xong phí báo danh, lại nhìn số dư trongt hẻ, khóe miệng Lâu Hiểu La run rẩy, hy vọng không làm cô thất vọng về khoản tiền này.
Giải quyết xong một chuyện lớn trong lòng, Lâu Hiểu La vui vẻ hớn hở bắt đầu đi dạo phố, đã lâu không được đi dạo phố, không cần mỉm cười nịnh nọt với những người đàn ông mà cô chán ghét, không cần cẩn thận lấy lòng, không thể không nói đi dạo phố là phương thuốc hay nhất để chữa khỏi vết thương lòng của phụ nữ, đương nhiên tiền đề là trong túi có tiền. Lâu Hiểu La theo bản năng sờ sờ thẻ ngân hàng trong túi, nhếch miệng cười cười, cảm giác này vô cùng sảng.
Ở trung tâm thương mại, mỗi cửa hàng Lâu Hiểu La đều đi dạo một lần, ngoại trừ mua vài cái áo khoác lông vũ giữ ấm, cùng quần áo thích hợp dã ngoại, còn lại cô chwua mua được gì cả, ân, vẫn nên tiết kiệm chút, lúc đi dạo đến quầy trang sức, Lâu Hiểu La không thể không cảm khái. Nhìn thấy giá tiền trên những món châu báu, Lâu Hiểu La cười có chút châm chọc, mấy thứ này ở mạt thế còn không đổi được một cân gạo. Đột nhiên, Lâu Hiểu La bị một cái ngọc trụy trong một góc quầy cô định thân thể, không gian ngọc.
Không gian ngọc được khai mở trong mạt thế, như thế nào lại ở chỗ này, phải đến ba năm sau mạt thế, các nhà khoa học nghiên cứu ra không gian ngọc, mà cái ngọc trụy trước mặc cô này thật sự rất giống với ngọc trụy mà đời trước cô nhìn thấy trong mạt thế, chẳng qua cái này nhìn chất ngọc thì tốt hơn một chút.
- Có thể cho tôi xem ngọc trụy kia một chút không?
Lâu Hiểu La vuốt ngọc trụy, có lẽ là bởi vì cô trọng sinh, tinh thần lực còn có một ít, kiếp trước Lâu Hiểu La thức tỉnh dị năng hệ thủy, tuy rằng lực công kích không mạnh, nhưng tốt xấu cũng có thể cung cấp nguồn nước, nếu không cũng sẽ không thể qua lại giữa đám đàn ông, rốt cuộc dung mạo của cô chỉ có thể xem như là thanh tú.
Tuy rằng không thể nhìn được không gian bên trong ngọc trụy lớn nhỏ bao nhiêu, nhưng không gian ngọc này chắc chắn không sai.
- Ông chủ, tôi muốn mua cái này.
Cầm ngọc trụy chứa không gian, lần đầu tiên cô có tin tưởng, bản thân sẽ sống tốt trong mạt thế.
Về đến nhà, Lâu Hiểu La cầm ngọc trụy trong tay, cô biết phương pháp không gian ngọc này nhận chủ, trong tiểu thuyết nói lấy máu nhận chủ không đáng tin cậy. Không gian ngọc này phải dùng tinh thần lực làm vật dẫn, đến khi tinh thần lực xỏ xuyên qua không gian ngọc, không gian ngọc sẽ để lại ấn ký, dung hợp vào cơ thể, chỉ có ký chủ tử vong, không gian ngọc mới có thể xuất hiện một lần nữa.
Kiếp trước bởi vì Lâu Hiểu La thức tỉnh dị năng hệ thủy, cho nên đã từng thấy được công pháp tu luyện từ chỗ một người đàn ông, bất quá lúc trước cô tu luyện chỉ là vì đề cao giá cả tự thân. Ở kiếp trước, lúc Lâu Hiểu La chết tđã là dị năng giả cấp 4, nhưng trước khi chết cô chỉ từng giết qua tang thi sơ cấp, có thể nói cô không có một chút kinh nghiệm thực chiến nào, nỗ lực thăng cấp đều chỉ là vì muốn làm một cái bình hoa thật tốt mà thôi. Nghĩ đến đây, Lâu Hiểu La cười khổ, lần này, cô phải sống thật tốt, nếu cần thiết dựa vào ông, vậy thì nghĩ cách dựa vào người mạnh nhất a, ít nhất sẽ không cần qua lại cùng những người đàn ông khác nhau.
Thu liễm tâm thần, Lâu Hiểu La nhìn không gian ngọc, cuối cùng vẫn thu nó vào. Cô không biết trong gian trong ngọc trụy nay rộng bao nhiêu, nếu không gian vượt qua tinh thần lực của Lâu Hiểu La, nhẹ thì cô biến thành ngu ngốc, nặng thì trực tiếp đi địa phủ báo danh, Lâu Hiểu La vẫn rất yêu quý mạng nhỏ của mình. Cơm nước xong, cô ở trong phòng tu luyện thẳng đến đêm khuya, tuy rằng không hề có tác dụng, nhưng Lâu Hiểu La cũng không có sốt ruột, ruốt cuộc bước khởi đầu của cô đã sớm hơn người khác.
Huấn luyện viên đao pháp của cô là một ông chú hơn bốn mươi tuổi, tên Võ An, tính tình thập phần bạo hỏa, trước ba tháng mà muốn học thành kinh thế đao pháp gì đó thì không cần suy nghĩ, làm rất nhiều huấn luyện thể năng, còn có một ít động tác võ thuật cơ bản, Lâu Hiểu La tuy rằng học rất nghiêm túc, nhưng rốt cuộc tuổi cô đã lớn, xương cốt đã định hình. Cho nên huấn luyện viên luôn dùng khóe miệng run rẩy, sau đó càng thêm điên cuồng tra tấn, nỗ lực huấn luyện Lâu Hiểu La, ông là một người có đạo đức nghề nghiệp, tuyệt đối không nhận tiền không của cô gái nhỏ.