WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Một Đêm Thành Hoan: Tổng Tài Tà Ác Xấu Xa

Chương 3: Tổng giám đốc nhào tới cửa (1)

Chương 3: Tổng giám đốc nhào tới cửa (1)



- Anh... có cần đi tắm trước không?

Lâm Phỉ Phỉ thấy Sở Tây Hàng nhìn mình chằm chằm. Cơ thể vốn nóng rực của cô càng thấy nóng hơn. Cô biết là do tác dụng của thuốc kích dục, chỉ có thể cố gắng hết sức kìm chế sự kích động lạ lẫm trong lòng.

- Tắm?

Sở Tây Hàng cảm thấy khó hiểu, lập tức gật đầu cười,

- Đúng là tôi nên tắm nước lạnh một chút...

Trong người đột nhiên bốc lên ngọn lửa nóng khó hiểu.

Hơn nữa lại vừa bị đám phóng viên đuổi theo, khắp người hắn cũng đầy mồ hôi, đang cảm thấy nhớp nháp, rất khó chịu.

Lâm Phỉ Phỉ hơi cúi đầu, ngượng ngùng chỉ cánh cửa bên phải,

- Đó là phòng tắm, anh đi đi, tôi... có thể đợi anh.

- Vậy tôi không khách sáo nữa.

Sở Tây Hàng cũng không suy nghĩ nhiều về câu cuối của Lâm Phỉ Phỉ, gần như trốn nhanh vào phòng tắm.

Rất nhanh, trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy róc rách.

Lâm Phỉ Phỉ siết chặt chiếc mền tơ lụa trước ngực, trong khi vồng ngực vẫn đang phập phồng lên xuống.

Cô rất căng thẳng, thật sự căng thẳng!

Vừa nghĩ phải làm chuyện đó với một người đàn ông xa lạ lần đầu tiên gặp mặt, cô đã căng thẳng đến mức tim muốn nhảy lên cổ họng rồi.

May, may mà người đàn ông này... cũng không tệ lắm. Lâm Phỉ Phỉ không kìm được cảm thấy may mắn.

Vì trong tiềm thức, Lâm Phỉ Phỉ không muốn người đàn ông mình kiếm lại kém Hoắc Minh Lãng. Sở Tây Hàng thật sự là một người đàn ông xuất sắc có thể phân cao thấp với Hoắc Minh Lãng.

Ít nhất, là về bề ngoài.

Năm phút sau, Sở Tây Hàng mặc bộ đồ tắm màu trắng bước ra từ phòng tắm.

Năm phút này đối với Lâm Phỉ Phỉ mà nói, là một sự dày vò dài dằng dặc. Thuốc kích dục đã bị cơ thể cô hấp thụ hoàn toàn. Giờ toàn thân cô nóng đến mức sắp bốc cháy. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ tới mức làm người khác cảm thấy sợ hãi.

Nhìn cơ thể mềm mại của Lâm Phỉ Phỉ như chẳng còn chút sức lực đang nằm lỳ trên giường, lại thêm nét mặt khác thường, ánh mắt Sở Tây Hàng run lên. Hắn vội vàng bước đến, nâng Lâm Phỉ Phỉ dậy, sốt ruột hỏi:

- Cô bị người ta bỏ thuốc à?

- Tôi...

Lâm Phỉ Phỉ không chút sức lực dựa trước ngực Sở Tây Hàng. Trong khoảnh khắc tiếp xúc da thịt, cảm giác mát lạnh sảng khoái kia lập tức khiến toàn thân Lâm Phỉ Phỉ đang nóng hổi cảm thấy thoải mái mà thở nhẹ một tiếng.

Bất giác, Lâm Phỉ Phỉ dựa sát vào Sở Tây Hàng. Dường như chỉ làm vậy mới có thể chống lại cơn nóng đang thiêu đốt cô.

- Chết tiệt, đừng sờ...

Vất vả lắm Sở Tây Hàng mới được nước lạnh kiềm suy nghĩ kia, giờ lại bị Lâm Phỉ Phỉ kích thích trở lại, khiến Sở Tây Hàng không kìm được, thấp giọng rủa.

Nhưng Lâm Phỉ Phỉ đâu thèm để ý xem hắn có chịu nổi hay không, cứ dán sát thân mình vào Sở Tây Hàng. Cái cảm giác khoan khoái vì tiếp xúc da thịt lan ra, khiến Lâm Phỉ Phỉ càng thèm muốn cơ thể hắn. Trong lúc mơ màng, cô còn kéo áo tắm của Sở Tây Hàng ném xuống dưới giường.

- Cô thật sự không nên chọc tôi nữa, nếu không.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.