Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Một Đêm Thành Hoan: Tổng Tài Tà Ác Xấu Xa

Chương 30: Cố ý kích thích (2)

Chương 30: Cố ý kích thích (2)
Em ngủ có một mình, muốn đi giường nào thì đi.

Lâm Tiêu Tiêu nhếch môi cười quyến rũ. Tối qua vì mẹ Lâm muốn ngủ cùng cô, nên mới hại cô cả đêm không thể sang phòng Hoắc Minh Lãng tìm gã. Tối nay, cô sẽ không phạm phải sai lầm đó.

- Tiểu yêu tinh, một tối mà cũng không nhịn được à.

Hoắc Minh Lãng vừa nghe xong lập tức cởi quần áo. Sau đó nhào lên Lâm Tiêu Tiêu đang nằm trên giường, hai người điên cuồng dây dưa một lúc.

- Ưm...

Khi Hoắc Minh Lãng tiến thẳng vào cơ thể cô, Lâm Tiêu Tiêu cố gắng đè nén cuối cùng không kìm được đã kêu lên một tiếng tiêu hồn.

Hoắc Minh Lãng trong đầu lóe lên một suy nghĩ, eo càng thêm dùng dùng sức đẩy về phía trước một cái:

- Kêu cho anh, kêu lớn lên!

- Sẽ bị ba mẹ nghe thấy đó...

Lâm Tiêu Tiêu còn đang do dự.

- Đừng sợ, ba mẹ em sẽ nghĩ rằng chị em đang kêu thôi.

Hoắc Minh Lãng nhếch đôi môi mỏng, trong lòng tà ác nghĩ: Lâm Phỉ Phỉ, cô không cho tôi, vậy tôi chơi em gái cô. Để cho cô chính tai nghe thấy em gái cô sung sướng lên tiên dưới háng tôi như thế nào.

Hơn nữa, tiếng kêu trên giường của Lâm Tiêu Tiêu rất tiêu hồn, hoàn toàn không giống giọng nói của cô thường ngày. Cho nên dù ba mẹ Lâm có nghe thấy cũng không phân biệt được.

- A... a...

Lâm Tiêu Tiêu nghe Hoắc Minh Lãng nói vậy, lá gan cũng lớn hơn, bắt đầu thở dốc.

- Gọi chồng ơi!

Hoắc Minh Lãng nhấc hai chân Lâm Tiêu Tiêu đặt lên vai, bên dưới thúc mạnh.

- A, chồng ơi, chồng ơi, sâu quá, em không chịu được... a...

Lâm Tiêu Tiêu đâu còn sức mà nghĩ đến dụng ý của Hoắc Minh Lãng, hoàn toàn mê đắm trước sự dũng mãnh của Hoắc Minh Lãng.

Hoắc Minh Lãng cảm thấy vẫn còn chưa đủ, lật người Lâm Tiêu Tiêu, bảo cô làm tư thế chó mẹ bò trên giường, sau đó tiến vào từ phía sau. Bàn tay lớn cũng đánh mạnh lên cặp mông trắng tuyết của Lâm Tiêu Tiêu:

- Kêu lớn lên nữa đi, kêu cho anh...

- A... chồng ơi... a...

Lâm Tiêu Tiêu lập tức bị gã làm cho vừa đau vừa sướng, tiếng rên rỉ càng cao ngất mất hồn.

Căn nhà thuê này không lắp thiết bị cách âm, căn bản không có hiệu quả cách âm gì. Cho nên, Lâm Phỉ Phỉ ở phòng bên cạnh và cha mẹ Lâm ở phòng đối diện, gần như đều có thể nghe thấy tiếng rên của Lâm Tiêu Tiêu.

- Không biết xấu hổ, tên Hoắc Minh Lãng khốn nạn anh, anh là đồ cầm thú...

Lâm Phỉ Phỉ kéo mền phủ kín đầu, cô không muốn nghe thấy những âm thanh dâm loạn này.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch